古诗词

汉室

祝允明

汉室咸阳建,山河百二开。hàn shì xián yáng jiàn,shān hé bǎi èr kāi。
甘泉芝草出,天马大宛来。gān quán zhī cǎo chū,tiān mǎ dà wǎn lái。
宣室宵衣问,长杨献赋回。xuān shì xiāo yī wèn,zhǎng yáng xiàn fù huí。
宁知天禄阁,不用子云才。níng zhī tiān lù gé,bù yòng zi yún cái。
祝允明

祝允明

祝允明(1460—1527)字希哲,号枝山,因右手有六指,自号“枝指生”,又署枝山老樵、枝指山人等。汉族,长洲(今江苏苏州)人。他家学渊源,能诗文,工书法,特别是其狂草颇受世人赞誉,流传有“唐伯虎的画,祝枝山的字”之说。祝枝山所书写的“六体书诗赋卷”、“草书杜甫诗卷”、“古诗十九首”、“草书唐人诗卷”及“草书诗翰卷”等都是传世墨迹的精品。并与唐寅、文徵明、徐祯卿齐名,明历称其为“吴中四才子”之一。由于与唐寅遭际与共,情性相投,民间流传着两人的种种趣事。 祝允明的作品>>

猜您喜欢

悯时

祝允明

巡游方罢乱离平,岂谓凶饥岁二更。xún yóu fāng bà luàn lí píng,qǐ wèi xiōng jī suì èr gèng。
桂玉断来钱货废,糟糠空后析骸争。guì yù duàn lái qián huò fèi,zāo kāng kōng hòu xī hái zhēng。
焉知卜史言天道,尽望仁人辅圣明。yān zhī bo shǐ yán tiān dào,jǐn wàng rén rén fǔ shèng míng。
三户可怜疮痏在,欲凭开凿了馀生。sān hù kě lián chuāng wěi zài,yù píng kāi záo le yú shēng。

寄吉安太守徐士元同年

祝允明

梅关归路拜车尘,阁皂书来语意勤。méi guān guī lù bài chē chén,gé zào shū lái yǔ yì qín。
始信凌云江海客,能怀闭户薜萝人。shǐ xìn líng yún jiāng hǎi kè,néng huái bì hù bì luó rén。
酬知但有篇章旧,名世争看事业新。chóu zhī dàn yǒu piān zhāng jiù,míng shì zhēng kàn shì yè xīn。
玉版金枨无用递,涧藤崖刻不妨频。yù bǎn jīn chéng wú yòng dì,jiàn téng yá kè bù fáng pín。

元和爱结过深晤言之馀复投长句思予和女乃就二章意局情饶聊复尔尔其一

祝允明

枝山磊落倚东山,雪桧霜松许共攀。zhī shān lěi luò yǐ dōng shān,xuě guì shuāng sōng xǔ gòng pān。
文字虚名今且愧,疏慵物议古来艰。wén zì xū míng jīn qiě kuì,shū yōng wù yì gǔ lái jiān。
平生肺腑篇章内,身外金兰梦寐间。píng shēng fèi fǔ piān zhāng nèi,shēn wài jīn lán mèng mèi jiān。
万卷旧书千石酒,两人相对白头闲。wàn juǎn jiù shū qiān shí jiǔ,liǎng rén xiāng duì bái tóu xián。

中表甥陈鳌子鱼久抱微疾怀之得句因寄

祝允明

俊鹤祥鸾陈子鱼,阊门楼阁事亲居。jùn hè xiáng luán chén zi yú,chāng mén lóu gé shì qīn jū。
想因别墅聊行药,却得云窗漫校书。xiǎng yīn bié shù liáo xíng yào,què dé yún chuāng màn xiào shū。
俗驾向来虚下榻,德星何日见牵车。sú jià xiàng lái xū xià tà,dé xīng hé rì jiàn qiān chē。
身为公子心为士,便是公侯已复初。shēn wèi gōng zi xīn wèi shì,biàn shì gōng hóu yǐ fù chū。

哭陆大参

祝允明

四海铨书失老成,两朝闺籍尚遗荣。sì hǎi quán shū shī lǎo chéng,liǎng cháo guī jí shàng yí róng。
达如子贡能从政,忧似希文最善兵。dá rú zi gòng néng cóng zhèng,yōu shì xī wén zuì shàn bīng。
几度老貂新命夺,两宵幽鬼故冤平。jǐ dù lǎo diāo xīn mìng duó,liǎng xiāo yōu guǐ gù yuān píng。
文编谏草离离燄,付与机云续令声。wén biān jiàn cǎo lí lí yàn,fù yǔ jī yún xù lìng shēng。

哭王麟

祝允明

宾馆初违梦尚縻,讣音俄至欲成痴。bīn guǎn chū wéi mèng shàng mí,fù yīn é zhì yù chéng chī。
岂知十日轻谈笑,便作千年永别离。qǐ zhī shí rì qīng tán xiào,biàn zuò qiān nián yǒng bié lí。
鸡絮未陈新穗帐,凤雏空倚旧霜枝。jī xù wèi chén xīn suì zhàng,fèng chú kōng yǐ jiù shuāng zhī。
高风几许堪传事,谁写平生入墓碑。gāo fēng jǐ xǔ kān chuán shì,shuí xiě píng shēng rù mù bēi。

答史随州

祝允明

楚云飞墨下烟萝,想见潇湘又绿波。chǔ yún fēi mò xià yān luó,xiǎng jiàn xiāo xiāng yòu lǜ bō。
刀剑已知成牸犊,簿书何处问弦歌。dāo jiàn yǐ zhī chéng zì dú,bù shū hé chù wèn xián gē。
照人颜色春风近,入梦江湖夜雨多。zhào rén yán sè chūn fēng jìn,rù mèng jiāng hú yè yǔ duō。
写就卜居冯问讯,青袍今误欲如何。xiě jiù bo jū féng wèn xùn,qīng páo jīn wù yù rú hé。

途中

祝允明

二年四踏两京尘,何必临岐更问津。èr nián sì tà liǎng jīng chén,hé bì lín qí gèng wèn jīn。
斜渡羊车山顶路,半欹皮笠雨中人。xié dù yáng chē shān dǐng lù,bàn yī pí lì yǔ zhōng rén。
气骄白马涵濡满,口过玄蝉啸咏频。qì jiāo bái mǎ hán rú mǎn,kǒu guò xuán chán xiào yǒng pín。
我有知心在城阙,山阴雪驾颇相邻。wǒ yǒu zhī xīn zài chéng quē,shān yīn xuě jià pǒ xiāng lín。

道院楼子

祝允明

重檐雄拔小山幽,妙景容居最上头。zhòng yán xióng bá xiǎo shān yōu,miào jǐng róng jū zuì shàng tóu。
风扫六窗尘尽去,鹤乘三洞客来游。fēng sǎo liù chuāng chén jǐn qù,hè chéng sān dòng kè lái yóu。
高原树古长依殿,画栋云飞不碍楼。gāo yuán shù gǔ zhǎng yī diàn,huà dòng yún fēi bù ài lóu。
怪底霓裙浮沆?,绿章宵拜石坛秋。guài dǐ ní qún fú hàng,lǜ zhāng xiāo bài shí tán qiū。

赠太仓汪使君

祝允明

德风千里掩雄州,争解长刀换乳牛。dé fēng qiān lǐ yǎn xióng zhōu,zhēng jiě zhǎng dāo huàn rǔ niú。
共羡汉家封卓茂,且看夫子戏言游。gòng xiàn hàn jiā fēng zhuó mào,qiě kàn fū zi xì yán yóu。
功名此去符龟印,文彩朝来压蜃楼。gōng míng cǐ qù fú guī yìn,wén cǎi cháo lái yā shèn lóu。
最是野人怀惠切,一廛今拟结沧洲。zuì shì yě rén huái huì qiè,yī chán jīn nǐ jié cāng zhōu。

赠邢奎

祝允明

襟怀洒洒气飘飘,游遍名都岁月遥。jīn huái sǎ sǎ qì piāo piāo,yóu biàn míng dōu suì yuè yáo。
花暗燕台春走马,月明淮浦夜吹箫。huā àn yàn tái chūn zǒu mǎ,yuè míng huái pǔ yè chuī xiāo。
华颠相对旧盟在,笑口一开尘虑消。huá diān xiāng duì jiù méng zài,xiào kǒu yī kāi chén lǜ xiāo。
更喜儿郎皆孝秀,入厨甘旨足渔樵。gèng xǐ ér láng jiē xiào xiù,rù chú gān zhǐ zú yú qiáo。

题衲子诗稿

祝允明

得来应是呕心肝,磨破枯蒲几个团。dé lái yīng shì ǒu xīn gān,mó pò kū pú jǐ gè tuán。
佛有语言唯说性,僧为文字不求官。fú yǒu yǔ yán wéi shuō xìng,sēng wèi wén zì bù qiú guān。
色离纨裤通身净,味带齑肠一点酸。sè lí wán kù tōng shēn jìng,wèi dài jī cháng yī diǎn suān。
我欲强赓三五首,却怜无暇尽雕钻。wǒ yù qiáng gēng sān wǔ shǒu,què lián wú xiá jǐn diāo zuān。

太傅王公款月台

祝允明

青天洞荡浮云开,东方月出临高台。qīng tiān dòng dàng fú yún kāi,dōng fāng yuè chū lín gāo tái。
光流碧汉轮飞度,影入湖波魄共来。guāng liú bì hàn lún fēi dù,yǐng rù hú bō pò gòng lái。
贤主嘉宾长会合,同光共景且徘徊。xián zhǔ jiā bīn zhǎng huì hé,tóng guāng gòng jǐng qiě pái huái。
未咏韩公星没句,聊从太白漫停杯。wèi yǒng hán gōng xīng méi jù,liáo cóng tài bái màn tíng bēi。

钟山

祝允明

五岳峥嵘卫紫微,万方臣妾仰光辉。wǔ yuè zhēng róng wèi zǐ wēi,wàn fāng chén qiè yǎng guāng huī。
勾陈上直天皇座,少海中严帝子闱。gōu chén shàng zhí tiān huáng zuò,shǎo hǎi zhōng yán dì zi wéi。
峰顶日华迎凤下,洞中云满待龙归。fēng dǐng rì huá yíng fèng xià,dòng zhōng yún mǎn dài lóng guī。
终天王气都留此,花木常新鸟兽肥。zhōng tiān wáng qì dōu liú cǐ,huā mù cháng xīn niǎo shòu féi。

金陵眺古

祝允明

绿谢平芜野烧乾,西风吹雨打长干。lǜ xiè píng wú yě shāo qián,xī fēng chuī yǔ dǎ zhǎng gàn。
盘龙去后金钗饷,擒虎来时玉树残。pán lóng qù hòu jīn chāi xiǎng,qín hǔ lái shí yù shù cán。
结绮阁中香灺歇,景阳楼下水花寒。jié qǐ gé zhōng xiāng xiè xiē,jǐng yáng lóu xià shuǐ huā hán。
秦人岂识千年后,终古神州奠石磐。qín rén qǐ shí qiān nián hòu,zhōng gǔ shén zhōu diàn shí pán。