古诗词

送贡先生

唐之淳

先生京国来,称有母氏丧。xiān shēng jīng guó lái,chēng yǒu mǔ shì sàng。
问之几何时,二十余星霜。wèn zhī jǐ hé shí,èr shí yú xīng shuāng。
八月发秦淮,九月下涛江。bā yuè fā qín huái,jiǔ yuè xià tāo jiāng。
旦闻云海滴,夜视星斗芒。dàn wén yún hǎi dī,yè shì xīng dòu máng。
短服双鬓秃,千里一苇航。duǎn fú shuāng bìn tū,qiān lǐ yī wěi háng。
山回指会乩,孤城水中央。shān huí zhǐ huì jī,gū chéng shuǐ zhōng yāng。
昔雉堞未建,今青青者杨。xī zhì dié wèi jiàn,jīn qīng qīng zhě yáng。
伤心至正末,四海沸鼎铛。shāng xīn zhì zhèng mò,sì hǎi fèi dǐng dāng。
县官高不闻,藩将贪如狼。xiàn guān gāo bù wén,fān jiāng tān rú láng。
城守人自敌,乐祸甘不祥。chéng shǒu rén zì dí,lè huò gān bù xiáng。
一家当此时,赤脚相扶将。yī jiā dāng cǐ shí,chì jiǎo xiāng fú jiāng。
水行乏舟楫,陆又无仆僮。shuǐ xíng fá zhōu jí,lù yòu wú pū tóng。
俄然母疾革,药石不可攻。é rán mǔ jí gé,yào shí bù kě gōng。
暨乎属纩际,疾敛不及停。jì hū shǔ kuàng jì,jí liǎn bù jí tíng。
藤皮束木匣,稿葬东城傍。téng pí shù mù xiá,gǎo zàng dōng chéng bàng。
对餐岂暇饱,欲哭且吞声。duì cān qǐ xiá bǎo,yù kū qiě tūn shēng。
奉父复西迈,乞食三吴中。fèng fù fù xī mài,qǐ shí sān wú zhōng。
三吴鱼米区,辛苦副所望。sān wú yú mǐ qū,xīn kǔ fù suǒ wàng。
一留日颇久,沈痛割中肠。yī liú rì pǒ jiǔ,shěn tòng gē zhōng cháng。
越山岂不佳,不及我故乡。yuè shān qǐ bù jiā,bù jí wǒ gù xiāng。
故乡既已通,寒暑亦已更。gù xiāng jì yǐ tōng,hán shǔ yì yǐ gèng。
蹉跎岁月晚,念之颠且僵。cuō tuó suì yuè wǎn,niàn zhī diān qiě jiāng。
松楸日凋摧,白昼狐狸鸣。sōng qiū rì diāo cuī,bái zhòu hú lí míng。
死者若春雨,生者如晨星。sǐ zhě ruò chūn yǔ,shēng zhě rú chén xīng。
今日复何日,夙负始克偿。jīn rì fù hé rì,sù fù shǐ kè cháng。
日出启母攒,恸哭天无光。rì chū qǐ mǔ zǎn,tòng kū tiān wú guāng。
黄昏问娥水,又欲趣四明。huáng hūn wèn é shuǐ,yòu yù qù sì míng。
云有一长兄,客死与母同。yún yǒu yī zhǎng xiōng,kè sǐ yǔ mǔ tóng。
翩翩两丹锳,逝欲共回翔。piān piān liǎng dān yīng,shì yù gòng huí xiáng。
走也忝越人,知先生甚详。zǒu yě tiǎn yuè rén,zhī xiān shēng shén xiáng。
先子昔筮仕,两子同榜名。xiān zi xī shì shì,liǎng zi tóng bǎng míng。
先生文章族,冠盖望宣城。xiān shēng wén zhāng zú,guān gài wàng xuān chéng。
公侯卿大夫,郡守尚书郎。gōng hóu qīng dà fū,jùn shǒu shàng shū láng。
下者仕州县,富贵莫与京。xià zhě shì zhōu xiàn,fù guì mò yǔ jīng。
先生蚤有闻,秀出子弟行。xiān shēng zǎo yǒu wén,xiù chū zi dì xíng。
玉杯繁露学,曳履升其堂。yù bēi fán lù xué,yè lǚ shēng qí táng。
手中金仆姑,一发必叠双。shǒu zhōng jīn pū gū,yī fā bì dié shuāng。
大官走致馈,扫閤拜于庭。dà guān zǒu zhì kuì,sǎo gé bài yú tíng。
执经问谁来,无非侯与公。zhí jīng wèn shuí lái,wú fēi hóu yǔ gōng。
家学远不替,新声日揄扬。jiā xué yuǎn bù tì,xīn shēng rì yú yáng。
况先生孝弟,至性合天常。kuàng xiān shēng xiào dì,zhì xìng hé tiān cháng。
明神鉴在兹,母兄得返葬。míng shén jiàn zài zī,mǔ xiōng dé fǎn zàng。
纷然鸱枭群,欻见孤凤凰。fēn rán chī xiāo qún,chuā jiàn gū fèng huáng。
《白华》古笙诗,《棠棣》歌脊令。bái huá gǔ shēng shī,táng dì gē jí lìng。
锡类者颖叔,感寤于齐庄。xī lèi zhě yǐng shū,gǎn wù yú qí zhuāng。
善始必有终,天禄非所量。shàn shǐ bì yǒu zhōng,tiān lù fēi suǒ liàng。
宣之山峨峨,南湖水泱泱。xuān zhī shān é é,nán hú shuǐ yāng yāng。
玉衡夜插子,寒日朝在房。yù héng yè chā zi,hán rì cháo zài fáng。
少忍慎眠食,善达无咎殃。shǎo rěn shèn mián shí,shàn dá wú jiù yāng。
我歌代虞殡,窃喜还窃伤。wǒ gē dài yú bìn,qiè xǐ hái qiè shāng。

唐之淳

明浙江山阴人,名愚士,以字行。唐肃子。建文二年,以方孝孺荐,为翰林侍读,与孝孺俱领修书事。旋卒。有《唐愚士诗》。 唐之淳的作品>>

猜您喜欢

是夜蒙公相寄示三首因用韵以成

唐之淳

云头鹤背碧迢迢,仙子飘然不受招。yún tóu hè bèi bì tiáo tiáo,xiān zi piāo rán bù shòu zhāo。
直入银河秋水去,好风明月是轻桡。zhí rù yín hé qiū shuǐ qù,hǎo fēng míng yuè shì qīng ráo。

是夜蒙公相寄示三首因用韵以成

唐之淳

日长公府坐论思,羽扇风清虎帐垂。rì zhǎng gōng fǔ zuò lùn sī,yǔ shàn fēng qīng hǔ zhàng chuí。
望见石枰斜点笔,不知诗句欲怀谁。wàng jiàn shí píng xié diǎn bǐ,bù zhī shī jù yù huái shuí。

是夜蒙公相寄示三首因用韵以成

唐之淳

淮北淮南两地情,藕花菱子月三更。huái běi huái nán liǎng dì qíng,ǒu huā líng zi yuè sān gèng。
心同老鹤无多睡,听得东轩剪烛声。xīn tóng lǎo hè wú duō shuì,tīng dé dōng xuān jiǎn zhú shēng。

和公相舟行即事韵

唐之淳

水面吴歌接楚歌,歌声不似水声多。shuǐ miàn wú gē jiē chǔ gē,gē shēng bù shì shuǐ shēng duō。
卸帆摇櫓过湖去,一路秋香生晚荷。xiè fān yáo lǔ guò hú qù,yī lù qiū xiāng shēng wǎn hé。

送一斋公子还凤阳四首

唐之淳

同泛楼船上玉京,独骑归马向濠城。tóng fàn lóu chuán shàng yù jīng,dú qí guī mǎ xiàng háo chéng。
日斜烟淡山如写,江北江南一段情。rì xié yān dàn shān rú xiě,jiāng běi jiāng nán yī duàn qíng。

送一斋公子还凤阳四首

唐之淳

绿浪轻帆潮热后,白云归路雁啼时。lǜ làng qīng fān cháo rè hòu,bái yún guī lù yàn tí shí。
望来鞭影旗亭暮,吟过滁州几首诗。wàng lái biān yǐng qí tíng mù,yín guò chú zhōu jǐ shǒu shī。

送一斋公子还凤阳四首

唐之淳

疋马新从阙下辞,扬鞭疾去莫教迟。pǐ mǎ xīn cóng quē xià cí,yáng biān jí qù mò jiào chí。
寻常一样中秋月,谁似升堂捧寿卮。xún cháng yī yàng zhōng qiū yuè,shuí shì shēng táng pěng shòu zhī。

送一斋公子还凤阳四首

唐之淳

明朝送客出城隅,先向东家借蹇驴。míng cháo sòng kè chū chéng yú,xiān xiàng dōng jiā jiè jiǎn lǘ。
仆健马肥泥水少,料知三日到中都。pū jiàn mǎ féi ní shuǐ shǎo,liào zhī sān rì dào zhōng dōu。

九月十一日天禧寺访卢月桐观画壁回口占二绝句以寄

唐之淳

秋路沙晴不起风,长干寺里访卢鸿。qiū lù shā qíng bù qǐ fēng,zhǎng gàn sì lǐ fǎng lú hóng。
瓦棺已失维摩样,画壁他年看月桐。wǎ guān yǐ shī wéi mó yàng,huà bì tā nián kàn yuè tóng。

九月十一日天禧寺访卢月桐观画壁回口占二绝句以寄

唐之淳

月桐不似虎头痴,颇学王维爱作诗。yuè tóng bù shì hǔ tóu chī,pǒ xué wáng wéi ài zuò shī。
烦君满壁沧洲画,画我萍居听雨诗。fán jūn mǎn bì cāng zhōu huà,huà wǒ píng jū tīng yǔ shī。

和答颐庵先生寄示二绝句之韵

唐之淳

住依公府枕河湾,野老王孙日往还。zhù yī gōng fǔ zhěn hé wān,yě lǎo wáng sūn rì wǎng hái。
莫道草堂无样制,圣恩曾许屋三间。mò dào cǎo táng wú yàng zhì,shèng ēn céng xǔ wū sān jiān。

和答颐庵先生寄示二绝句之韵

唐之淳

凤凰台上望庄台,喜得云缄手自开。fèng huáng tái shàng wàng zhuāng tái,xǐ dé yún jiān shǒu zì kāi。
就里频频问乡信,阿罗三月没书来。jiù lǐ pín pín wèn xiāng xìn,ā luó sān yuè méi shū lái。

戏题桐窗

唐之淳

春时桐树叶幢幢,风动书签月浸窗。chūn shí tóng shù yè chuáng chuáng,fēng dòng shū qiān yuè jìn chuāng。
重到已为人剪伐,一阶残雪吠惊厖。zhòng dào yǐ wèi rén jiǎn fá,yī jiē cán xuě fèi jīng páng。

目病中闻打围作

唐之淳

新按胡鹰旧雪香,三千人马出围场。xīn àn hú yīng jiù xuě xiāng,sān qiān rén mǎ chū wéi chǎng。
自怜患眼寒窗下,高拥青绫梦射狼。zì lián huàn yǎn hán chuāng xià,gāo yōng qīng líng mèng shè láng。

十二月二十四日夜忆母亲作三首

唐之淳

云白星稀夜气清,家家祠灶学阴生。yún bái xīng xī yè qì qīng,jiā jiā cí zào xué yīn shēng。
我方寄食公厨饭,却忆慈亲坐到明。wǒ fāng jì shí gōng chú fàn,què yì cí qīn zuò dào míng。