古诗词

颜乐亭三首

林光

陋巷之中操一瓢,人间贫贱不相饶。lòu xiàng zhī zhōng cāo yī piáo,rén jiān pín jiàn bù xiāng ráo。
如何千古如愚意,纵有丹青不解描。rú hé qiān gǔ rú yú yì,zòng yǒu dān qīng bù jiě miáo。

林光

明广东东莞人,字缉熙。成化元年举人。通经史,得吴澄论学诸书,读之大喜。中举后,从陈献章学。初为平湖教谕,官至襄王府左长史。 林光的作品>>

猜您喜欢

赠周仲鸣进士四首

林光

岁晏相看古睦州,金兰气味几人投。suì yàn xiāng kàn gǔ mù zhōu,jīn lán qì wèi jǐ rén tóu。
情深杯酒阳初复,兴寄乌龙迹更留。qíng shēn bēi jiǔ yáng chū fù,xīng jì wū lóng jì gèng liú。
浮世未夸新甲第,春陵元有旧箕裘。fú shì wèi kuā xīn jiǎ dì,chūn líng yuán yǒu jiù jī qiú。
知君雅志存经济,百尺竿头进未休。zhī jūn yǎ zhì cún jīng jì,bǎi chǐ gān tóu jìn wèi xiū。

赠周仲鸣进士四首

林光

契合斯文共九州,偶来山阁话深投。qì hé sī wén gòng jiǔ zhōu,ǒu lái shān gé huà shēn tóu。
境非真见醒如梦,形到忘来去复留。jìng fēi zhēn jiàn xǐng rú mèng,xíng dào wàng lái qù fù liú。
蟹熟更浇娘子酒,官贫须典木绵裘。xiè shú gèng jiāo niáng zi jiǔ,guān pín xū diǎn mù mián qiú。
赠君却有无穷意,坐对乌龙咏未休。zèng jūn què yǒu wú qióng yì,zuò duì wū lóng yǒng wèi xiū。

赠周仲鸣进士四首

林光

驰逐尘氛十二州,何如良话几宵投。chí zhú chén fēn shí èr zhōu,hé rú liáng huà jǐ xiāo tóu。
可人佳境终难写,过眼韶光去不留。kě rén jiā jìng zhōng nán xiě,guò yǎn sháo guāng qù bù liú。
庭草共沾谁雨露,江山清重汉羊裘。tíng cǎo gòng zhān shuí yǔ lù,jiāng shān qīng zhòng hàn yáng qiú。
浮生老觉知心少,三复留君话未休。fú shēng lǎo jué zhī xīn shǎo,sān fù liú jūn huà wèi xiū。

赠周仲鸣进士四首

林光

斯文曾未识荆州,多少明珠惜暗投。sī wén céng wèi shí jīng zhōu,duō shǎo míng zhū xī àn tóu。
画舫莫随流水去,白云多被好山留。huà fǎng mò suí liú shuǐ qù,bái yún duō bèi hǎo shān liú。
扫除俗虑新茅笔,披过寒冬老布裘。sǎo chú sú lǜ xīn máo bǐ,pī guò hán dōng lǎo bù qiú。
未了乾坤男子事,几宜担负几宜休。wèi le qián kūn nán zi shì,jǐ yí dān fù jǐ yí xiū。

陪周进士仲鸣谒思范亭小酌成诗二首

林光

山色空蒙晚益奇,看山两眼欲成痴。shān sè kōng méng wǎn yì qí,kàn shān liǎng yǎn yù chéng chī。
梅梢已露春消息,松叶先经雪陆离。méi shāo yǐ lù chūn xiāo xī,sōng yè xiān jīng xuě lù lí。
马足未须愁曲径,鹊巢犹解占高枝。mǎ zú wèi xū chóu qū jìng,què cháo yóu jiě zhàn gāo zhī。
登堂不尽怀贤意,三复留情拂断碑。dēng táng bù jǐn huái xián yì,sān fù liú qíng fú duàn bēi。

陪周进士仲鸣谒思范亭小酌成诗二首

林光

文落湘江范语奇,我来何敢发狂痴。wén luò xiāng jiāng fàn yǔ qí,wǒ lái hé gǎn fā kuáng chī。
贤声一代堪尊仰,世运千年几合离。xián shēng yī dài kān zūn yǎng,shì yùn qiān nián jǐ hé lí。
山拥思亭连佛閤,春藏太极在梅枝。shān yōng sī tíng lián fú gé,chūn cáng tài jí zài méi zhī。
前朝宦迹多沦没,谁为荒山续旧碑。qián cháo huàn jì duō lún méi,shuí wèi huāng shān xù jiù bēi。

天台陈晦光别余二十年今得举领官之清流过严诗以送之

林光

山城人暝问行踪,二十年来是梦中。shān chéng rén míng wèn xíng zōng,èr shí nián lái shì mèng zhōng。
红烛喜亲今语笑,乌纱新饰旧形容。hóng zhú xǐ qīn jīn yǔ xiào,wū shā xīn shì jiù xíng róng。
官卑却有纲常寄,地僻堪成久大功。guān bēi què yǒu gāng cháng jì,dì pì kān chéng jiǔ dà gōng。
无奈相逢又相别,送君清借子陵风。wú nài xiāng féng yòu xiāng bié,sòng jūn qīng jiè zi líng fēng。

元妙观陪张淳安明府周仲鸣进士诸公夜话

林光

四州萍聚一严州,红烛烧残话转投。sì zhōu píng jù yī yán zhōu,hóng zhú shāo cán huà zhuǎn tóu。
寒漏未须催夜永,禁门刚好为诗留。hán lòu wèi xū cuī yè yǒng,jìn mén gāng hǎo wèi shī liú。
庸言了司皆甘旨,元酒温存胜敝裘。yōng yán le sī jiē gān zhǐ,yuán jiǔ wēn cún shèng bì qiú。
欢会莫辞今夕醉,尘氛羁绊几时休。huān huì mò cí jīn xī zuì,chén fēn jī bàn jǐ shí xiū。

除夕

林光

傩鼓鼕鼕数百家,旱馀山喜暮云遮。nuó gǔ dōng dōng shù bǎi jiā,hàn yú shān xǐ mù yún zhē。
桃符笔底藏春意,檐雨声中剪烛花。táo fú bǐ dǐ cáng chūn yì,yán yǔ shēng zhōng jiǎn zhú huā。
身事暗随残腊改,年华都付后生夸。shēn shì àn suí cán là gǎi,nián huá dōu fù hòu shēng kuā。
老怀何以过除夕,蟹眼汤烹雪水茶。lǎo huái hé yǐ guò chú xī,xiè yǎn tāng pēng xuě shuǐ chá。

赏雪四首

林光

谁散天花落地来,坐看人世变蓬莱。shuí sàn tiān huā luò dì lái,zuò kàn rén shì biàn péng lái。
乘风缓爱虚檐舞,映座偏宜矮屋堆。chéng fēng huǎn ài xū yán wǔ,yìng zuò piān yí ǎi wū duī。
冻砚频呵挥老兴,红炉谩拨送深杯。dòng yàn pín hē huī lǎo xīng,hóng lú mán bō sòng shēn bēi。
诗翁对此情无限,坐拥羊茸看欲呆。shī wēng duì cǐ qíng wú xiàn,zuò yōng yáng rōng kàn yù dāi。

赏雪四首

林光

纷飞正正复斜斜,压绝喧嚣数百家。fēn fēi zhèng zhèng fù xié xié,yā jué xuān xiāo shù bǎi jiā。
我得无诗供此景,人谁挥手落天花。wǒ dé wú shī gōng cǐ jǐng,rén shuí huī shǒu luò tiān huā。
阶前屐齿妨穿玉,檐底冰条已露牙。jiē qián jī chǐ fáng chuān yù,yán dǐ bīng tiáo yǐ lù yá。
偿却明朝清赏兴,马蹄争欲遍天涯。cháng què míng cháo qīng shǎng xīng,mǎ tí zhēng yù biàn tiān yá。

赏雪四首

林光

诸祠遍祷致无由,农事先贻玉食忧。zhū cí biàn dǎo zhì wú yóu,nóng shì xiān yí yù shí yōu。
倏忽琼花铺地遍,庸知天意为谁谋。shū hū qióng huā pù dì biàn,yōng zhī tiān yì wèi shuí móu。
贪看未许阶前扫,冻压翻疑瓦屋踣。tān kàn wèi xǔ jiē qián sǎo,dòng yā fān yí wǎ wū bó。
三尺立深供一瞑,程门斯道许谁求。sān chǐ lì shēn gōng yī míng,chéng mén sī dào xǔ shuí qiú。

赏雪四首

林光

银星堆拥万人家,侵晓巡檐兴未涯。yín xīng duī yōng wàn rén jiā,qīn xiǎo xún yán xīng wèi yá。
欲斫瑶台飧璧玉,更将陶鼎煮琼花。yù zhuó yáo tái sūn bì yù,gèng jiāng táo dǐng zhǔ qióng huā。
冲寒不怕山惊马,忽饿时闻树叫鸦。chōng hán bù pà shān jīng mǎ,hū è shí wén shù jiào yā。
莫遣东风便消释,上元留对月精华。mò qiǎn dōng fēng biàn xiāo shì,shàng yuán liú duì yuè jīng huá。

相庐吴浩然居士过访

林光

不踏州尘三十年,为谁扶杖过山巅。bù tà zhōu chén sān shí nián,wèi shuí fú zhàng guò shān diān。
墓庐免服形还瘦,城市逢人礼未便。mù lú miǎn fú xíng hái shòu,chéng shì féng rén lǐ wèi biàn。
叉手春风应得计,撒花亭子岂论钱。chā shǒu chūn fēng yīng dé jì,sā huā tíng zi qǐ lùn qián。
明朝仲氏询行变,曾假南川一榻眠。míng cháo zhòng shì xún xíng biàn,céng jiǎ nán chuān yī tà mián。

游玉泉寺用杜工部登四安寺钟楼韵

林光

西北参天著数峰,山门未入已闻钟。xī běi cān tiān zhù shù fēng,shān mén wèi rù yǐ wén zhōng。
步穷石拂三千界,心醉林花几百重。bù qióng shí fú sān qiān jiè,xīn zuì lín huā jǐ bǎi zhòng。
欲向巅崖挥老笔,更窥泉影认衰容。yù xiàng diān yá huī lǎo bǐ,gèng kuī quán yǐng rèn shuāi róng。
年来万事俱灰灭,只有看山兴未慵。nián lái wàn shì jù huī miè,zhǐ yǒu kàn shān xīng wèi yōng。