古诗词

徐州黄楼

唐之淳

尝读子由黄楼赋,每恨不作彭城游。cháng dú zi yóu huáng lóu fù,měi hèn bù zuò péng chéng yóu。
今来系船览城郭,残山剩水令人愁。jīn lái xì chuán lǎn chéng guō,cán shān shèng shuǐ lìng rén chóu。
人谁其人我所求,楼非其楼名则留。rén shuí qí rén wǒ suǒ qiú,lóu fēi qí lóu míng zé liú。
烟消云破见斜日,水落石出如清秋。yān xiāo yún pò jiàn xié rì,shuǐ luò shí chū rú qīng qiū。
长公治世才最优,敛此大惠施一州。zhǎng gōng zhì shì cái zuì yōu,liǎn cǐ dà huì shī yī zhōu。
不著丝纶玉堂署,要洗靴袜浑河流。bù zhù sī lún yù táng shǔ,yào xǐ xuē wà hún hé liú。
心存赤子天为助,手却河伯人无忧。xīn cún chì zi tiān wèi zhù,shǒu què hé bó rén wú yōu。
功成事定作宫室,酾酒赋诗相献酬。gōng chéng shì dìng zuò gōng shì,shāi jiǔ fù shī xiāng xiàn chóu。
一时宁知著千载,两赋直可回万牛。yī shí níng zhī zhù qiān zài,liǎng fù zhí kě huí wàn niú。
倚阑击节怀远谋,东风飞来双白鸥。yǐ lán jī jié huái yuǎn móu,dōng fēng fēi lái shuāng bái ōu。
台沈戏马登狐兔,楼空燕子鸣桑鸠。tái shěn xì mǎ dēng hú tù,lóu kōng yàn zi míng sāng jiū。
雄图伯业等尘土,独有文事岿山丘。xióng tú bó yè děng chén tǔ,dú yǒu wén shì kuī shān qiū。
意公魂魄常夷犹,化为千尺之黄虬。yì gōng hún pò cháng yí yóu,huà wèi qiān chǐ zhī huáng qiú。
与波上下浴日月,镇遏巨浪同浮沤。yǔ bō shàng xià yù rì yuè,zhèn è jù làng tóng fú ōu。
登临不尽且北去,回看钓艇弄沧洲。dēng lín bù jǐn qiě běi qù,huí kàn diào tǐng nòng cāng zhōu。

唐之淳

明浙江山阴人,名愚士,以字行。唐肃子。建文二年,以方孝孺荐,为翰林侍读,与孝孺俱领修书事。旋卒。有《唐愚士诗》。 唐之淳的作品>>

猜您喜欢

舟中四咏筚篥

唐之淳

止止复飞飞,依篷更拂桅。zhǐ zhǐ fù fēi fēi,yī péng gèng fú wéi。
秋风从尔去,船不到乌衣。qiū fēng cóng ěr qù,chuán bù dào wū yī。

舟中四咏筚篥

唐之淳

花畔偷眠日,芦边惯吠星。huā pàn tōu mián rì,lú biān guàn fèi xīng。
寄书多不达,烦尔到华亭。jì shū duō bù dá,fán ěr dào huá tíng。

涂阳八咏金山积雪

唐之淳

积雪不知年,炎天生昼寒。jī xuě bù zhī nián,yán tiān shēng zhòu hán。
南人初出塞,浑作玉屏看。nán rén chū chū sāi,hún zuò yù píng kàn。

涂阳八咏金山积雪

唐之淳

溶溶谷中云,西来复东去。róng róng gǔ zhōng yún,xī lái fù dōng qù。
云归人未归,朝朝望云树。yún guī rén wèi guī,cháo cháo wàng yún shù。

涂阳八咏金山积雪

唐之淳

朝听萧寺钟,暮听萧寺钟。cháo tīng xiāo sì zhōng,mù tīng xiāo sì zhōng。
当年铸钟者,陵云起秋风。dāng nián zhù zhōng zhě,líng yún qǐ qiū fēng。

涂阳八咏金山积雪

唐之淳

川上王孙草,秋风几度黄。chuān shàng wáng sūn cǎo,qiū fēng jǐ dù huáng。
太平休战伐,边树射黄羊。tài píng xiū zhàn fá,biān shù shè huáng yáng。

涂阳八咏金山积雪

唐之淳

玉女来浴时,丹光落秋水。yù nǚ lái yù shí,dān guāng luò qiū shuǐ。
到今尚温温,暖浪因风起。dào jīn shàng wēn wēn,nuǎn làng yīn fēng qǐ。

涂阳八咏金山积雪

唐之淳

滉漾复潆渟,分明见底清。huàng yàng fù yíng tíng,fēn míng jiàn dǐ qīng。
涂山一夜雨,流水惠州城。tú shān yī yè yǔ,liú shuǐ huì zhōu chéng。

涂阳八咏金山积雪

唐之淳

西峰含积阴,落日载暝色。xī fēng hán jī yīn,luò rì zài míng sè。
照见猎归人,扬声下沙碛。zhào jiàn liè guī rén,yáng shēng xià shā qì。

涂阳八咏金山积雪

唐之淳

云破始见日,雪消微露岚。yún pò shǐ jiàn rì,xuě xiāo wēi lù lán。
马头春梦里,惊道是江南。mǎ tóu chūn mèng lǐ,jīng dào shì jiāng nán。

题画菜

唐之淳

开畦分种味,插竹当垣墉。kāi qí fēn zhǒng wèi,chā zhú dāng yuán yōng。
安得身无病,长为卖菜翁。ān dé shēn wú bìng,zhǎng wèi mài cài wēng。

滁山道中杂题

唐之淳

溪暝深藏柳,坡晴湿护苔。xī míng shēn cáng liǔ,pō qíng shī hù tái。
只惊联骑去,不见一人来。zhǐ jīng lián qí qù,bù jiàn yī rén lái。

滁山道中杂题

唐之淳

麦陇丛丛绿,梅香树树香。mài lǒng cóng cóng lǜ,méi xiāng shù shù xiāng。
山禽惊客梦,村酒割人肠。shān qín jīng kè mèng,cūn jiǔ gē rén cháng。

滁山道中杂题

唐之淳

虎过山风急,山家早闭门。hǔ guò shān fēng jí,shān jiā zǎo bì mén。
遥怜未投宿,月黑正销魂。yáo lián wèi tóu sù,yuè hēi zhèng xiāo hún。

滁山道中杂题

唐之淳

浮图连石磴,略彴枕溪湾。fú tú lián shí dèng,lüè zhuó zhěn xī wān。
驴背东风里,遥瞻管店山。lǘ bèi dōng fēng lǐ,yáo zhān guǎn diàn shān。