古诗词

塞上即事

唐之淳

自为沙塞客,风物总能详。zì wèi shā sāi kè,fēng wù zǒng néng xiáng。
野望毡为帐,天寒毳作裳。yě wàng zhān wèi zhàng,tiān hán cuì zuò shang。
雨稀山韭短,风热地椒香。yǔ xī shān jiǔ duǎn,fēng rè dì jiāo xiāng。
泽蒜元夸汉,园桃或姓羌。zé suàn yuán kuā hàn,yuán táo huò xìng qiāng。
酒边歌白雀,马上射黄羊。jiǔ biān gē bái què,mǎ shàng shè huáng yáng。
处处宜榆柳,川川可稻粱。chù chù yí yú liǔ,chuān chuān kě dào liáng。
猬毛如爪利,麃角过人长。wèi máo rú zhǎo lì,páo jiǎo guò rén zhǎng。
厓石青于羽,戎盐白胜霜。yá shí qīng yú yǔ,róng yán bái shèng shuāng。
酥调籸子面,酪卧鹿皮囊。sū diào shēn zi miàn,lào wò lù pí náng。
沙燕形同鸽,河鱼尾类鲂。shā yàn xíng tóng gē,hé yú wěi lèi fáng。
性谙䝁豆满,味别苦?凉。xìng ān láo dòu mǎn,wèi bié kǔ qú liáng。
遍地皆红药,当门种白杨。biàn dì jiē hóng yào,dāng mén zhǒng bái yáng。
上房围鼢鼠,秽壤转蜣螂。shàng fáng wéi fén shǔ,huì rǎng zhuǎn qiāng láng。
蚊少宵眠著,蝇多昼坐妨。wén shǎo xiāo mián zhù,yíng duō zhòu zuò fáng。
儿童能搏兽,妇女不知桑。ér tóng néng bó shòu,fù nǚ bù zhī sāng。
戏作俳谐体,持归诧越乡。xì zuò pái xié tǐ,chí guī chà yuè xiāng。

唐之淳

明浙江山阴人,名愚士,以字行。唐肃子。建文二年,以方孝孺荐,为翰林侍读,与孝孺俱领修书事。旋卒。有《唐愚士诗》。 唐之淳的作品>>

猜您喜欢

自京还越道中杂占六绝句

唐之淳

晓日苍凉带水烟,畏途行尽半平川。xiǎo rì cāng liáng dài shuǐ yān,wèi tú xíng jǐn bàn píng chuān。
临流自顾戎衣笑,车马驴船过一年。lín liú zì gù róng yī xiào,chē mǎ lǘ chuán guò yī nián。

自京还越道中杂占六绝句

唐之淳

毗陵郭外早行车,小店鸡声古庙鸦。pí líng guō wài zǎo xíng chē,xiǎo diàn jī shēng gǔ miào yā。
栋树东边门巷曲,隔墙新见腊梅华。dòng shù dōng biān mén xiàng qū,gé qiáng xīn jiàn là méi huá。

自京还越道中杂占六绝句

唐之淳

数峰高拥见岧峣,一鹤长鸣破寂寥。shù fēng gāo yōng jiàn tiáo yáo,yī hè zhǎng míng pò jì liáo。
欲过虎丘寻剑石,望亭亭上望枫桥。yù guò hǔ qiū xún jiàn shí,wàng tíng tíng shàng wàng fēng qiáo。

自京还越道中杂占六绝句

唐之淳

黄昏月出大湖东,霜叶无多也自红。huáng hūn yuè chū dà hú dōng,shuāng yè wú duō yě zì hóng。
一色金波三万顷,垂虹亭子正当中。yī sè jīn bō sān wàn qǐng,chuí hóng tíng zi zhèng dāng zhōng。

自京还越道中杂占六绝句

唐之淳

齐云楼上大飞沙,楚国祠前箭似麻。qí yún lóu shàng dà fēi shā,chǔ guó cí qián jiàn shì má。
事业总随流水去,空馀人唱石榴花。shì yè zǒng suí liú shuǐ qù,kōng yú rén chàng shí liú huā。

吊钱塘卢清源墓

唐之淳

三尺新碑处士坟,乡人犹解说清源。sān chǐ xīn bēi chù shì fén,xiāng rén yóu jiě shuō qīng yuán。
东阡西冢多金玉,不及卢家好子孙。dōng qiān xī zhǒng duō jīn yù,bù jí lú jiā hǎo zi sūn。

题赵彦徵晴双骑图

唐之淳

得鞚金羁不动尘,新蒲细柳曲江春。dé kòng jīn jī bù dòng chén,xīn pú xì liǔ qū jiāng chūn。
瀛洲学士参差是,十八人中见两人。yíng zhōu xué shì cān chà shì,shí bā rén zhōng jiàn liǎng rén。

自濠抵邳杂诗四首三

唐之淳

山石支桥险似梯,下窥流水净无泥。shān shí zhī qiáo xiǎn shì tī,xià kuī liú shuǐ jìng wú ní。
水边多少垂杨树,著个黄鹂来上啼。shuǐ biān duō shǎo chuí yáng shù,zhù gè huáng lí lái shàng tí。

自濠抵邳杂诗四首三

唐之淳

红白花开宿莽间,长亭小店接村湾。hóng bái huā kāi sù mǎng jiān,zhǎng tíng xiǎo diàn jiē cūn wān。
行人未识邳州路,马首先看虹见山。xíng rén wèi shí pī zhōu lù,mǎ shǒu xiān kàn hóng jiàn shān。

和答南涧公晚别后见寄之韵二首

唐之淳

晚天相送不相随,正是初三月上时。wǎn tiān xiāng sòng bù xiāng suí,zhèng shì chū sān yuè shàng shí。
想得到城门半掩,一帘灯火数联诗。xiǎng dé dào chéng mén bàn yǎn,yī lián dēng huǒ shù lián shī。

和答南涧公晚别后见寄之韵二首

唐之淳

寄来诗句慰情亲,首首清和字字真。jì lái shī jù wèi qíng qīn,shǒu shǒu qīng hé zì zì zhēn。
不合王维合王建,前身多是盛唐人。bù hé wáng wéi hé wáng jiàn,qián shēn duō shì shèng táng rén。

访友不遇

唐之淳

触热访君池上宅,草屋竹篱新板扉。chù rè fǎng jūn chí shàng zhái,cǎo wū zhú lí xīn bǎn fēi。
黄尘扑面日卓午,知在翰林归未归。huáng chén pū miàn rì zhuó wǔ,zhī zài hàn lín guī wèi guī。

扬子桥

唐之淳

白浪迎船走玉龙,船头人听广陵钟。bái làng yíng chuán zǒu yù lóng,chuán tóu rén tīng guǎng líng zhōng。
朱帘寂寞琼花落,二十四桥空碧峰。zhū lián jì mò qióng huā luò,èr shí sì qiáo kōng bì fēng。

邵伯镇龙王庙

唐之淳

夜合花香槐子肥,庙门人集祭龙妃。yè hé huā xiāng huái zi féi,miào mén rén jí jì lóng fēi。
灵风洒面云旗湿,知是朝来行雨归。líng fēng sǎ miàn yún qí shī,zhī shì cháo lái xíng yǔ guī。

淮上七夕遇雨

唐之淳

雨雨风风淮上城,水禽山叶送秋声。yǔ yǔ fēng fēng huái shàng chéng,shuǐ qín shān yè sòng qiū shēng。
可怜今夜星桥月,不著清光照客情。kě lián jīn yè xīng qiáo yuè,bù zhù qīng guāng zhào kè qíng。