古诗词

题十六罗汉画卷

唐之淳

十六应真谁为写,无住庵主隆茂宗。shí liù yīng zhēn shuí wèi xiě,wú zhù ān zhǔ lóng mào zōng。
茂宗亲入龙眠室,意匠仿佛将无同。mào zōng qīn rù lóng mián shì,yì jiàng fǎng fú jiāng wú tóng。
结跏趺坐侍天女,偏袒右肩降神龙。jié jiā fū zuò shì tiān nǚ,piān tǎn yòu jiān jiàng shén lóng。
手乂布衲云石静,背倚蒲团秋树空。shǒu yì bù nà yún shí jìng,bèi yǐ pú tuán qiū shù kōng。
或圆其颅狞若怒,或帽其首皤而翁。huò yuán qí lú níng ruò nù,huò mào qí shǒu pó ér wēng。
或持经卷面新竹,或撚长须修古容。huò chí jīng juǎn miàn xīn zhú,huò niǎn zhǎng xū xiū gǔ róng。
或陪语笑荫嘉木,或袖麈尾邻枯筇。huò péi yǔ xiào yīn jiā mù,huò xiù zhǔ wěi lín kū qióng。
或憩荦确枕苍虎,草木衣袂皆天风。huò qì luò què zhěn cāng hǔ,cǎo mù yī mèi jiē tiān fēng。
或老无力挟以幼,牙齿脱落双鬓童。huò lǎo wú lì xié yǐ yòu,yá chǐ tuō luò shuāng bìn tóng。
一翁羽扇治茗饮,二士徐行相与从。yī wēng yǔ shàn zhì míng yǐn,èr shì xú xíng xiāng yǔ cóng。
就中笔法各臻极,体态一一清而丰。jiù zhōng bǐ fǎ gè zhēn jí,tǐ tài yī yī qīng ér fēng。
非仙非神亦非鬼,特以戏幻施神通。fēi xiān fēi shén yì fēi guǐ,tè yǐ xì huàn shī shén tōng。
我去天台不千里,赤城烟霞魂梦中。wǒ qù tiān tái bù qiān lǐ,chì chéng yān xiá hún mèng zhōng。
胡麻饭熟木瓜烂,桃花流水春溶溶。hú má fàn shú mù guā làn,táo huā liú shuǐ chūn róng róng。
每思石桥若天上,有脚未踏心忡忡。měi sī shí qiáo ruò tiān shàng,yǒu jiǎo wèi tà xīn chōng chōng。
今日何日展图画,钟山秋雨鸣梧桐。jīn rì hé rì zhǎn tú huà,zhōng shān qiū yǔ míng wú tóng。
欣然矫首望瀛海,应真有灵当我逢。xīn rán jiǎo shǒu wàng yíng hǎi,yīng zhēn yǒu líng dāng wǒ féng。

唐之淳

明浙江山阴人,名愚士,以字行。唐肃子。建文二年,以方孝孺荐,为翰林侍读,与孝孺俱领修书事。旋卒。有《唐愚士诗》。 唐之淳的作品>>

猜您喜欢

题秋山晓霁图六言

唐之淳

藤杖高县晓日,笋鞋软踏秋云。téng zhàng gāo xiàn xiǎo rì,sǔn xié ruǎn tà qiū yún。
好拉镜湖贺老,同寻句曲茅君。hǎo lā jìng hú hè lǎo,tóng xún jù qū máo jūn。

山居八事诗耕田

唐之淳

饭牛每遇夜半,犁田喜及春初。fàn niú měi yù yè bàn,lí tián xǐ jí chūn chū。
但祝五风十雨,不愁官税私租。dàn zhù wǔ fēng shí yǔ,bù chóu guān shuì sī zū。

山居八事诗耕田

唐之淳

耕云东坞西坞,饮水前溪后溪。gēng yún dōng wù xī wù,yǐn shuǐ qián xī hòu xī。
野老时能叩角,家童已解扶犁。yě lǎo shí néng kòu jiǎo,jiā tóng yǐ jiě fú lí。

山居八事诗耕田

唐之淳

饮食秋菘春韭,不辞短瓮长瓶。yǐn shí qiū sōng chūn jiǔ,bù cí duǎn wèng zhǎng píng。
汉阴丈人知已,北山隐者同盟。hàn yīn zhàng rén zhī yǐ,běi shān yǐn zhě tóng méng。

山居八事诗耕田

唐之淳

云护灵苗胜雪,日蒸香气成霞。yún hù líng miáo shèng xuě,rì zhēng xiāng qì chéng xiá。
自拟老来扶疾,傍人错道医家。zì nǐ lǎo lái fú jí,bàng rén cuò dào yī jiā。

山居八事诗耕田

唐之淳

雨露香生蓓蕾,烟霞满贮笭箵。yǔ lù xiāng shēng bèi lěi,yān xiá mǎn zhù líng xīng。
学得卢仝煮吃,去从陆羽修经。xué dé lú tóng zhǔ chī,qù cóng lù yǔ xiū jīng。

山居八事诗耕田

唐之淳

煎茶煮药供炊,拾薪扫箨归迟。jiān chá zhǔ yào gōng chuī,shí xīn sǎo tuò guī chí。
山北山南万树,斧柯不到青枝。shān běi shān nán wàn shù,fǔ kē bù dào qīng zhī。

山居八事诗耕田

唐之淳

道士传将种法,山僧乞与松栽。dào shì chuán jiāng zhǒng fǎ,shān sēng qǐ yǔ sōng zāi。
日日闲中爱看,不论晴雨须来。rì rì xián zhōng ài kàn,bù lùn qíng yǔ xū lái。

山居八事诗耕田

唐之淳

节下洗出繁叶,向阳留护高枝。jié xià xǐ chū fán yè,xiàng yáng liú hù gāo zhī。
待取好风凉月,不教雨怪云奇。dài qǔ hǎo fēng liáng yuè,bù jiào yǔ guài yún qí。