古诗词

答友人

唐之淳

峄阳之山看孤桐,昔来春初今暮冬。yì yáng zhī shān kàn gū tóng,xī lái chūn chū jīn mù dōng。
天寒日薄河水冻,圯下不逢黄石公。tiān hán rì báo hé shuǐ dòng,yí xià bù féng huáng shí gōng。
州城之南古儒宫,老屋数间围破墉。zhōu chéng zhī nán gǔ rú gōng,lǎo wū shù jiān wéi pò yōng。
入门穹碑立四五,石黑字青苔藓红。rù mén qióng bēi lì sì wǔ,shí hēi zì qīng tái xiǎn hóng。
中有一士瑰而颙,问之姓名无极翁。zhōng yǒu yī shì guī ér yóng,wèn zhī xìng míng wú jí wēng。
自言少壮取科甲,明光奏赋声摩空。zì yán shǎo zhuàng qǔ kē jiǎ,míng guāng zòu fù shēng mó kōng。
运移世改双鬓秃,寄食齐鲁如萍蓬。yùn yí shì gǎi shuāng bìn tū,jì shí qí lǔ rú píng péng。
见我揖我邀我坐,示我新词兼古风。jiàn wǒ yī wǒ yāo wǒ zuò,shì wǒ xīn cí jiān gǔ fēng。
读之琅然合音度,如列牺象鸣笙镛。dú zhī láng rán hé yīn dù,rú liè xī xiàng míng shēng yōng。
乍疑渊源泻江汉,浩浩万里来朝宗。zhà yí yuān yuán xiè jiāng hàn,hào hào wàn lǐ lái cháo zōng。
又惊百卉兢春媚,秀者杰出惟孤松。yòu jīng bǎi huì jīng chūn mèi,xiù zhě jié chū wéi gū sōng。
赠我雄文更奇绝,组织经史成山龙。zèng wǒ xióng wén gèng qí jué,zǔ zhī jīng shǐ chéng shān lóng。
俄然谓我古作者,愧我所得非所蒙。é rán wèi wǒ gǔ zuò zhě,kuì wǒ suǒ dé fēi suǒ méng。
是日积雪明远峰,夕霞照作青芙蓉。shì rì jī xuě míng yuǎn fēng,xī xiá zhào zuò qīng fú róng。
空庭马嘶客当去,邻壁鸡啼人晓舂。kōng tíng mǎ sī kè dāng qù,lín bì jī tí rén xiǎo chōng。
子坐皋比咏芹藻,我走南北如宾鸿。zi zuò gāo bǐ yǒng qín zǎo,wǒ zǒu nán běi rú bīn hóng。
区区聚散何足恤,独有道义能初终。qū qū jù sàn hé zú xù,dú yǒu dào yì néng chū zhōng。
酬子短歌歌未工,冻墨著纸书秋虫。chóu zi duǎn gē gē wèi gōng,dòng mò zhù zhǐ shū qiū chóng。
城南有酒薄如水,与子一醉三千钟,下视粗俗犹盲聋。chéng nán yǒu jiǔ báo rú shuǐ,yǔ zi yī zuì sān qiān zhōng,xià shì cū sú yóu máng lóng。

唐之淳

明浙江山阴人,名愚士,以字行。唐肃子。建文二年,以方孝孺荐,为翰林侍读,与孝孺俱领修书事。旋卒。有《唐愚士诗》。 唐之淳的作品>>

猜您喜欢

题秋山晓霁图六言

唐之淳

藤杖高县晓日,笋鞋软踏秋云。téng zhàng gāo xiàn xiǎo rì,sǔn xié ruǎn tà qiū yún。
好拉镜湖贺老,同寻句曲茅君。hǎo lā jìng hú hè lǎo,tóng xún jù qū máo jūn。

山居八事诗耕田

唐之淳

饭牛每遇夜半,犁田喜及春初。fàn niú měi yù yè bàn,lí tián xǐ jí chūn chū。
但祝五风十雨,不愁官税私租。dàn zhù wǔ fēng shí yǔ,bù chóu guān shuì sī zū。

山居八事诗耕田

唐之淳

耕云东坞西坞,饮水前溪后溪。gēng yún dōng wù xī wù,yǐn shuǐ qián xī hòu xī。
野老时能叩角,家童已解扶犁。yě lǎo shí néng kòu jiǎo,jiā tóng yǐ jiě fú lí。

山居八事诗耕田

唐之淳

饮食秋菘春韭,不辞短瓮长瓶。yǐn shí qiū sōng chūn jiǔ,bù cí duǎn wèng zhǎng píng。
汉阴丈人知已,北山隐者同盟。hàn yīn zhàng rén zhī yǐ,běi shān yǐn zhě tóng méng。

山居八事诗耕田

唐之淳

云护灵苗胜雪,日蒸香气成霞。yún hù líng miáo shèng xuě,rì zhēng xiāng qì chéng xiá。
自拟老来扶疾,傍人错道医家。zì nǐ lǎo lái fú jí,bàng rén cuò dào yī jiā。

山居八事诗耕田

唐之淳

雨露香生蓓蕾,烟霞满贮笭箵。yǔ lù xiāng shēng bèi lěi,yān xiá mǎn zhù líng xīng。
学得卢仝煮吃,去从陆羽修经。xué dé lú tóng zhǔ chī,qù cóng lù yǔ xiū jīng。

山居八事诗耕田

唐之淳

煎茶煮药供炊,拾薪扫箨归迟。jiān chá zhǔ yào gōng chuī,shí xīn sǎo tuò guī chí。
山北山南万树,斧柯不到青枝。shān běi shān nán wàn shù,fǔ kē bù dào qīng zhī。

山居八事诗耕田

唐之淳

道士传将种法,山僧乞与松栽。dào shì chuán jiāng zhǒng fǎ,shān sēng qǐ yǔ sōng zāi。
日日闲中爱看,不论晴雨须来。rì rì xián zhōng ài kàn,bù lùn qíng yǔ xū lái。

山居八事诗耕田

唐之淳

节下洗出繁叶,向阳留护高枝。jié xià xǐ chū fán yè,xiàng yáng liú hù gāo zhī。
待取好风凉月,不教雨怪云奇。dài qǔ hǎo fēng liáng yuè,bù jiào yǔ guài yún qí。