古诗词

董烈妇行

祝允明

大壑松不雕,高山石不朽。dà hè sōng bù diāo,gāo shān shí bù xiǔ。
覆载无改易,世有董烈妇。fù zài wú gǎi yì,shì yǒu dǒng liè fù。
烈妇王氏名桂芳,十七嫁与董家郎。liè fù wáng shì míng guì fāng,shí qī jià yǔ dǒng jiā láng。
董郎卧瘵一年死,烈妇呕血手敛藏。dǒng láng wò zhài yī nián sǐ,liè fù ǒu xuè shǒu liǎn cáng。
当时信誓对日月,谁能上掩日月光。dāng shí xìn shì duì rì yuè,shuí néng shàng yǎn rì yuè guāng。
死生契阔志不违,老姑无依老母嫠。sǐ shēng qì kuò zhì bù wéi,lǎo gū wú yī lǎo mǔ lí。
母与烈妇伯父期,他年徐与重结缡。mǔ yǔ liè fù bó fù qī,tā nián xú yǔ zhòng jié lí。
为言汝婿昔僦居,婿死居停主人将夺之。wèi yán rǔ xù xī jiù jū,xù sǐ jū tíng zhǔ rén jiāng duó zhī。
汝曷来归予汝栖,与汝伯父相因依。rǔ hé lái guī yǔ rǔ qī,yǔ rǔ bó fù xiāng yīn yī。
烈妇闻命志益悲,未闻太行王屋曾为愚公移。liè fù wén mìng zhì yì bēi,wèi wén tài xíng wáng wū céng wèi yú gōng yí。
天地生我死我自有处,何有一撮茅土为穗帷。tiān dì shēng wǒ sǐ wǒ zì yǒu chù,hé yǒu yī cuō máo tǔ wèi suì wéi。
啼眠风洒洒,母日护之不少舍。tí mián fēng sǎ sǎ,mǔ rì hù zhī bù shǎo shě。
后数日母去,谓:汝送我而后返,吾不汝诈。hòu shù rì mǔ qù,wèi rǔ sòng wǒ ér hòu fǎn,wú bù rǔ zhà。
妇勉从母归,稍进一饭喀喀哽塞不能下。fù miǎn cóng mǔ guī,shāo jìn yī fàn kā kā gěng sāi bù néng xià。
长号浪浪泪满把,投匕曰我去,母复送之野。zhǎng hào làng làng lèi mǎn bǎ,tóu bǐ yuē wǒ qù,mǔ fù sòng zhī yě。
烟云惨澹日一抹,宣公桥下水泼泼。yān yún cǎn dàn rì yī mǒ,xuān gōng qiáo xià shuǐ pō pō。
妇云母乎河水清且沦漪,吾往从之乐不可遏。fù yún mǔ hū hé shuǐ qīng qiě lún yī,wú wǎng cóng zhī lè bù kě è。
母闻惊绝色惨怛,大呼褰裳不可脱。mǔ wén jīng jué sè cǎn dá,dà hū qiān shang bù kě tuō。
渐台水深濑水阔,断萍茫茫强令活。jiàn tái shuǐ shēn lài shuǐ kuò,duàn píng máng máng qiáng lìng huó。
去矣还复入君门,抱君灵主哭愬君。qù yǐ hái fù rù jūn mén,bào jūn líng zhǔ kū sù jūn。
君神在木闻不闻,肉摧血裂魂纷纶。jūn shén zài mù wén bù wén,ròu cuī xuè liè hún fēn lún。
母去儿解防,儿身终自妨。mǔ qù ér jiě fáng,ér shēn zhōng zì fáng。
儿有十尺麻,为君系三纲。ér yǒu shí chǐ má,wèi jūn xì sān gāng。
粗粗髽绖移在脰,玉质高县几筵右。cū cū zhuā dié yí zài dòu,yù zhì gāo xiàn jǐ yán yòu。
手持元气还乾坤,青天增高地增厚。shǒu chí yuán qì hái qián kūn,qīng tiān zēng gāo dì zēng hòu。
是时妇年才十八,英风烈烈塞宇宙。shì shí fù nián cái shí bā,yīng fēng liè liè sāi yǔ zhòu。
呜呼十五国风一共姜,南朝惟见李侍郎。wū hū shí wǔ guó fēng yī gòng jiāng,nán cháo wéi jiàn lǐ shì láng。
忠节不但臣妾庆,为尔君夫何独幸。zhōng jié bù dàn chén qiè qìng,wèi ěr jūn fū hé dú xìng。
恺悌君子洪嘉兴,二年一日风教行。kǎi tì jūn zi hóng jiā xīng,èr nián yī rì fēng jiào xíng。
为尔成坟敕埋玉,彤管有绎光荧荧。wèi ěr chéng fén chì mái yù,tóng guǎn yǒu yì guāng yíng yíng。
岂徒肇家声,岂徒信乡俗。qǐ tú zhào jiā shēng,qǐ tú xìn xiāng sú。
歌谣长吏泽,爱戴国家福。gē yáo zhǎng lì zé,ài dài guó jiā fú。
慰存尽封恤,树劝望旌复。wèi cún jǐn fēng xù,shù quàn wàng jīng fù。
呜呼天下多美人,人百其身倘可赎。wū hū tiān xià duō měi rén,rén bǎi qí shēn tǎng kě shú。
祝允明

祝允明

祝允明(1460—1527)字希哲,号枝山,因右手有六指,自号“枝指生”,又署枝山老樵、枝指山人等。汉族,长洲(今江苏苏州)人。他家学渊源,能诗文,工书法,特别是其狂草颇受世人赞誉,流传有“唐伯虎的画,祝枝山的字”之说。祝枝山所书写的“六体书诗赋卷”、“草书杜甫诗卷”、“古诗十九首”、“草书唐人诗卷”及“草书诗翰卷”等都是传世墨迹的精品。并与唐寅、文徵明、徐祯卿齐名,明历称其为“吴中四才子”之一。由于与唐寅遭际与共,情性相投,民间流传着两人的种种趣事。 祝允明的作品>>

猜您喜欢

闲居秋日

祝允明

逃暑因能暂闭关,未须多把古贤攀。táo shǔ yīn néng zàn bì guān,wèi xū duō bǎ gǔ xián pān。
并抛杯勺方为懒,少事篇章恐碍闲。bìng pāo bēi sháo fāng wèi lǎn,shǎo shì piān zhāng kǒng ài xián。
风堕一庭邻寺叶,云开半面隔城山。fēng duò yī tíng lín sì yè,yún kāi bàn miàn gé chéng shān。
浮生只说潜居易,隐比求名事更艰。fú shēng zhǐ shuō qián jū yì,yǐn bǐ qiú míng shì gèng jiān。

壬申闰五廿六晓纪怀

祝允明

庞葛空闻有凤姿,仲谋聊可道佳儿。páng gé kōng wén yǒu fèng zī,zhòng móu liáo kě dào jiā ér。
病身日对千戈卧,别泪时看尺素垂。bìng shēn rì duì qiān gē wò,bié lèi shí kàn chǐ sù chuí。
半夜鸡声犹慷慨,平生骥足竟驱驰。bàn yè jī shēng yóu kāng kǎi,píng shēng jì zú jìng qū chí。
无因便把渔竿去,羞向斜阳弄鬓丝。wú yīn biàn bǎ yú gān qù,xiū xiàng xié yáng nòng bìn sī。

早春江行

祝允明

五十六年行役身,又漂萍叶及初春。wǔ shí liù nián xíng yì shēn,yòu piāo píng yè jí chū chūn。
桕灯向壁吟残句,江雨敲窗梦故人。jiù dēng xiàng bì yín cán jù,jiāng yǔ qiāo chuāng mèng gù rén。
莺啭上林空倚醉,月生南浦几伤神。yīng zhuàn shàng lín kōng yǐ zuì,yuè shēng nán pǔ jǐ shāng shén。
还家想得儿童笑,毛发苍浪绿绶新。hái jiā xiǎng dé ér tóng xiào,máo fā cāng làng lǜ shòu xīn。

乙亥五月五日王佥宪文明邀宴庐陵螺川驿楼观竞渡

祝允明

提刑玉节照清江,客子游观喜大邦。tí xíng yù jié zhào qīng jiāng,kè zi yóu guān xǐ dà bāng。
夹岸鱼龙争得水,中流笳鼓杂飞淙。jiā àn yú lóng zhēng dé shuǐ,zhōng liú jiā gǔ zá fēi cóng。
国谋幸驻襜帷问,乡思微从俎豆降。guó móu xìng zhù chān wéi wèn,xiāng sī wēi cóng zǔ dòu jiàng。
欲待梅花开后寄,只应迁转忽移幢。yù dài méi huā kāi hòu jì,zhǐ yīng qiān zhuǎn hū yí chuáng。

县斋早起

祝允明

县小才疏政未成,披衣冲瘴听鸡鸣。xiàn xiǎo cái shū zhèng wèi chéng,pī yī chōng zhàng tīng jī míng。
向来啸傲知多暇,老去驱驰敢自宁。xiàng lái xiào ào zhī duō xiá,lǎo qù qū chí gǎn zì níng。
有物解将王路塞,何人填得宦途平。yǒu wù jiě jiāng wáng lù sāi,hé rén tián dé huàn tú píng。
拙谋果是因微禄,好傍吴田晏起耕。zhuō móu guǒ shì yīn wēi lù,hǎo bàng wú tián yàn qǐ gēng。

县斋

祝允明

县斋孤坐暂澄怀,未觉飞光两矢催。xiàn zhāi gū zuò zàn chéng huái,wèi jué fēi guāng liǎng shǐ cuī。
夜雨乡关归梦久,夕阳门院壮心回。yè yǔ xiāng guān guī mèng jiǔ,xī yáng mén yuàn zhuàng xīn huí。
非因傲吏偏违俗,且喜微邦称不才。fēi yīn ào lì piān wéi sú,qiě xǐ wēi bāng chēng bù cái。
坐起忽惊诗景入,西南山色隔城来。zuò qǐ hū jīng shī jǐng rù,xī nán shān sè gé chéng lái。

归与

祝允明

炎洲闭户赋归与,县尹何妨委巷居。yán zhōu bì hù fù guī yǔ,xiàn yǐn hé fáng wěi xiàng jū。
夺禄浪言耕有代,旅行谁信出无车。duó lù làng yán gēng yǒu dài,lǚ xíng shuí xìn chū wú chē。
空惭河上深藏贾,却笑关门强著书。kōng cán hé shàng shēn cáng jiǎ,què xiào guān mén qiáng zhù shū。
莫道文章误公事,文章今误复何如。mò dào wén zhāng wù gōng shì,wén zhāng jīn wù fù hé rú。

己卯春日偶作韩致光体

祝允明

亡羊何日返初岐,失马由来未用悲。wáng yáng hé rì fǎn chū qí,shī mǎ yóu lái wèi yòng bēi。
灵药不消心底火,世情犹恶梦中棋。líng yào bù xiāo xīn dǐ huǒ,shì qíng yóu è mèng zhōng qí。
三年紫陌长虚屐,一纽铜章只碍诗。sān nián zǐ mò zhǎng xū jī,yī niǔ tóng zhāng zhǐ ài shī。
好景好将闲领取,淡烟明月两参差。hǎo jǐng hǎo jiāng xián lǐng qǔ,dàn yān míng yuè liǎng cān chà。

广州别表弟赵二

祝允明

海边三载试琴才,省问烦君两度来。hǎi biān sān zài shì qín cái,shěng wèn fán jūn liǎng dù lái。
天阔风鹏嗟转徙,秋深霜雁独飞回。tiān kuò fēng péng jiē zhuǎn xǐ,qiū shēn shuāng yàn dú fēi huí。
计程驿路过江棹,属买渔蓑挂钓台。jì chéng yì lù guò jiāng zhào,shǔ mǎi yú suō guà diào tái。
别酒多倾也能醉,欢情不似故园杯。bié jiǔ duō qīng yě néng zuì,huān qíng bù shì gù yuán bēi。

广州别表弟赵二

祝允明

江沱已喜干戈定,吴越犹闻稻蟹肥。jiāng tuó yǐ xǐ gàn gē dìng,wú yuè yóu wén dào xiè féi。
把酒正看黄菊好,凝眸无柰白云飞。bǎ jiǔ zhèng kàn huáng jú hǎo,níng móu wú nài bái yún fēi。
乡闾讯遗情亲减,中外联行尔我稀。xiāng lǘ xùn yí qíng qīn jiǎn,zhōng wài lián xíng ěr wǒ xī。
幸为经营石湖畔,秫田三亩一苔矶。xìng wèi jīng yíng shí hú pàn,shú tián sān mǔ yī tái jī。

宦游句曲偶读丘殿丞寄茅山道友诗有感遂次其韵

祝允明

珠有馀妍玉有辉,鸡栖鹤驭本相违。zhū yǒu yú yán yù yǒu huī,jī qī hè yù běn xiāng wéi。
灵飞碧检文难读,想结金堂梦易归。líng fēi bì jiǎn wén nán dú,xiǎng jié jīn táng mèng yì guī。
颇恨殿丞虚左契,终怜长史入仙机。pǒ hèn diàn chéng xū zuǒ qì,zhōng lián zhǎng shǐ rù xiān jī。
悬知紫陌埋尘骨,绿草茸深白鹿肥。xuán zhī zǐ mò mái chén gǔ,lǜ cǎo rōng shēn bái lù féi。

句曲道中

祝允明

老至谁怜昼锦明,春来聊得客襟清。lǎo zhì shuí lián zhòu jǐn míng,chūn lái liáo dé kè jīn qīng。
宵依星斗宫坛卧,晓入神仙宅舍行。xiāo yī xīng dòu gōng tán wò,xiǎo rù shén xiān zhái shě xíng。
眼看山多城郭少,肩挑诗重簿书轻。yǎn kàn shān duō chéng guō shǎo,jiān tiāo shī zhòng bù shū qīng。
何时总入烟霞去,不见人间宠辱惊。hé shí zǒng rù yān xiá qù,bù jiàn rén jiān chǒng rǔ jīng。

祝允明

三年两度哭亡儿,莫怪衰翁舐犊痴。sān nián liǎng dù kū wáng ér,mò guài shuāi wēng shì dú chī。
谁使为生便为死,可堪成喜亦成悲。shuí shǐ wèi shēng biàn wèi sǐ,kě kān chéng xǐ yì chéng bēi。
青蛾怨积兰枝梦,黄壤能酬瓜瓞期。qīng é yuàn jī lán zhī mèng,huáng rǎng néng chóu guā dié qī。
等是人间慈孝事,□□□□□□□。děng shì rén jiān cí xiào shì,。

卧病

祝允明

鞅掌思将适野情,偶缘风火便相婴。yāng zhǎng sī jiāng shì yě qíng,ǒu yuán fēng huǒ biàn xiāng yīng。
悬知智鄙同为虐,且喜闲忙总不行。xuán zhī zhì bǐ tóng wèi nüè,qiě xǐ xián máng zǒng bù xíng。
服饵转令谙物性,静思因得检平生。fú ěr zhuǎn lìng ān wù xìng,jìng sī yīn dé jiǎn píng shēng。
医经士典都馀策,一卷《南华》万物平。yī jīng shì diǎn dōu yú cè,yī juǎn nán huá wàn wù píng。

次韵表弟蒋煜及门生翁敏见赠喜予归田之作四首

祝允明

中条不改旧王官,犹喜书淫共士安。zhōng tiáo bù gǎi jiù wáng guān,yóu xǐ shū yín gòng shì ān。
汉女红颜非自误,阮公白眼向谁看。hàn nǚ hóng yán fēi zì wù,ruǎn gōng bái yǎn xiàng shuí kàn。
农人问稼教多秫,道士裁筠赠作冠。nóng rén wèn jià jiào duō shú,dào shì cái yún zèng zuò guān。
日喜车来皆长者,只应姻旧倍添欢。rì xǐ chē lái jiē zhǎng zhě,zhǐ yīng yīn jiù bèi tiān huān。