古诗词

送贡先生

唐之淳

先生京国来,称有母氏丧。xiān shēng jīng guó lái,chēng yǒu mǔ shì sàng。
问之几何时,二十余星霜。wèn zhī jǐ hé shí,èr shí yú xīng shuāng。
八月发秦淮,九月下涛江。bā yuè fā qín huái,jiǔ yuè xià tāo jiāng。
旦闻云海滴,夜视星斗芒。dàn wén yún hǎi dī,yè shì xīng dòu máng。
短服双鬓秃,千里一苇航。duǎn fú shuāng bìn tū,qiān lǐ yī wěi háng。
山回指会乩,孤城水中央。shān huí zhǐ huì jī,gū chéng shuǐ zhōng yāng。
昔雉堞未建,今青青者杨。xī zhì dié wèi jiàn,jīn qīng qīng zhě yáng。
伤心至正末,四海沸鼎铛。shāng xīn zhì zhèng mò,sì hǎi fèi dǐng dāng。
县官高不闻,藩将贪如狼。xiàn guān gāo bù wén,fān jiāng tān rú láng。
城守人自敌,乐祸甘不祥。chéng shǒu rén zì dí,lè huò gān bù xiáng。
一家当此时,赤脚相扶将。yī jiā dāng cǐ shí,chì jiǎo xiāng fú jiāng。
水行乏舟楫,陆又无仆僮。shuǐ xíng fá zhōu jí,lù yòu wú pū tóng。
俄然母疾革,药石不可攻。é rán mǔ jí gé,yào shí bù kě gōng。
暨乎属纩际,疾敛不及停。jì hū shǔ kuàng jì,jí liǎn bù jí tíng。
藤皮束木匣,稿葬东城傍。téng pí shù mù xiá,gǎo zàng dōng chéng bàng。
对餐岂暇饱,欲哭且吞声。duì cān qǐ xiá bǎo,yù kū qiě tūn shēng。
奉父复西迈,乞食三吴中。fèng fù fù xī mài,qǐ shí sān wú zhōng。
三吴鱼米区,辛苦副所望。sān wú yú mǐ qū,xīn kǔ fù suǒ wàng。
一留日颇久,沈痛割中肠。yī liú rì pǒ jiǔ,shěn tòng gē zhōng cháng。
越山岂不佳,不及我故乡。yuè shān qǐ bù jiā,bù jí wǒ gù xiāng。
故乡既已通,寒暑亦已更。gù xiāng jì yǐ tōng,hán shǔ yì yǐ gèng。
蹉跎岁月晚,念之颠且僵。cuō tuó suì yuè wǎn,niàn zhī diān qiě jiāng。
松楸日凋摧,白昼狐狸鸣。sōng qiū rì diāo cuī,bái zhòu hú lí míng。
死者若春雨,生者如晨星。sǐ zhě ruò chūn yǔ,shēng zhě rú chén xīng。
今日复何日,夙负始克偿。jīn rì fù hé rì,sù fù shǐ kè cháng。
日出启母攒,恸哭天无光。rì chū qǐ mǔ zǎn,tòng kū tiān wú guāng。
黄昏问娥水,又欲趣四明。huáng hūn wèn é shuǐ,yòu yù qù sì míng。
云有一长兄,客死与母同。yún yǒu yī zhǎng xiōng,kè sǐ yǔ mǔ tóng。
翩翩两丹锳,逝欲共回翔。piān piān liǎng dān yīng,shì yù gòng huí xiáng。
走也忝越人,知先生甚详。zǒu yě tiǎn yuè rén,zhī xiān shēng shén xiáng。
先子昔筮仕,两子同榜名。xiān zi xī shì shì,liǎng zi tóng bǎng míng。
先生文章族,冠盖望宣城。xiān shēng wén zhāng zú,guān gài wàng xuān chéng。
公侯卿大夫,郡守尚书郎。gōng hóu qīng dà fū,jùn shǒu shàng shū láng。
下者仕州县,富贵莫与京。xià zhě shì zhōu xiàn,fù guì mò yǔ jīng。
先生蚤有闻,秀出子弟行。xiān shēng zǎo yǒu wén,xiù chū zi dì xíng。
玉杯繁露学,曳履升其堂。yù bēi fán lù xué,yè lǚ shēng qí táng。
手中金仆姑,一发必叠双。shǒu zhōng jīn pū gū,yī fā bì dié shuāng。
大官走致馈,扫閤拜于庭。dà guān zǒu zhì kuì,sǎo gé bài yú tíng。
执经问谁来,无非侯与公。zhí jīng wèn shuí lái,wú fēi hóu yǔ gōng。
家学远不替,新声日揄扬。jiā xué yuǎn bù tì,xīn shēng rì yú yáng。
况先生孝弟,至性合天常。kuàng xiān shēng xiào dì,zhì xìng hé tiān cháng。
明神鉴在兹,母兄得返葬。míng shén jiàn zài zī,mǔ xiōng dé fǎn zàng。
纷然鸱枭群,欻见孤凤凰。fēn rán chī xiāo qún,chuā jiàn gū fèng huáng。
《白华》古笙诗,《棠棣》歌脊令。bái huá gǔ shēng shī,táng dì gē jí lìng。
锡类者颖叔,感寤于齐庄。xī lèi zhě yǐng shū,gǎn wù yú qí zhuāng。
善始必有终,天禄非所量。shàn shǐ bì yǒu zhōng,tiān lù fēi suǒ liàng。
宣之山峨峨,南湖水泱泱。xuān zhī shān é é,nán hú shuǐ yāng yāng。
玉衡夜插子,寒日朝在房。yù héng yè chā zi,hán rì cháo zài fáng。
少忍慎眠食,善达无咎殃。shǎo rěn shèn mián shí,shàn dá wú jiù yāng。
我歌代虞殡,窃喜还窃伤。wǒ gē dài yú bìn,qiè xǐ hái qiè shāng。

唐之淳

明浙江山阴人,名愚士,以字行。唐肃子。建文二年,以方孝孺荐,为翰林侍读,与孝孺俱领修书事。旋卒。有《唐愚士诗》。 唐之淳的作品>>

猜您喜欢

和徐公子怀公相两岁不得同赏端午韵

唐之淳

涨天风雨揽离情,忽得新篇破宿酲。zhǎng tiān fēng yǔ lǎn lí qíng,hū dé xīn piān pò sù chéng。
眼底字疑山月照,耳根声似石泉清。yǎn dǐ zì yí shān yuè zhào,ěr gēn shēng shì shí quán qīng。
每经佳节身多客,却忆征途梦亦惊。měi jīng jiā jié shēn duō kè,què yì zhēng tú mèng yì jīng。
艾叶榴花濠上酒,元戎此日共谁倾。ài yè liú huā háo shàng jiǔ,yuán róng cǐ rì gòng shuí qīng。

和徐公子同游

唐之淳

地拱皇都接太微,寺连冈阜势峨巍。dì gǒng huáng dōu jiē tài wēi,sì lián gāng fù shì é wēi。
殿门幡动朝行道,塔院灯明夜启扉。diàn mén fān dòng cháo xíng dào,tǎ yuàn dēng míng yè qǐ fēi。
中使传宣香满袖,胡僧露坐罽为衣。zhōng shǐ chuán xuān xiāng mǎn xiù,hú sēng lù zuò jì wèi yī。
偶因晴日陪游赏,喜得祥云傍马飞。ǒu yīn qíng rì péi yóu shǎng,xǐ dé xiáng yún bàng mǎ fēi。

送白先生还越

唐之淳

三年两度赐金归,南极文星隐少微。sān nián liǎng dù cì jīn guī,nán jí wén xīng yǐn shǎo wēi。
圣主恩深才不忝,上公情重礼无违。shèng zhǔ ēn shēn cái bù tiǎn,shàng gōng qíng zhòng lǐ wú wéi。
问船回马丹阳郭,临水登山白苎衣。wèn chuán huí mǎ dān yáng guō,lín shuǐ dēng shān bái zhù yī。
自念同征不同去,烦君为我访庭闱。zì niàn tóng zhēng bù tóng qù,fán jūn wèi wǒ fǎng tíng wéi。

雨中遣兴二首

唐之淳

举觞问酒亦何如,四月初连五月初。jǔ shāng wèn jiǔ yì hé rú,sì yuè chū lián wǔ yuè chū。
出水大鱼看处好,望晴乾鹊报来虚。chū shuǐ dà yú kàn chù hǎo,wàng qíng qián què bào lái xū。
睡多梦熟还乡路,湿久蜗沿插架书。shuì duō mèng shú hái xiāng lù,shī jiǔ wō yán chā jià shū。
安得此身轻似鹤,云头松顶寄巢居。ān dé cǐ shēn qīng shì hè,yún tóu sōng dǐng jì cháo jū。

雨中遣兴二首

唐之淳

已晴还雨半阴天,石榻纱厨不碍眠。yǐ qíng hái yǔ bàn yīn tiān,shí tà shā chú bù ài mián。
新水白翻风里浪,好山青染夜来烟。xīn shuǐ bái fān fēng lǐ làng,hǎo shān qīng rǎn yè lái yān。
心同渴骥奔鲸海,身学浮萍拂钓船。xīn tóng kě jì bēn jīng hǎi,shēn xué fú píng fú diào chuán。
故国老亲思望切,数行音信若为传。gù guó lǎo qīn sī wàng qiè,shù xíng yīn xìn ruò wèi chuán。

赋得乾坤一草亭

唐之淳

天地之间寄此身,九州随处结比邻。tiān dì zhī jiān jì cǐ shēn,jiǔ zhōu suí chù jié bǐ lín。
邓林东影扶桑国,弱水西沉析木津。dèng lín dōng yǐng fú sāng guó,ruò shuǐ xī chén xī mù jīn。
坐上竹书开宇宙,壁间藜火落星辰。zuò shàng zhú shū kāi yǔ zhòu,bì jiān lí huǒ luò xīng chén。
不愁风卷三重破,惆怅谁为百岁人。bù chóu fēng juǎn sān zhòng pò,chóu chàng shuí wèi bǎi suì rén。

扬州

唐之淳

芜城草色绿迢迢,胜国繁华寄寂寥。wú chéng cǎo sè lǜ tiáo tiáo,shèng guó fán huá jì jì liáo。
红药无人开锦幄,玉楼何处教鸾箫。hóng yào wú rén kāi jǐn wò,yù lóu hé chù jiào luán xiāo。
荒祠古木雷塘路,细雨平莎扬子桥。huāng cí gǔ mù léi táng lù,xì yǔ píng shā yáng zi qiáo。
五日恶风今日好,摊书高卧仰青霄。wǔ rì è fēng jīn rì hǎo,tān shū gāo wò yǎng qīng xiāo。

淮安月夜

唐之淳

处处南风藕自香,人烟多处是山阳。chù chù nán fēng ǒu zì xiāng,rén yān duō chù shì shān yáng。
两城对垒车轮小,一水中流衣带长。liǎng chéng duì lěi chē lún xiǎo,yī shuǐ zhōng liú yī dài zhǎng。
哀怨昔曾歌布粟,盛衰元不问金汤。āi yuàn xī céng gē bù sù,shèng shuāi yuán bù wèn jīn tāng。
今宵偶作淮东梦,无柰月明思故乡。jīn xiāo ǒu zuò huái dōng mèng,wú nài yuè míng sī gù xiāng。

寓淮北行府呈公相

唐之淳

府第雄深出圣裁,濠城北面接鱼台。fǔ dì xióng shēn chū shèng cái,háo chéng běi miàn jiē yú tái。
恩波正比淮流远,瑞霭多从禁国来。ēn bō zhèng bǐ huái liú yuǎn,ruì ǎi duō cóng jìn guó lái。
周室藩邦基百世,汉家戚里近三台。zhōu shì fān bāng jī bǎi shì,hàn jiā qī lǐ jìn sān tái。
金鱼玉带亲调膳,日对南山举寿杯。jīn yú yù dài qīn diào shàn,rì duì nán shān jǔ shòu bēi。

拟唐人游仙二首

唐之淳

度海乘龙底用船,上清知号不知年。dù hǎi chéng lóng dǐ yòng chuán,shàng qīng zhī hào bù zhī nián。
西分弱水浇丹灶,东入扶桑系马鞭。xī fēn ruò shuǐ jiāo dān zào,dōng rù fú sāng xì mǎ biān。
文字每书龙汉后,封章多到玉皇前。wén zì měi shū lóng hàn hòu,fēng zhāng duō dào yù huáng qián。
几回下视人间世,碧落空歌动八埏。jǐ huí xià shì rén jiān shì,bì luò kōng gē dòng bā shān。

拟唐人游仙二首

唐之淳

家住蓬莱第几峰,静如云水动如龙。jiā zhù péng lái dì jǐ fēng,jìng rú yún shuǐ dòng rú lóng。
九天官府无人到,八海山川有路逢。jiǔ tiān guān fǔ wú rén dào,bā hǎi shān chuān yǒu lù féng。
岩畔牧羊曾化石,坐中吹饭或成蜂。yán pàn mù yáng céng huà shí,zuò zhōng chuī fàn huò chéng fēng。
夜来青鸟双飞去,寄得麻姑信一封。yè lái qīng niǎo shuāng fēi qù,jì dé má gū xìn yī fēng。

读千里题赏静诗因而有寄

唐之淳

旧闻诗学有渊源,喜见新题赏静轩。jiù wén shī xué yǒu yuān yuán,xǐ jiàn xīn tí shǎng jìng xuān。
拾得珠玑愁海客,织成云锦费天孙。shí dé zhū jī chóu hǎi kè,zhī chéng yún jǐn fèi tiān sūn。
竹烟茶熟风生枕,鹤梦秋清月到门。zhú yān chá shú fēng shēng zhěn,hè mèng qiū qīng yuè dào mén。
我亦钟山爱吟者,好烦尺牍寄瑶琨。wǒ yì zhōng shān ài yín zhě,hǎo fán chǐ dú jì yáo kūn。

千里有诗见贻次韵以答

唐之淳

自入秋来相见频,手挥谈麈爱清新。zì rù qiū lái xiāng jiàn pín,shǒu huī tán zhǔ ài qīng xīn。
三冬文史青灯夜,七尺丰姿玉树春。sān dōng wén shǐ qīng dēng yè,qī chǐ fēng zī yù shù chūn。
马上射生闻胆略,坐间写诏得精神。mǎ shàng shè shēng wén dǎn lüè,zuò jiān xiě zhào dé jīng shén。
尔家慈母王家女,宅相于今见此人。ěr jiā cí mǔ wáng jiā nǚ,zhái xiāng yú jīn jiàn cǐ rén。

雨窗睡起赋得浪字

唐之淳

倦来随意卧匡床,归路无多客路长。juàn lái suí yì wò kuāng chuáng,guī lù wú duō kè lù zhǎng。
帘幕已空秋社燕,房栊犹贮午时香。lián mù yǐ kōng qiū shè yàn,fáng lóng yóu zhù wǔ shí xiāng。
锦苔生户蛛丝合,银烛当檐雨气凉。jǐn tái shēng hù zhū sī hé,yín zhú dāng yán yǔ qì liáng。
记得暂时逢酒伴,瓦瓯篷底醉沧浪。jì dé zàn shí féng jiǔ bàn,wǎ ōu péng dǐ zuì cāng làng。

和答赵孟玘二首

唐之淳

同抱琴书客异乡,巷南巷北见寻常。tóng bào qín shū kè yì xiāng,xiàng nán xiàng běi jiàn xún cháng。
论交有道伤时俗,沽酒无钱愧客囊。lùn jiāo yǒu dào shāng shí sú,gū jiǔ wú qián kuì kè náng。
骐骥夜寒沙塞雨,蟪蛄秋老石林霜。qí jì yè hán shā sāi yǔ,huì gū qiū lǎo shí lín shuāng。
何时重理渔蓑去,短楫长竿镜水傍。hé shí zhòng lǐ yú suō qù,duǎn jí zhǎng gān jìng shuǐ bàng。