古诗词

独当奇处行题何大参子元藏沈隐君画郴州江山图

祝允明

祝融峰高插南极,东南郴江流不息。zhù róng fēng gāo chā nán jí,dōng nán chēn jiāng liú bù xī。
桓圭削绿浸瑶池,天下江山奇复奇。huán guī xuē lǜ jìn yáo chí,tiān xià jiāng shān qí fù qí。
昌黎序送廖道士,地文争奇无比拟。chāng lí xù sòng liào dào shì,dì wén zhēng qí wú bǐ nǐ。
咄嗟道士不可当,岂知今有何夫子。duō jiē dào shì bù kě dāng,qǐ zhī jīn yǒu hé fū zi。
何夫子,谪仙人。hé fū zi,zhé xiān rén。
海外紫鸑鷟,天边石麒麟。hǎi wài zǐ yuè zhuó,tiān biān shí qí lín。
才如宝剑百乱截,文似万花天下春。cái rú bǎo jiàn bǎi luàn jié,wén shì wàn huā tiān xià chūn。
昔辞瑶京下九国,仙姿萧飒难容得。xī cí yáo jīng xià jiǔ guó,xiān zī xiāo sà nán róng dé。
置之江山最奇间,明珠辞辉玉避色。zhì zhī jiāng shān zuì qí jiān,míng zhū cí huī yù bì sè。
沈君颇似能写真,陈子善题濡笔墨。shěn jūn pǒ shì néng xiě zhēn,chén zi shàn tí rú bǐ mò。
何夫子,归去来。hé fū zi,guī qù lái。
江山之奇亦小哉,君有大道县襟怀。jiāng shān zhī qí yì xiǎo zāi,jūn yǒu dà dào xiàn jīn huái。
我欲从之问消息,郴江东去何时回。wǒ yù cóng zhī wèn xiāo xī,chēn jiāng dōng qù hé shí huí。
东瀛弱水倘可渡,与君握手登蓬莱。dōng yíng ruò shuǐ tǎng kě dù,yǔ jūn wò shǒu dēng péng lái。
祝允明

祝允明

祝允明(1460—1527)字希哲,号枝山,因右手有六指,自号“枝指生”,又署枝山老樵、枝指山人等。汉族,长洲(今江苏苏州)人。他家学渊源,能诗文,工书法,特别是其狂草颇受世人赞誉,流传有“唐伯虎的画,祝枝山的字”之说。祝枝山所书写的“六体书诗赋卷”、“草书杜甫诗卷”、“古诗十九首”、“草书唐人诗卷”及“草书诗翰卷”等都是传世墨迹的精品。并与唐寅、文徵明、徐祯卿齐名,明历称其为“吴中四才子”之一。由于与唐寅遭际与共,情性相投,民间流传着两人的种种趣事。 祝允明的作品>>

猜您喜欢

皓月

祝允明

玉田金界夜如年,大地人间事几千。yù tián jīn jiè yè rú nián,dà dì rén jiān shì jǐ qiān。
万籁萧萧微不辨,露繁霜重月盈天。wàn lài xiāo xiāo wēi bù biàn,lù fán shuāng zhòng yuè yíng tiān。

戏题秉叔燕月之什

祝允明

一饮琼浆骨不尘,五陵才子笔通神。yī yǐn qióng jiāng gǔ bù chén,wǔ líng cái zi bǐ tōng shén。
帘前队队红妆坐,谁识当年姓沈人。lián qián duì duì hóng zhuāng zuò,shuí shí dāng nián xìng shěn rén。

戏题秉叔燕月之什

祝允明

无限香云不断霞,凤凰台下谪仙家。wú xiàn xiāng yún bù duàn xiá,fèng huáng tái xià zhé xiān jiā。
丹山碧水桃千树,不遇刘郎未是花。dān shān bì shuǐ táo qiān shù,bù yù liú láng wèi shì huā。

秋宵苦雨

祝允明

井上梧桐阁上钟,林间乌鸟草间虫。jǐng shàng wú tóng gé shàng zhōng,lín jiān wū niǎo cǎo jiān chóng。
与君尽是凄凉伴,若伴愁人最是侬。yǔ jūn jǐn shì qī liáng bàn,ruò bàn chóu rén zuì shì nóng。

梅隐居

祝允明

平生不识人间路,万树琼瑶锁竹关。píng shēng bù shí rén jiān lù,wàn shù qióng yáo suǒ zhú guān。
刚为索诗城市去,杖藜今始出孤山。gāng wèi suǒ shī chéng shì qù,zhàng lí jīn shǐ chū gū shān。

赠铁柱宫闵道士

祝允明

笋为冠子鹤为衣,铁弊双鞋只欲飞。sǔn wèi guān zi hè wèi yī,tiě bì shuāng xié zhǐ yù fēi。
知白自为天下谷,昏昏默默是玄机。zhī bái zì wèi tiān xià gǔ,hūn hūn mò mò shì xuán jī。

南浦驿送周训

祝允明

放舟南浦草萋萋,子又东流我又西。fàng zhōu nán pǔ cǎo qī qī,zi yòu dōng liú wǒ yòu xī。
怪此豫章城上月,清光千里共分携。guài cǐ yù zhāng chéng shàng yuè,qīng guāng qiān lǐ gòng fēn xié。

题葑门外马生东溪

祝允明

吴城三面水为州,郡郭东南一派流。wú chéng sān miàn shuǐ wèi zhōu,jùn guō dōng nán yī pài liú。
羡尔高居占清胜,更东东去是瀛洲。xiàn ěr gāo jū zhàn qīng shèng,gèng dōng dōng qù shì yíng zhōu。

赠江阴方达之

祝允明

岭峤经年未得还,劳君光彩照尘颜。lǐng jiào jīng nián wèi dé hái,láo jūn guāng cǎi zhào chén yán。
故乡自有珊瑚树,南海何曾见木难。gù xiāng zì yǒu shān hú shù,nán hǎi hé céng jiàn mù nán。

挽陕妇人

祝允明

岂谓中途失少君,断琴残瑟乱纷纷。qǐ wèi zhōng tú shī shǎo jūn,duàn qín cán sè luàn fēn fēn。
梨花寒食夫君梦,知逐秦台几处云。lí huā hán shí fū jūn mèng,zhī zhú qín tái jǐ chù yún。

月槎

祝允明

老夫欲问广寒事,只欠扁舟渡海云。lǎo fū yù wèn guǎng hán shì,zhǐ qiàn biǎn zhōu dù hǎi yún。
闻有月槎须借我,授来灵诀却传君。wén yǒu yuè chá xū jiè wǒ,shòu lái líng jué què chuán jūn。

题人扇

祝允明

扇功本在驱炎上,不似屏风只好看。shàn gōng běn zài qū yán shàng,bù shì píng fēng zhǐ hǎo kàn。
算得题诗真拙计,却供双眼失清寒。suàn dé tí shī zhēn zhuō jì,què gōng shuāng yǎn shī qīng hán。

松寿

祝允明

陶径曾蒙元亮抚,君家今辱武功题。táo jìng céng méng yuán liàng fǔ,jūn jiā jīn rǔ wǔ gōng tí。
护持长使松无恙,桑梓清阴百岁齐。hù chí zhǎng shǐ sōng wú yàng,sāng zǐ qīng yīn bǎi suì qí。

松寿

祝允明

手种长松已合围,翩然骑鹤海天飞。shǒu zhǒng zhǎng sōng yǐ hé wéi,piān rán qí hè hǎi tiān fēi。
月明露下虬枝冷,不见人归见鹤归。yuè míng lù xià qiú zhī lěng,bù jiàn rén guī jiàn hè guī。

祝允明

日中燖得羽毛纁,强效忠来谁愿闻。rì zhōng xún dé yǔ máo xūn,qiáng xiào zhōng lái shuí yuàn wén。
四十颇能知学易,眼前消息不劳君。sì shí pǒ néng zhī xué yì,yǎn qián xiāo xī bù láo jūn。