古诗词

清平乐·张秀实芍药词

刘敏中

牡丹花落。mǔ dān huā luò。
梦里东风恶。mèng lǐ dōng fēng è。
见说君家红芍药。jiàn shuō jūn jiā hóng sháo yào。
尽把春愁忘却。jǐn bǎ chūn chóu wàng què。
隔墙百步香来。gé qiáng bǎi bù xiāng lái。
数丛为我全开。shù cóng wèi wǒ quán kāi。
拚向彩云堆里,醉时同卧苍苔。pàn xiàng cǎi yún duī lǐ,zuì shí tóng wò cāng tái。
刘敏中

刘敏中

刘敏中(1243~1318) 元代文学家,字端甫,山东省济南市章丘市人。自幼卓异不凡,曾任中书掾、兵部主事、监察御史等职,因弹劾秉政的桑哥,辞职归乡。后又入为御史、御史都事、翰林直学士,兼国子祭洒、翰林学士承旨等,还曾宣抚辽东山北,拜河南行省参政等。刘敏中一生为官清正,以时事为忧。敢于对贵□横暴绳之以法,并上疏指陈时弊。仕世祖、成宗、武宗三朝,多为监察官,受到皇帝的嘉纳。 刘敏中的作品>>

猜您喜欢

摸鱼儿

刘敏中

莫相疑、爱石如许,流形我亦随寓。mò xiāng yí ài shí rú xǔ,liú xíng wǒ yì suí yù。
神麇更有神麇在,照影几烦清滏。shén jūn gèng yǒu shén jūn zài,zhào yǐng jǐ fán qīng fǔ。
山下路。shān xià lù。
还记得、当时射虎人曾误。hái jì dé dāng shí shè hǔ rén céng wù。
如今文府。rú jīn wén fǔ。
但日永闲阶,香凝燕寝,云岫翳还吐。dàn rì yǒng xián jiē,xiāng níng yàn qǐn,yún xiù yì hái tǔ。
崔嵬起,欲作飞仙骞翥。cuī wéi qǐ,yù zuò fēi xiān qiān zhù。
依稀老眼如雾。yī xī lǎo yǎn rú wù。
品题好刻奇章字,嗟尔赏音难遇。pǐn tí hǎo kè qí zhāng zì,jiē ěr shǎng yīn nán yù。
如砥柱。rú dǐ zhù。
应笑我心,更欲谁安住。yīng xiào wǒ xīn,gèng yù shuí ān zhù。
茶余客去,相对静无言,悠然意会,一阵北窗雨。chá yú kè qù,xiāng duì jìng wú yán,yōu rán yì huì,yī zhèn běi chuāng yǔ。

摸鱼儿·九日上都次韵答邢伯才

刘敏中

叹萍蓬、此生无定,年年客里重九。tàn píng péng cǐ shēng wú dìng,nián nián kè lǐ zhòng jiǔ。
南来北去风沙梦,弹指已成白首。nán lái běi qù fēng shā mèng,dàn zhǐ yǐ chéng bái shǒu。
谁有酒。shuí yǒu jiǔ。
都唤起、一天秋色开林薮。dōu huàn qǐ yī tiān qiū sè kāi lín sǒu。
还开笑口。hái kāi xiào kǒu。
对满意青山,多情黄菊,莫唱渭城柳。duì mǎn yì qīng shān,duō qíng huáng jú,mò chàng wèi chéng liǔ。
龙钟态,也向人前叉手。lóng zhōng tài,yě xiàng rén qián chā shǒu。
思量难以持久。sī liàng nán yǐ chí jiǔ。
东涂西抹皆倾国,只有效颦人丑。dōng tú xī mǒ jiē qīng guó,zhǐ yǒu xiào pín rén chǒu。
嗟汝叟。jiē rǔ sǒu。
今误矣,江亭好去藏衰朽。jīn wù yǐ,jiāng tíng hǎo qù cáng shuāi xiǔ。
鸣鸡吠狗。míng jī fèi gǒu。
尽里社追随,何须更说,鼻醋吸三斗。jǐn lǐ shè zhuī suí,hé xū gèng shuō,bí cù xī sān dòu。

念奴娇

刘敏中

探梅时候,怯朝寒、倦说梅溪清浅。tàn méi shí hòu,qiè cháo hán juàn shuō méi xī qīng qiǎn。
谁窃玄都春一握,烘暖小斋冰砚。shuí qiè xuán dōu chūn yī wò,hōng nuǎn xiǎo zhāi bīng yàn。
何意芳妍,如今又与,前度刘郎面。hé yì fāng yán,rú jīn yòu yǔ,qián dù liú láng miàn。
武陵回首,断肠流水花片。wǔ líng huí shǒu,duàn cháng liú shuǐ huā piàn。
信道造化能移,何须更问,世事云千变。xìn dào zào huà néng yí,hé xū gèng wèn,shì shì yún qiān biàn。
犹胜当时深院里,满树芳菲细剪。yóu shèng dāng shí shēn yuàn lǐ,mǎn shù fāng fēi xì jiǎn。
宝鸭熏香,铜瓶浴水,休把重帘卷。bǎo yā xūn xiāng,tóng píng yù shuǐ,xiū bǎ zhòng lián juǎn。
风流故在,乞浆怕有人见。fēng liú gù zài,qǐ jiāng pà yǒu rén jiàn。

满江红

刘敏中

爱日回春,恰开放、江头梅萼。ài rì huí chūn,qià kāi fàng jiāng tóu méi è。
还更有、远山晴雪,竹溪松壑。hái gèng yǒu yuǎn shān qíng xuě,zhú xī sōng hè。
晚节丰年人尽喜,良辰美景君须乐。wǎn jié fēng nián rén jǐn xǐ,liáng chén měi jǐng jūn xū lè。
便拚教寿酒一千钟,深深的。biàn pàn jiào shòu jiǔ yī qiān zhōng,shēn shēn de。
眉宇秀,胸怀廓。méi yǔ xiù,xiōng huái kuò。
问谁识,平生略。wèn shuí shí,píng shēng lüè。
只优游无事,笑谈宾幕。zhǐ yōu yóu wú shì,xiào tán bīn mù。
万里秋天鸿鹄志,高名四海麒麟阁。wàn lǐ qiū tiān hóng gǔ zhì,gāo míng sì hǎi qí lín gé。
待此时、满意祝庄椿,扬州鹤。dài cǐ shí mǎn yì zhù zhuāng chūn,yáng zhōu hè。

满江红

刘敏中

十载京华,也曾是、飘零狂客。shí zài jīng huá,yě céng shì piāo líng kuáng kè。
还有幸、公家兄弟,相逢相识。hái yǒu xìng gōng jiā xiōng dì,xiāng féng xiāng shí。
记得宣恩疏决日,柏台骢马秋官笔。jì dé xuān ēn shū jué rì,bǎi tái cōng mǎ qiū guān bǐ。
甚人生聚散等闲间,都难测。shén rén shēng jù sàn děng xián jiān,dōu nán cè。
摩抚手,天西北。mó fǔ shǒu,tiān xī běi。
放浪迹,江湖国。fàng làng jì,jiāng hú guó。
忽高轩飞下,今夕何夕。hū gāo xuān fēi xià,jīn xī hé xī。
头上貂蝉看欲见,掌中珠颗今先得。tóu shàng diāo chán kàn yù jiàn,zhǎng zhōng zhū kē jīn xiān dé。
暂放教、诗酒豁平生,公休惜。zàn fàng jiào shī jiǔ huō píng shēng,gōng xiū xī。

满江红

刘敏中

百花开后,殿余春、只有翻阶红药。bǎi huā kāi hòu,diàn yú chūn zhǐ yǒu fān jiē hóng yào。
人似春光留不住,半夜东风作恶。rén shì chūn guāng liú bù zhù,bàn yè dōng fēng zuò è。
寥落离怀,苍凉行色,更与花前酌。liáo luò lí huái,cāng liáng xíng sè,gèng yǔ huā qián zhuó。
浩歌一曲鸟,啼花自飞落。hào gē yī qū niǎo,tí huā zì fēi luò。
潇洒谁复如君,溪山如此,何限山中乐。xiāo sǎ shuí fù rú jūn,xī shān rú cǐ,hé xiàn shān zhōng lè。
政尔功名相促迫,眼底台东阁。zhèng ěr gōng míng xiāng cù pò,yǎn dǐ tái dōng gé。
我识君才,青云明日,万里秋天鹤。wǒ shí jūn cái,qīng yún míng rì,wàn lǐ qiū tiān hè。
有时还梦,野亭亭下岩壑。yǒu shí hái mèng,yě tíng tíng xià yán hè。

满江红·又次前韵

刘敏中

我笑前人,痴绝甚、搔瓜钻李。wǒ xiào qián rén,chī jué shén sāo guā zuān lǐ。
天壤内、神奇腐朽,有所穷已。tiān rǎng nèi shén qí fǔ xiǔ,yǒu suǒ qióng yǐ。
才见凌风霄汉上,忽看垂翅蓬蒿底。cái jiàn líng fēng xiāo hàn shàng,hū kàn chuí chì péng hāo dǐ。
试闲将、得失遍思量,凡经几。shì xián jiāng dé shī biàn sī liàng,fán jīng jǐ。
无汝愧,从渠毁。wú rǔ kuì,cóng qú huǐ。
非我有,何吾喜。fēi wǒ yǒu,hé wú xǐ。
但物来即应,尽心焉耳。dàn wù lái jí yīng,jǐn xīn yān ěr。
一榻高眠人事了,一瓢乐饮家缘理。yī tà gāo mián rén shì le,yī piáo lè yǐn jiā yuán lǐ。
也何曾、直待马千蹄,童千指。yě hé céng zhí dài mǎ qiān tí,tóng qiān zhǐ。

念奴娇·又次前韵

刘敏中

看花须约,一千年、知赴瑶池缘浅。kàn huā xū yuē,yī qiān nián zhī fù yáo chí yuán qiǎn。
雪里花枝来索句,恍觉春生冷砚。xuě lǐ huā zhī lái suǒ jù,huǎng jué chūn shēng lěng yàn。
却忆前时,寻芳处处,霞影浮杯面。què yì qián shí,xún fāng chù chù,xiá yǐng fú bēi miàn。
酒醒花落,树头飞下余片。jiǔ xǐng huā luò,shù tóu fēi xià yú piàn。
何事岁晚重妍,多情应笑,我早朱颜变。hé shì suì wǎn zhòng yán,duō qíng yīng xiào,wǒ zǎo zhū yán biàn。
依样铅华红胜锦,争得瓶梅并剪。yī yàng qiān huá hóng shèng jǐn,zhēng dé píng méi bìng jiǎn。
小阁幽窗,回寒向暖,百怕霜风卷。xiǎo gé yōu chuāng,huí hán xiàng nuǎn,bǎi pà shuāng fēng juǎn。
旧家野老,也来惊讶希见。jiù jiā yě lǎo,yě lái jīng yà xī jiàn。

满江红·次韵答畅泊然

刘敏中

满纸龙鸾,浑压倒、来禽青李。mǎn zhǐ lóng luán,hún yā dào lái qín qīng lǐ。
黄绢好、朝吟暮玩,爱之无已。huáng juàn hǎo cháo yín mù wán,ài zhī wú yǐ。
玉刻来从千载上,宝珠出自重渊底。yù kè lái cóng qiān zài shàng,bǎo zhū chū zì zhòng yuān dǐ。
每相逢慰淡相于,如君几。měi xiāng féng wèi dàn xiāng yú,rú jūn jǐ。
无所见,哗然毁。wú suǒ jiàn,huā rán huǐ。
安所有,同然喜。ān suǒ yǒu,tóng rán xǐ。
赖多情问我,病欤贫耳。lài duō qíng wèn wǒ,bìng yú pín ěr。
一寸灰心寒欲尽,数茎绿发愁难理。yī cùn huī xīn hán yù jǐn,shù jīng lǜ fā chóu nán lǐ。
说青帘高处有仙乡,无人指。shuō qīng lián gāo chù yǒu xiān xiāng,wú rén zhǐ。

念奴娇·自述呈知己时有小言

刘敏中

乌飞兔走,叹劳生、浮世匆匆如此。wū fēi tù zǒu,tàn láo shēng fú shì cōng cōng rú cǐ。
眼底风尘今古梦,到了谁非谁是。yǎn dǐ fēng chén jīn gǔ mèng,dào le shuí fēi shuí shì。
击短扶长,曲邀横结,为问都能几。jī duǎn fú zhǎng,qū yāo héng jié,wèi wèn dōu néng jǐ。
悠悠长啸,谩嗟真个男子。yōu yōu zhǎng xiào,mán jiē zhēn gè nán zi。
数载黄卷青灯,种兰植蕙,颇遂平生喜。shù zài huáng juǎn qīng dēng,zhǒng lán zhí huì,pǒ suì píng shēng xǐ。
冷笑纷纷儿女语,都付春风马耳。lěng xiào fēn fēn ér nǚ yǔ,dōu fù chūn fēng mǎ ěr。
美景良辰,亲朋密友,有酒何妨醉。měi jǐng liáng chén,qīn péng mì yǒu,yǒu jiǔ hé fáng zuì。
高歌一曲,二三知己知彼。gāo gē yī qū,èr sān zhī jǐ zhī bǐ。

满江红·送李清甫赴西蜀提刑副使

刘敏中

万古云霄,谁办得、妙龄勋业。wàn gǔ yún xiāo,shuí bàn dé miào líng xūn yè。
长有恨、君恩未报,鬓毛先雪。zhǎng yǒu hèn jūn ēn wèi bào,bìn máo xiān xuě。
紫诏俄从天关下,绣衣已逐星轺发。zǐ zhào é cóng tiān guān xià,xiù yī yǐ zhú xīng yáo fā。
但七千里外望闱,三年别。dàn qī qiān lǐ wài wàng wéi,sān nián bié。
忠与孝,心应切。zhōng yǔ xiào,xīn yīng qiè。
行与止,君须决。xíng yǔ zhǐ,jūn xū jué。
说蜀中父老,望君如渴。shuō shǔ zhōng fù lǎo,wàng jūn rú kě。
地迥无妨鹰隼系,山深要静狐狸穴。dì jiǒng wú fáng yīng sǔn xì,shān shēn yào jìng hú lí xué。
着新诗、收拾锦城春,归来说。zhe xīn shī shōu shí jǐn chéng chūn,guī lái shuō。

满江红·送郑鹏南经历赴河东廉访幕

刘敏中

宿酒初醒,秋已老、故人来别。sù jiǔ chū xǐng,qiū yǐ lǎo gù rén lái bié。
情味恶、从前万里,不堪重说。qíng wèi è cóng qián wàn lǐ,bù kān zhòng shuō。
大抵男儿忠孝耳,此身如叶心如铁。dà dǐ nán ér zhōng xiào ěr,cǐ shēn rú yè xīn rú tiě。
但始终夷险要扶持,平生节。dàn shǐ zhōng yí xiǎn yào fú chí,píng shēng jié。
湖海气,诗书业。hú hǎi qì,shī shū yè。
霜雪地,风云客。shuāng xuě dì,fēng yún kè。
问而今月旦,果谁豪杰。wèn ér jīn yuè dàn,guǒ shuí háo jié。
君去还经汾水上,依然照见齐州月。jūn qù hái jīng fén shuǐ shàng,yī rán zhào jiàn qí zhōu yuè。
怕相思、休费短长吟,生华发。pà xiāng sī xiū fèi duǎn zhǎng yín,shēng huá fā。

满江红·病中又次前韵

刘敏中

北去南来,凡几度、风沙行李。běi qù nán lái,fán jǐ dù fēng shā xíng lǐ。
离又合、新欢旧恨,古今何已。lí yòu hé xīn huān jiù hèn,gǔ jīn hé yǐ。
风鉴俄瞻衡宇外,月明照见寒江底。fēng jiàn é zhān héng yǔ wài,yuè míng zhào jiàn hán jiāng dǐ。
问朱丝白雪尚依然,知音几。wèn zhū sī bái xuě shàng yī rán,zhī yīn jǐ。
无所作,谁成毁。wú suǒ zuò,shuí chéng huǐ。
非所望,何悲喜。fēi suǒ wàng,hé bēi xǐ。
谓人生得失,卷舒天耳。wèi rén shēng dé shī,juǎn shū tiān ěr。
病骨支离羁思乱,此情正要公料理。bìng gǔ zhī lí jī sī luàn,cǐ qíng zhèng yào gōng liào lǐ。
但无言、手捉玉连环,东南指。dàn wú yán shǒu zhuō yù lián huán,dōng nán zhǐ。

满江红·病中呈诸友

刘敏中

昼景清和,南风扇、葛衣未试。zhòu jǐng qīng hé,nán fēng shàn gé yī wèi shì。
知又是、梅黄时候,麦秋天气。zhī yòu shì méi huáng shí hòu,mài qiū tiān qì。
宝鸭旋薰香篆小,绿阴生寂重门闭。bǎo yā xuán xūn xiāng zhuàn xiǎo,lǜ yīn shēng jì zhòng mén bì。
有画梁双燕伴人愁,知人意。yǒu huà liáng shuāng yàn bàn rén chóu,zhī rén yì。
萤窗苦,貂蝉贵。yíng chuāng kǔ,diāo chán guì。
穷与达,心如醉。qióng yǔ dá,xīn rú zuì。
个月来多病,不禁憔悴。gè yuè lái duō bìng,bù jìn qiáo cuì。
讳疲怎谩衣带缓,怯眠却把窗儿倚。huì pí zěn mán yī dài huǎn,qiè mián què bǎ chuāng ér yǐ。
问阿谁、心绪正如今,还如此。wèn ā shuí xīn xù zhèng rú jīn,hái rú cǐ。

满庭芳

刘敏中

鞍马雄豪,搢绅驰骤,几年都付寻常。ān mǎ xióng háo,jìn shēn chí zhòu,jǐ nián dōu fù xún cháng。
边城岁晚,莲幕锦生光。biān chéng suì wǎn,lián mù jǐn shēng guāng。
得意尊前一笑,遐冲具威凛秋霜。dé yì zūn qián yī xiào,xiá chōng jù wēi lǐn qiū shuāng。
人谁似,胸怀豁落,温雅更文章。rén shuí shì,xiōng huái huō luò,wēn yǎ gèng wén zhāng。
从军真乐事,功名那问,故国他乡。cóng jūn zhēn lè shì,gōng míng nà wèn,gù guó tā xiāng。
笑熊非渭水,龙卧南阳。xiào xióng fēi wèi shuǐ,lóng wò nán yáng。
从此鹏程高举,快天风万里无妨。cóng cǐ péng chéng gāo jǔ,kuài tiān fēng wàn lǐ wú fáng。
回首怅,穷途狂客,摇荡叹行藏。huí shǒu chàng,qióng tú kuáng kè,yáo dàng tàn xíng cáng。
127«3456789