古诗词

鞋山

林光

五老峰前样逼真,星霜遗弃几千春。wǔ lǎo fēng qián yàng bī zhēn,xīng shuāng yí qì jǐ qiān chūn。
印穿湖上一轮月,不踏人间半点尘。yìn chuān hú shàng yī lún yuè,bù tà rén jiān bàn diǎn chén。
流水有情终日洗,野花如绣逐年新。liú shuǐ yǒu qíng zhōng rì xǐ,yě huā rú xiù zhú nián xīn。
未知一只今何在,欲向鄱阳问水神。wèi zhī yī zhǐ jīn hé zài,yù xiàng pó yáng wèn shuǐ shén。

林光

明广东东莞人,字缉熙。成化元年举人。通经史,得吴澄论学诸书,读之大喜。中举后,从陈献章学。初为平湖教谕,官至襄王府左长史。 林光的作品>>

猜您喜欢

除夕前三日阅戊戌历

林光

骄阴断送过冬频,黄纸新开得早春。jiāo yīn duàn sòng guò dōng pín,huáng zhǐ xīn kāi dé zǎo chūn。
甲子巧当元日脚,屠酥偏待少年人。jiǎ zi qiǎo dāng yuán rì jiǎo,tú sū piān dài shǎo nián rén。
杖藜俯仰难供世,行几跏趺称病身。zhàng lí fǔ yǎng nán gōng shì,xíng jǐ jiā fū chēng bìng shēn。
料理太平堪击壤,鹃声何敢到天津。liào lǐ tài píng kān jī rǎng,juān shēng hé gǎn dào tiān jīn。

留别子颖

林光

不须黄白语繁频,且共斟量曲米春。bù xū huáng bái yǔ fán pín,qiě gòng zhēn liàng qū mǐ chūn。
锦水谢虚西一席,罗浮远饷独归人。jǐn shuǐ xiè xū xī yī xí,luó fú yuǎn xiǎng dú guī rén。
泥途不厌经冬蛰,泉石何疑向老身。ní tú bù yàn jīng dōng zhé,quán shí hé yí xiàng lǎo shēn。
尽任龙钟深取醉,夕阳回首杳行津。jǐn rèn lóng zhōng shēn qǔ zuì,xī yáng huí shǒu yǎo xíng jīn。

冷庵为陈粹之佥宪

林光

老蛰安冬不露辉,此庵宁与此翁违。lǎo zhé ān dōng bù lù huī,cǐ ān níng yǔ cǐ wēng wéi。
三更白月常留照,九夏晴霜也自飞。sān gèng bái yuè cháng liú zhào,jiǔ xià qíng shuāng yě zì fēi。
何处炎炎堪炙手,此中默默已无机。hé chù yán yán kān zhì shǒu,cǐ zhōng mò mò yǐ wú jī。
宜春短褐还飘洒,曝背何妨爱晚晖。yí chūn duǎn hè hái piāo sǎ,pù bèi hé fáng ài wǎn huī。

谢陈粹之佥宪惠语类欧文唐诗品汇

林光

稠叠颁分几案盈,穷儿暴富可胜情。chóu dié bān fēn jǐ àn yíng,qióng ér bào fù kě shèng qíng。
滥觞此日嗟文字,老眼馀谁敢秤评。làn shāng cǐ rì jiē wén zì,lǎo yǎn yú shuí gǎn chèng píng。
博约的知遵鲁叟,疏慵深恐负先生。bó yuē de zhī zūn lǔ sǒu,shū yōng shēn kǒng fù xiān shēng。
石亭一瓣当西席,便合低头拜使星。shí tíng yī bàn dāng xī xí,biàn hé dī tóu bài shǐ xīng。

登滕王阁

林光

江南绝景闻童阁,四十年来此一登。jiāng nán jué jǐng wén tóng gé,sì shí nián lái cǐ yī dēng。
春及青山他自好,霜欺短发我何能。chūn jí qīng shān tā zì hǎo,shuāng qī duǎn fā wǒ hé néng。
三王伟迹人争壮,万里双眸此更凝。sān wáng wěi jì rén zhēng zhuàng,wàn lǐ shuāng móu cǐ gèng níng。
野服岂须愁急雨,柳风吹面醉腾腾。yě fú qǐ xū chóu jí yǔ,liǔ fēng chuī miàn zuì téng téng。

苏公圃

林光

潦倒烟霞得此身,一瓢吾敢怨吾贫。lǎo dào yān xiá dé cǐ shēn,yī piáo wú gǎn yuàn wú pín。
又携东莞青藜玉,来吊南昌鬻屦人。yòu xié dōng guǎn qīng lí yù,lái diào nán chāng yù jù rén。
畦叶春深交翡翠,藕花风暖散茵陈。qí yè chūn shēn jiāo fěi cuì,ǒu huā fēng nuǎn sàn yīn chén。
缄书果解酬知己,青草王孙几度新。jiān shū guǒ jiě chóu zhī jǐ,qīng cǎo wáng sūn jǐ dù xīn。

永新谭节妇

林光

白刃前头叱一言,舅姑今得见黄泉。bái rèn qián tóu chì yī yán,jiù gū jīn dé jiàn huáng quán。
皇天自解知人意,母子分明在血砖。huáng tiān zì jiě zhī rén yì,mǔ zi fēn míng zài xuè zhuān。
胡羯腥风吹海内,丈夫臣仆几城边。hú jié xīng fēng chuī hǎi nèi,zhàng fū chén pū jǐ chéng biān。
寻常一妇网常击,万古精神尚凛然。xún cháng yī fù wǎng cháng jī,wàn gǔ jīng shén shàng lǐn rán。

谒徐孺子次石斋韵三首

林光

面面湖光水镜寒,一丘垂老足盘桓。miàn miàn hú guāng shuǐ jìng hán,yī qiū chuí lǎo zú pán huán。
冥鸿阅世终辞缴,白刃临头几见冠。míng hóng yuè shì zhōng cí jiǎo,bái rèn lín tóu jǐ jiàn guān。
南亩有情拚独力,西山无数共谁看。nán mǔ yǒu qíng pàn dú lì,xī shān wú shù gòng shuí kàn。
故人谢得常留榻,三复应难露肺肝。gù rén xiè dé cháng liú tà,sān fù yīng nán lù fèi gān。

谒徐孺子次石斋韵三首

林光

松竹摩挲对夕阳,东湖亭上吊荒亡。sōng zhú mó sā duì xī yáng,dōng hú tíng shàng diào huāng wáng。
清风南国千年在,片碣开元只眼光。qīng fēng nán guó qiān nián zài,piàn jié kāi yuán zhǐ yǎn guāng。
田野自能容此老,湖山终不爱名香。tián yě zì néng róng cǐ lǎo,hú shān zhōng bù ài míng xiāng。
焦头烂额支颠厦,陈窦何曾纪太常。jiāo tóu làn é zhī diān shà,chén dòu hé céng jì tài cháng。

谒徐孺子次石斋韵三首

林光

到处耕庸亦不悲,巢栖穴处尚谙时。dào chù gēng yōng yì bù bēi,cháo qī xué chù shàng ān shí。
三秋异卉终难好,一柱颓波别有裨。sān qiū yì huì zhōng nán hǎo,yī zhù tuí bō bié yǒu bì。
当宁叠能崇礼数,四山元亦托心知。dāng níng dié néng chóng lǐ shù,sì shān yuán yì tuō xīn zhī。
生刍迢递来今日,一瓣名香孺子祠。shēng chú tiáo dì lái jīn rì,yī bàn míng xiāng rú zi cí。

题蓝关拥马图

林光

老凤孤鸣骇豕羵,元和无复别莸熏。lǎo fèng gū míng hài shǐ fén,yuán hé wú fù bié yóu xūn。
山堆碧玉前当马,天设琼林此送君。shān duī bì yù qián dāng mǎ,tiān shè qióng lín cǐ sòng jūn。
精魄已开衡岳障,化机将变岭南云。jīng pò yǐ kāi héng yuè zhàng,huà jī jiāng biàn lǐng nán yún。
飘飘可是来湘子,兴丧而翁验片文。piāo piāo kě shì lái xiāng zi,xīng sàng ér wēng yàn piàn wén。

豫章留别陈粹之佥宪

林光

石亭留滞两旬间,南浦西来面一湾。shí tíng liú zhì liǎng xún jiān,nán pǔ xī lái miàn yī wān。
又趁蒲帆投五岭,敢将藜杖薄西山。yòu chèn pú fān tóu wǔ lǐng,gǎn jiāng lí zhàng báo xī shān。
寒风往往疑正雨,短发垂垂愧病颜。hán fēng wǎng wǎng yí zhèng yǔ,duǎn fā chuí chuí kuì bìng yán。
谢得章江门外路,使君曾为几偷闲。xiè dé zhāng jiāng mén wài lù,shǐ jūn céng wèi jǐ tōu xián。

刚峰

林光

芗城放出千寻碧,鬼斧曾经百炼来。xiāng chéng fàng chū qiān xún bì,guǐ fǔ céng jīng bǎi liàn lái。
历历星霜终不改,棱棱霄汉老崔嵬。lì lì xīng shuāng zhōng bù gǎi,léng léng xiāo hàn lǎo cuī wéi。
风云变态知何限,花草荣枯又几回。fēng yún biàn tài zhī hé xiàn,huā cǎo róng kū yòu jǐ huí。
目断罗浮峰四百,为渠天际重徘徊。mù duàn luó fú fēng sì bǎi,wèi qú tiān jì zhòng pái huái。

清明五云阻风过萧氏庄

林光

断阻狂风走逆沙,五云郊外步桑麻。duàn zǔ kuáng fēng zǒu nì shā,wǔ yún jiāo wài bù sāng má。
惊心惶恐滩头水,着眼清明节里花。jīng xīn huáng kǒng tān tóu shuǐ,zhe yǎn qīng míng jié lǐ huā。
诗就带云眠野草,酒醒和叶嚼生茶。shī jiù dài yún mián yě cǎo,jiǔ xǐng hé yè jué shēng chá。
行行不觉边廛市,失记村庄历几家。xíng xíng bù jué biān chán shì,shī jì cūn zhuāng lì jǐ jiā。

西隐寺

林光

一樽随处弄云烟,点破沙门几许禅。yī zūn suí chù nòng yún yān,diǎn pò shā mén jǐ xǔ chán。
野服又临西隐寺,南风留得赣州船。yě fú yòu lín xī yǐn sì,nán fēng liú dé gàn zhōu chuán。
浮生未了空王梦,灌木仍开小洞天。fú shēng wèi le kōng wáng mèng,guàn mù réng kāi xiǎo dòng tiān。
惆怅郁孤台上酒,不知何日更留连。chóu chàng yù gū tái shàng jiǔ,bù zhī hé rì gèng liú lián。