古诗词

泊两河口

唐之淳

叠浪龙鳞合,双河燕尾分。dié làng lóng lín hé,shuāng hé yàn wěi fēn。
系船欹野树,炊饭暖春云。xì chuán yī yě shù,chuī fàn nuǎn chūn yún。
鸡唱荒村得,沙崩永夜闻。jī chàng huāng cūn dé,shā bēng yǒng yè wén。
明朝逢改火,熟食侑芳尊。míng cháo féng gǎi huǒ,shú shí yòu fāng zūn。

唐之淳

明浙江山阴人,名愚士,以字行。唐肃子。建文二年,以方孝孺荐,为翰林侍读,与孝孺俱领修书事。旋卒。有《唐愚士诗》。 唐之淳的作品>>

猜您喜欢

自濠抵邳杂诗四首一

唐之淳

暖日轻风古道傍,平原宿草正茫茫。nuǎn rì qīng fēng gǔ dào bàng,píng yuán sù cǎo zhèng máng máng。
过桥驿听津亭鼓,隔水船窥估客樯。guò qiáo yì tīng jīn tíng gǔ,gé shuǐ chuán kuī gū kè qiáng。
圯下无人邀孺子,小山有赋忆淮王。yí xià wú rén yāo rú zi,xiǎo shān yǒu fù yì huái wáng。
细思楚汉争雄日,此地今馀几战场。xì sī chǔ hàn zhēng xióng rì,cǐ dì jīn yú jǐ zhàn chǎng。

登邳城楼

唐之淳

挂剑台前事已非,绊戈山下草离离。guà jiàn tái qián shì yǐ fēi,bàn gē shān xià cǎo lí lí。
城门日没乌栖早,野渡风高客过迟。chéng mén rì méi wū qī zǎo,yě dù fēng gāo kè guò chí。
十万牛羊新部落,五千貔虎旧旌麾。shí wàn niú yáng xīn bù luò,wǔ qiān pí hǔ jiù jīng huī。
泗河东接沂河去,曾与行舟记下邳。sì hé dōng jiē yí hé qù,céng yǔ xíng zhōu jì xià pī。

邳州八景岠峰霁雪

唐之淳

玉龙行处夜无声,北面峰峦失翠屏。yù lóng xíng chù yè wú shēng,běi miàn fēng luán shī cuì píng。
天上白榆宁有种,人间瑶草不知名。tiān shàng bái yú níng yǒu zhǒng,rén jiān yáo cǎo bù zhī míng。
青烧猎火朝烟湿,红露仙楼夕照横。qīng shāo liè huǒ cháo yān shī,hóng lù xiān lóu xī zhào héng。
记得塞天曾见惯,薰风时节到辽城。jì dé sāi tiān céng jiàn guàn,xūn fēng shí jié dào liáo chéng。

邳州八景岠峰霁雪

唐之淳

何处丹霞似赤城,仙人掌上最分明。hé chù dān xiá shì chì chéng,xiān rén zhǎng shàng zuì fēn míng。
若非玉女裁衣罢,定是天孙织锦成。ruò fēi yù nǚ cái yī bà,dìng shì tiān sūn zhī jǐn chéng。
孤鹜齐飞天欲雨,断桥斜映夜还晴。gū wù qí fēi tiān yù yǔ,duàn qiáo xié yìng yè hái qíng。
会须绝顶营茅屋,采作朝餐咽日精。huì xū jué dǐng yíng máo wū,cǎi zuò cháo cān yàn rì jīng。

邳州八景岠峰霁雪

唐之淳

泗水西边沂水东,留侯黄石有遗踪。sì shuǐ xī biān yí shuǐ dōng,liú hóu huáng shí yǒu yí zōng。
一编不受秦人火,三寸终成汉室功。yī biān bù shòu qín rén huǒ,sān cùn zhōng chéng hàn shì gōng。
曙色苍凉茅店月,履声寂寞柳营风。shǔ sè cāng liáng máo diàn yuè,lǚ shēng jì mò liǔ yíng fēng。
我来圯下留多日,几度兴怀听漏终。wǒ lái yí xià liú duō rì,jǐ dù xīng huái tīng lòu zhōng。

邳州八景岠峰霁雪

唐之淳

水滨浮石势参差,风急秋清出韵迟。shuǐ bīn fú shí shì cān chà,fēng jí qiū qīng chū yùn chí。
总是虞廷春贡后,不同萧寺夜禅时。zǒng shì yú tíng chūn gòng hòu,bù tóng xiāo sì yè chán shí。
响连月壑蛟龙惧,静答霜林虎豹知。xiǎng lián yuè hè jiāo lóng jù,jìng dá shuāng lín hǔ bào zhī。
何处钟声起迢递,分明律吕远相随。hé chù zhōng shēng qǐ tiáo dì,fēn míng lǜ lǚ yuǎn xiāng suí。

邳州八景岠峰霁雪

唐之淳

雨稀烟暝水增波,鸥泛春声入棹歌。yǔ xī yān míng shuǐ zēng bō,ōu fàn chūn shēng rù zhào gē。
杨柳人家茅屋小,鳜鱼时节钓船多。yáng liǔ rén jiā máo wū xiǎo,guì yú shí jié diào chuán duō。
暗归浦溆锵环佩,密掩峰峦湿髻螺。àn guī pǔ xù qiāng huán pèi,mì yǎn fēng luán shī jì luó。
定有仙人骑白鹿,夜阑来此奏云和。dìng yǒu xiān rén qí bái lù,yè lán lái cǐ zòu yún hé。

邳州八景岠峰霁雪

唐之淳

雪融冰泮发漪澜,望入河流杳霭间。xuě róng bīng pàn fā yī lán,wàng rù hé liú yǎo ǎi jiān。
杜若未生黄鸟起,夕阳犹在白鸥间。dù ruò wèi shēng huáng niǎo qǐ,xī yáng yóu zài bái ōu jiān。
声翻暖浪沉芳树,色漾晴岚灭远山。shēng fān nuǎn làng chén fāng shù,sè yàng qíng lán miè yuǎn shān。
春服已成来禊祓,傍花随柳欲忘还。chūn fú yǐ chéng lái xì fú,bàng huā suí liǔ yù wàng hái。

邳州八景岠峰霁雪

唐之淳

亭前不改旧山河,落日垂纶感慨多。tíng qián bù gǎi jiù shān hé,luò rì chuí lún gǎn kǎi duō。
客至已非金谷会,风来犹起晋时波。kè zhì yǐ fēi jīn gǔ huì,fēng lái yóu qǐ jìn shí bō。
珊瑚摧折遗蒲柳,锦帐荒凉长薜萝。shān hú cuī zhé yí pú liǔ,jǐn zhàng huāng liáng zhǎng bì luó。
更莫临流奏长笛,渚花汀鸟奈愁何。gèng mò lín liú zòu zhǎng dí,zhǔ huā tīng niǎo nài chóu hé。

邳州八景岠峰霁雪

唐之淳

荒郊不见徐君墓,此地空闻挂剑台。huāng jiāo bù jiàn xú jūn mù,cǐ dì kōng wén guà jiàn tái。
三尺英灵如有在,九原魂梦亦堪哀。sān chǐ yīng líng rú yǒu zài,jiǔ yuán hún mèng yì kān āi。
林烟拂水青萍合,山雨飞空紫电来。lín yān fú shuǐ qīng píng hé,shān yǔ fēi kōng zǐ diàn lái。
望极吴中忆遗庙,春风几度野棠开。wàng jí wú zhōng yì yí miào,chūn fēng jǐ dù yě táng kāi。

舟中有作奉呈公相

唐之淳

喜得天风送去舟,还从楚尾识吴头。xǐ dé tiān fēng sòng qù zhōu,hái cóng chǔ wěi shí wú tóu。
浪花白处鱼吹雨,梅子黄时麦弄秋。làng huā bái chù yú chuī yǔ,méi zi huáng shí mài nòng qiū。
一派棹歌连觱篥,两行旌旆杂兜鍪。yī pài zhào gē lián bì lì,liǎng xíng jīng pèi zá dōu móu。
路人解说朝天马,昨日清明过泗州。lù rén jiě shuō cháo tiān mǎ,zuó rì qīng míng guò sì zhōu。

过清流关追和宋滁守林公石刻诗韵

唐之淳

乱后关山开王气,雨馀行李带春泥。luàn hòu guān shān kāi wáng qì,yǔ yú xíng lǐ dài chūn ní。
鹁鸠啄椹蚕开簇,布榖催耕水没犁。bó jiū zhuó shèn cán kāi cù,bù gǔ cuī gēng shuǐ méi lí。
壁上好诗无客和,井边遗庙有乌啼。bì shàng hǎo shī wú kè hé,jǐng biān yí miào yǒu wū tí。
翻思野渡舟横处,只在滁州西涧西。fān sī yě dù zhōu héng chù,zhǐ zài chú zhōu xī jiàn xī。

附林诗

唐之淳

病起溪翁枯似木,语多村叟醉如泥。bìng qǐ xī wēng kū shì mù,yǔ duō cūn sǒu zuì rú ní。
麦边雨剩水鸣陇,月里农忙云破犁。mài biān yǔ shèng shuǐ míng lǒng,yuè lǐ nóng máng yún pò lí。
山柳带愁知客意,野禽解事向人啼。shān liǔ dài chóu zhī kè yì,yě qín jiě shì xiàng rén tí。
明年此日华时节,我也东归君也西。míng nián cǐ rì huá shí jié,wǒ yě dōng guī jūn yě xī。

赠袁公子

唐之淳

往年同事李轻车,幕府青年总不如。wǎng nián tóng shì lǐ qīng chē,mù fǔ qīng nián zǒng bù rú。
谈阵爱知司马法,临文能读鲁连书。tán zhèn ài zhī sī mǎ fǎ,lín wén néng dú lǔ lián shū。
弓刀北塞秋风劲,灯火西堂夜月虚。gōng dāo běi sāi qiū fēng jìn,dēng huǒ xī táng yè yuè xū。
今日相逢畏相别,天池早晚化鲲鱼。jīn rì xiāng féng wèi xiāng bié,tiān chí zǎo wǎn huà kūn yú。

和徐公子怀公相两岁不得同赏端午韵

唐之淳

涨天风雨揽离情,忽得新篇破宿酲。zhǎng tiān fēng yǔ lǎn lí qíng,hū dé xīn piān pò sù chéng。
眼底字疑山月照,耳根声似石泉清。yǎn dǐ zì yí shān yuè zhào,ěr gēn shēng shì shí quán qīng。
每经佳节身多客,却忆征途梦亦惊。měi jīng jiā jié shēn duō kè,què yì zhēng tú mèng yì jīng。
艾叶榴花濠上酒,元戎此日共谁倾。ài yè liú huā háo shàng jiǔ,yuán róng cǐ rì gòng shuí qīng。