古诗词

到京得毛鼎仁金齿书

唐之淳

万里书来已二年,惊闻不死却悽然。wàn lǐ shū lái yǐ èr nián,jīng wén bù sǐ què qī rán。
家人纵有惟存半,别梦虽多不记全。jiā rén zòng yǒu wéi cún bàn,bié mèng suī duō bù jì quán。
目断蛮云心似雨,泪兼蒲墨字如烟。mù duàn mán yún xīn shì yǔ,lèi jiān pú mò zì rú yān。
可怜谢野原头路,谁向春风扫墓田。kě lián xiè yě yuán tóu lù,shuí xiàng chūn fēng sǎo mù tián。

唐之淳

明浙江山阴人,名愚士,以字行。唐肃子。建文二年,以方孝孺荐,为翰林侍读,与孝孺俱领修书事。旋卒。有《唐愚士诗》。 唐之淳的作品>>

猜您喜欢

清明日

唐之淳

不觉离家月再圆,船头插柳记流年。bù jué lí jiā yuè zài yuán,chuán tóu chā liǔ jì liú nián。
短衣乌帽四千里,落花游丝三月天。duǎn yī wū mào sì qiān lǐ,luò huā yóu sī sān yuè tiān。
梦里松楸隔吴越,眼前行李到幽燕。mèng lǐ sōng qiū gé wú yuè,yǎn qián xíng lǐ dào yōu yàn。
流光倏忽不相惜,几时归种山阴田。liú guāng shū hū bù xiāng xī,jǐ shí guī zhǒng shān yīn tián。

怀乡中旧游

唐之淳

年年出郭送残春,短履轻舟四五人。nián nián chū guō sòng cán chūn,duǎn lǚ qīng zhōu sì wǔ rén。
斗草赋诗分险韵,折花行酒记多巡。dòu cǎo fù shī fēn xiǎn yùn,zhé huā xíng jiǔ jì duō xún。
山从茑坞看青霭,水入梅溪采白蘋。shān cóng niǎo wù kàn qīng ǎi,shuǐ rù méi xī cǎi bái píng。
今日春归身是客,天涯相忆泪沾巾。jīn rì chūn guī shēn shì kè,tiān yá xiāng yì lèi zhān jīn。

奉和春日汴河即事之韵

唐之淳

百年形胜几风尘,此日升平气象新。bǎi nián xíng shèng jǐ fēng chén,cǐ rì shēng píng qì xiàng xīn。
月里鼓钟官寺晚,鸥边杨柳故宫春。yuè lǐ gǔ zhōng guān sì wǎn,ōu biān yáng liǔ gù gōng chūn。
停桡老客经游少,横槊将军感慨平。tíng ráo lǎo kè jīng yóu shǎo,héng shuò jiāng jūn gǎn kǎi píng。
惟有怀陵芳草色,东风依旧绿如茵。wéi yǒu huái líng fāng cǎo sè,dōng fēng yī jiù lǜ rú yīn。

和颐庵登东昌忠心阁之韵

唐之淳

重重城阙拥层台,画栋雕阑四面开。zhòng zhòng chéng quē yōng céng tái,huà dòng diāo lán sì miàn kāi。
海岱浮云疑地涌,旌旗拂日自天来。hǎi dài fú yún yí dì yǒng,jīng qí fú rì zì tiān lái。
平田断陇参差见,细柳柔桑取次栽。píng tián duàn lǒng cān chà jiàn,xì liǔ róu sāng qǔ cì zāi。
过客登临能作赋,悬知独有乐天才。guò kè dēng lín néng zuò fù,xuán zhī dú yǒu lè tiān cái。

石门口

唐之淳

羽檄徵兵下朔方,三军已过古渔阳。yǔ xí zhēng bīng xià shuò fāng,sān jūn yǐ guò gǔ yú yáng。
天连沙草春无尽,雪点周庐夜有光。tiān lián shā cǎo chūn wú jǐn,xuě diǎn zhōu lú yè yǒu guāng。
后顾车箱疑甲第,前驱驰马若群羊。hòu gù chē xiāng yí jiǎ dì,qián qū chí mǎ ruò qún yáng。
据鞍莫赋从军曲,留记成功轶汉唐。jù ān mò fù cóng jūn qū,liú jì chéng gōng yì hàn táng。

营中口号

唐之淳

晓问前驱晚问营,橐驼牛马一时鸣。xiǎo wèn qián qū wǎn wèn yíng,tuó tuó niú mǎ yī shí míng。
贪依水草宁辞远,恐湿旌旗却爱晴。tān yī shuǐ cǎo níng cí yuǎn,kǒng shī jīng qí què ài qíng。
灯火照山星万点,箭筹传令月三更。dēng huǒ zhào shān xīng wàn diǎn,jiàn chóu chuán lìng yuè sān gèng。
渔阳已尽辽阳到,早卜宁边息战争。yú yáng yǐ jǐn liáo yáng dào,zǎo bo níng biān xī zhàn zhēng。

望辽阳

唐之淳

紫塞高峰积雪明,黄沙古迹细烟横。zǐ sāi gāo fēng jī xuě míng,huáng shā gǔ jì xì yān héng。
身从北地三都尉,目断秦人万里城。shēn cóng běi dì sān dōu wèi,mù duàn qín rén wàn lǐ chéng。
渡处水横朝洗马,望边月黑夜翻营。dù chù shuǐ héng cháo xǐ mǎ,wàng biān yuè hēi yè fān yíng。
辽阳只在云山外,更入东风几日程。liáo yáng zhǐ zài yún shān wài,gèng rù dōng fēng jǐ rì chéng。

途中览古

唐之淳

沧海桑田几陆沉,两朝谁复问辽金。cāng hǎi sāng tián jǐ lù chén,liǎng cháo shuí fù wèn liáo jīn。
铜驼泣雨浮云湿,石马西风宿草深。tóng tuó qì yǔ fú yún shī,shí mǎ xī fēng sù cǎo shēn。
城郭废多空夜柝,人烟去尽灭秋砧。chéng guō fèi duō kōng yè tuò,rén yān qù jǐn miè qiū zhēn。
数行青史灯窗恨,不及凭高见古今。shù xíng qīng shǐ dēng chuāng hèn,bù jí píng gāo jiàn gǔ jīn。

赠遵化县义门刘善乡

唐之淳

遵化城南五里赊,前朝旌表旧人家。zūn huà chéng nán wǔ lǐ shē,qián cháo jīng biǎo jiù rén jiā。
门如彭泽惟栽柳,园拟东陵只种瓜。mén rú péng zé wéi zāi liǔ,yuán nǐ dōng líng zhǐ zhǒng guā。
耕罢儿孙牛背稳,醉归父老马头斜。gēng bà ér sūn niú bèi wěn,zuì guī fù lǎo mǎ tóu xié。
渔阳风俗从今厚,陈郑芳名可并夸。yú yáng fēng sú cóng jīn hòu,chén zhèng fāng míng kě bìng kuā。

忆吴越风景

唐之淳

最忆吴中与越中,四时风物总相同。zuì yì wú zhōng yǔ yuè zhōng,sì shí fēng wù zǒng xiāng tóng。
夏田苗麦云头绿,秋水荷花酒面红。xià tián miáo mài yún tóu lǜ,qiū shuǐ hé huā jiǔ miàn hóng。
调马冈前看夜月,呼猿洞口纳天风。diào mǎ gāng qián kàn yè yuè,hū yuán dòng kǒu nà tiān fēng。
于今忽作边城客,白草黄沙两鬓蓬。yú jīn hū zuò biān chéng kè,bái cǎo huáng shā liǎng bìn péng。

大宁杂诗

唐之淳

正月丹符出紫宸,三军万里净边尘。zhèng yuè dān fú chū zǐ chén,sān jūn wàn lǐ jìng biān chén。
天垂平野星辰近,地入皇图雨露新。tiān chuí píng yě xīng chén jìn,dì rù huáng tú yǔ lù xīn。
已见城池开道路,早闻禾黍变荆榛。yǐ jiàn chéng chí kāi dào lù,zǎo wén hé shǔ biàn jīng zhēn。
燕然剩有磨崖石,留待班生颂圣明。yàn rán shèng yǒu mó yá shí,liú dài bān shēng sòng shèng míng。

大宁杂诗

唐之淳

边头极目正漫漫,随处平川似海宽。biān tóu jí mù zhèng màn màn,suí chù píng chuān shì hǎi kuān。
地势北来通白霫,塞尘西去接乌桓。dì shì běi lái tōng bái xí,sāi chén xī qù jiē wū huán。
冰霜山谷千秋雪,风露衣裳六月寒。bīng shuāng shān gǔ qiān qiū xuě,fēng lù yī shang liù yuè hán。
故国老亲知念我,凭谁传语报平安。gù guó lǎo qīn zhī niàn wǒ,píng shuí chuán yǔ bào píng ān。

大宁杂诗

唐之淳

城郭迢遥雉堞危,新添四面壮威仪。chéng guō tiáo yáo zhì dié wēi,xīn tiān sì miàn zhuàng wēi yí。
日华暖映青油幕,云气时分赤羽旗。rì huá nuǎn yìng qīng yóu mù,yún qì shí fēn chì yǔ qí。
塞口古河非禹迹,冢边荒寺有唐碑。sāi kǒu gǔ hé fēi yǔ jì,zhǒng biān huāng sì yǒu táng bēi。
正南回望家山远,挂席三江未可期。zhèng nán huí wàng jiā shān yuǎn,guà xí sān jiāng wèi kě qī。

登崆峒山谒崔府君庙得晖字

唐之淳

杳杳祠宫压翠微,团团庭树下晴晖。yǎo yǎo cí gōng yā cuì wēi,tuán tuán tíng shù xià qíng huī。
石幢薤叶垂秋露,画壁蛛丝织夜机。shí chuáng xiè yè chuí qiū lù,huà bì zhū sī zhī yè jī。
骏马频嘶知路滑,驯乌不动觉云归。jùn mǎ pín sī zhī lù huá,xùn wū bù dòng jué yún guī。
欲寻往事题名姓,白发残僧记忆稀。yù xún wǎng shì tí míng xìng,bái fā cán sēng jì yì xī。

登蓟州城楼得园字

唐之淳

塞北城当蓟北门,三河流接九河源。sāi běi chéng dāng jì běi mén,sān hé liú jiē jiǔ hé yuán。
霸图已逐秋云远,节制新添虎卫尊。bà tú yǐ zhú qiū yún yuǎn,jié zhì xīn tiān hǔ wèi zūn。
几处桑麻思乐业,千家砧杵静朝暾。jǐ chù sāng má sī lè yè,qiān jiā zhēn chǔ jìng cháo tūn。
此时天畔登楼望,眼入西风忆故园。cǐ shí tiān pàn dēng lóu wàng,yǎn rù xī fēng yì gù yuán。