古诗词

纪行寄乡中诸友

唐之淳

去年上天姥,青鞋踏石苔。qù nián shàng tiān lǎo,qīng xié tà shí tái。
路逢刘阮辈,挥手使我回。lù féng liú ruǎn bèi,huī shǒu shǐ wǒ huí。
今年客钱塘,爱食钱塘水。jīn nián kè qián táng,ài shí qián táng shuǐ。
水清多天风,吹逐行尘起。shuǐ qīng duō tiān fēng,chuī zhú xíng chén qǐ。
尘飞腰下剑,影落剑池云。chén fēi yāo xià jiàn,yǐng luò jiàn chí yún。
延陵怀季子,句曲礼茅君。yán líng huái jì zi,jù qū lǐ máo jūn。
举头见天居,星辰拥黄道。jǔ tóu jiàn tiān jū,xīng chén yōng huáng dào。
翩翩飞将军,先我入燕赵。piān piān fēi jiāng jūn,xiān wǒ rù yàn zhào。
燕赵三千里,王师百万兵。yàn zhào sān qiān lǐ,wáng shī bǎi wàn bīng。
谁将双白羽,笑赠一书生。shuí jiāng shuāng bái yǔ,xiào zèng yī shū shēng。
扬鞭滁水春,挂席庄台晚。yáng biān chú shuǐ chūn,guà xí zhuāng tái wǎn。
向来思亲泪,征袍为之满。xiàng lái sī qīn lèi,zhēng páo wèi zhī mǎn。
行行过淮泗,暂泊项王城。xíng xíng guò huái sì,zàn pō xiàng wáng chéng。
王城杨柳树,黄鸟弄新声。wáng chéng yáng liǔ shù,huáng niǎo nòng xīn shēng。
明发上吕梁,洪涛天上落。míng fā shàng lǚ liáng,hóng tāo tiān shàng luò。
持觞金龙祠,瞬息彭城脚。chí shāng jīn lóng cí,shùn xī péng chéng jiǎo。
彭城接丰沛,慷慨思汉皇。péng chéng jiē fēng pèi,kāng kǎi sī hàn huáng。
浩歌黄楼赋,击节三侯章。hào gē huáng lóu fù,jī jié sān hóu zhāng。
好风获兼旬,历览遍齐鲁。hǎo fēng huò jiān xún,lì lǎn biàn qí lǔ。
吟冲豫河烟,坐对金台雨。yín chōng yù hé yān,zuò duì jīn tái yǔ。
金台留一月,羽檄动三军。jīn tái liú yī yuè,yǔ xí dòng sān jūn。
旗鼓朝朝见,笳箫夜夜闻。qí gǔ cháo cháo jiàn,jiā xiāo yè yè wén。
乍思蓟北门,已涉渔阳外。zhà sī jì běi mén,yǐ shè yú yáng wài。
不见万里城,但见万里塞。bù jiàn wàn lǐ chéng,dàn jiàn wàn lǐ sāi。
发鞍松亭口,饮马宽河阴。fā ān sōng tíng kǒu,yǐn mǎ kuān hé yīn。
寒云薄日色,曙雾结归心。hán yún báo rì sè,shǔ wù jié guī xīn。
惠州又白霫,意倦思少息。huì zhōu yòu bái xí,yì juàn sī shǎo xī。
登高望海山,远树霞光赤。dēng gāo wàng hǎi shān,yuǎn shù xiá guāng chì。
时时携小校,孤嶂读残碑。shí shí xié xiǎo xiào,gū zhàng dú cán bēi。
行处翻如梦,回来却自疑。xíng chù fān rú mèng,huí lái què zì yí。
所怀故乡人,缥缈越天末。suǒ huái gù xiāng rén,piāo miǎo yuè tiān mò。
相见同我怀,分明照秋月。xiāng jiàn tóng wǒ huái,fēn míng zhào qiū yuè。
题诗及行役,念往愧飘蓬。tí shī jí xíng yì,niàn wǎng kuì piāo péng。
待教凉冷后,封寄向南鸿。dài jiào liáng lěng hòu,fēng jì xiàng nán hóng。

唐之淳

明浙江山阴人,名愚士,以字行。唐肃子。建文二年,以方孝孺荐,为翰林侍读,与孝孺俱领修书事。旋卒。有《唐愚士诗》。 唐之淳的作品>>

猜您喜欢

猎骑

唐之淳

汗血淋漓湿雾騣,声嘶眼疾四蹄风。hàn xuè lín lí shī wù zōng,shēng sī yǎn jí sì tí fēng。
追鹰逐兔浑闲事,曾与将军立大功。zhuī yīng zhú tù hún xián shì,céng yǔ jiāng jūn lì dà gōng。

寒食夜

唐之淳

风定云闲月倍明,水禽声暖夜寒轻。fēng dìng yún xián yuè bèi míng,shuǐ qín shēng nuǎn yè hán qīng。
禁烟不禁舟中客,留得春灯照二更。jìn yān bù jìn zhōu zhōng kè,liú dé chūn dēng zhào èr gèng。

怀归

唐之淳

侧身天地双蓬鬓,寄迹江湖一钓舟。cè shēn tiān dì shuāng péng bìn,jì jì jiāng hú yī diào zhōu。
今夜夜长长不寐,怀归欲上仲宣楼。jīn yè yè zhǎng zhǎng bù mèi,huái guī yù shàng zhòng xuān lóu。

偶题

唐之淳

世上岂无飧玉法,垆中亦有化金方。shì shàng qǐ wú sūn yù fǎ,lú zhōng yì yǒu huà jīn fāng。
不如去学刘玄石,一饮三年入醉乡。bù rú qù xué liú xuán shí,yī yǐn sān nián rù zuì xiāng。

从军行

唐之淳

都护书传羽箭中,班生掷笔酒泉东。dōu hù shū chuán yǔ jiàn zhōng,bān shēng zhì bǐ jiǔ quán dōng。
月支头骨天骄臂,看取归来第一功。yuè zhī tóu gǔ tiān jiāo bì,kàn qǔ guī lái dì yī gōng。

从军行

唐之淳

铁面将军立战勋,青袍儒士学从军。tiě miàn jiāng jūn lì zhàn xūn,qīng páo rú shì xué cóng jūn。
拟歌吉甫兴周颂,不数相如谕蜀文。nǐ gē jí fǔ xīng zhōu sòng,bù shù xiāng rú yù shǔ wén。

连窝驿次无名人韵

唐之淳

河连树色涵清浅,云漾天光照蔚蓝。hé lián shù sè hán qīng qiǎn,yún yàng tiān guāng zhào wèi lán。
过午觉来贪觅句,欲呼杯茗漱馀酣。guò wǔ jué lái tān mì jù,yù hū bēi míng shù yú hān。

塞下曲

唐之淳

玉勒新调宛马驹,金瓯细点野驼酥。yù lēi xīn diào wǎn mǎ jū,jīn ōu xì diǎn yě tuó sū。
夜冲虎口擒黄兔,晓过龙沙射白狐。yè chōng hǔ kǒu qín huáng tù,xiǎo guò lóng shā shè bái hú。

塞下曲

唐之淳

石头敲火马跑泉,直过阴山路八千。shí tóu qiāo huǒ mǎ pǎo quán,zhí guò yīn shān lù bā qiān。
不见长安惟见日,时将草色记流年。bù jiàn zhǎng ān wéi jiàn rì,shí jiāng cǎo sè jì liú nián。

济宁船上抄水马驿程

唐之淳

苦爱山川不爱行,小轩曾把卧游名。kǔ ài shān chuān bù ài xíng,xiǎo xuān céng bǎ wò yóu míng。
于今忽作江湖客,却向舟中写路程。yú jīn hū zuò jiāng hú kè,què xiàng zhōu zhōng xiě lù chéng。

三河县送三公子回通州读书

唐之淳

书生且逐三军去,公子还归八鲁庄。shū shēng qiě zhú sān jūn qù,gōng zi hái guī bā lǔ zhuāng。
灯火夜窗联句坐,惟应说着到渔阳。dēng huǒ yè chuāng lián jù zuò,wéi yīng shuō zhe dào yú yáng。

因公子却寄颐庵先生

唐之淳

君留我去两伤离,一寸心随万马驰。jūn liú wǒ qù liǎng shāng lí,yī cùn xīn suí wàn mǎ chí。
后夜天涯看明月,知君临水正吟诗。hòu yè tiān yá kàn míng yuè,zhī jūn lín shuǐ zhèng yín shī。

马上

唐之淳

谷深风急帽檐斜,满眼寒云满面沙。gǔ shēn fēng jí mào yán xié,mǎn yǎn hán yún mǎn miàn shā。
骑马过山看不尽,更多芳树没人家。qí mǎ guò shān kàn bù jǐn,gèng duō fāng shù méi rén jiā。

马上

唐之淳

五月营门柳始华,新新草色旧人家。wǔ yuè yíng mén liǔ shǐ huá,xīn xīn cǎo sè jiù rén jiā。
乡山万里谁相伴,惟有囊中日铸茶。xiāng shān wàn lǐ shuí xiāng bàn,wéi yǒu náng zhōng rì zhù chá。

五月望夜六王川对月

唐之淳

家常见月望天涯,及到天涯却望家。jiā cháng jiàn yuè wàng tiān yá,jí dào tiān yá què wàng jiā。
夜半觉来行帐冷,流萤飞过石莲花。yè bàn jué lái xíng zhàng lěng,liú yíng fēi guò shí lián huā。