古诗词

除夕自勉

林光

我来当湖滨,坐阅五除夕。wǒ lái dāng hú bīn,zuò yuè wǔ chú xī。
年光倏流电,半百过瞬息。nián guāng shū liú diàn,bàn bǎi guò shùn xī。
俯仰畴昔时,抚景恒自惜。fǔ yǎng chóu xī shí,fǔ jǐng héng zì xī。
遑遑若追忘,万里摇鞭策。huáng huáng ruò zhuī wàng,wàn lǐ yáo biān cè。
圣途虽云远,壮心如铁石。shèng tú suī yún yuǎn,zhuàng xīn rú tiě shí。
仰钻日复日,寸累仍铢积。yǎng zuān rì fù rì,cùn lèi réng zhū jī。
晨飧未及饱,夕寝宁安席。chén sūn wèi jí bǎo,xī qǐn níng ān xí。
云胡远今时,自恕还自适。yún hú yuǎn jīn shí,zì shù hái zì shì。
颓颜无复少,短发日向白。tuí yán wú fù shǎo,duǎn fā rì xiàng bái。
天衢浩无涯,进寸殊退尺。tiān qú hào wú yá,jìn cùn shū tuì chǐ。
古来圣贤人,未免遭穷厄。gǔ lái shèng xián rén,wèi miǎn zāo qióng è。
顾肯当尘途,掷此千片璧。gù kěn dāng chén tú,zhì cǐ qiān piàn bì。
念我意中人,耿耿明寸赤。niàn wǒ yì zhōng rén,gěng gěng míng cùn chì。
持此一杯酒,自讼还自责。chí cǐ yī bēi jiǔ,zì sòng hái zì zé。
丈夫志千古,讵忍为形役。zhàng fū zhì qiān gǔ,jù rěn wèi xíng yì。
百年能几时,逆旅栖过客。bǎi nián néng jǐ shí,nì lǚ qī guò kè。
煌煌照红烛,感此岁除迫。huáng huáng zhào hóng zhú,gǎn cǐ suì chú pò。
杳然兴遐思,四顾樊笼窄。yǎo rán xīng xiá sī,sì gù fán lóng zhǎi。
晴露有佳花,狂风无健翮。qíng lù yǒu jiā huā,kuáng fēng wú jiàn hé。
俭德勤自修,舒卷床头易。jiǎn dé qín zì xiū,shū juǎn chuáng tóu yì。
乾坤重担子,知上谁肩脊。qián kūn zhòng dān zi,zhī shàng shuí jiān jí。

林光

明广东东莞人,字缉熙。成化元年举人。通经史,得吴澄论学诸书,读之大喜。中举后,从陈献章学。初为平湖教谕,官至襄王府左长史。 林光的作品>>

猜您喜欢

戊午元旦试笔

林光

元旦新挥笔,元云洒墨香。yuán dàn xīn huī bǐ,yuán yún sǎ mò xiāng。
乾坤初换景,花鸟未须忙。qián kūn chū huàn jǐng,huā niǎo wèi xū máng。
帆挂南风稳,江浮旭日光。fān guà nán fēng wěn,jiāng fú xù rì guāng。
梦中行草势,吾爱皂衣郎。mèng zhōng xíng cǎo shì,wú ài zào yī láng。

望西山十首

林光

苍翠拥成堆,尘中眼忽开。cāng cuì yōng chéng duī,chén zhōng yǎn hū kāi。
凉飙吹雨散,清气迫人来。liáng biāo chuī yǔ sàn,qīng qì pò rén lái。
胜处岂易到,浮生更几回。shèng chù qǐ yì dào,fú shēng gèng jǐ huí。
狂心似孤鹤,飞入白云隈。kuáng xīn shì gū hè,fēi rù bái yún wēi。

望西山十首

林光

青玉削芙蓉,云边数百峰。qīng yù xuē fú róng,yún biān shù bǎi fēng。
弄晴芒种雨,吹面石尤风。nòng qíng máng zhǒng yǔ,chuī miàn shí yóu fēng。
景色诗难状,骞腾势本雄。jǐng sè shī nán zhuàng,qiān téng shì běn xióng。
千年留王气,深护紫微宫。qiān nián liú wáng qì,shēn hù zǐ wēi gōng。

望西山十首

林光

何处寻真境,桥过远见峰。hé chù xún zhēn jìng,qiáo guò yuǎn jiàn fēng。
烟消魂欲断,风定兴偏浓。yān xiāo hún yù duàn,fēng dìng xīng piān nóng。
岩转应藏寺,潭深或卧龙。yán zhuǎn yīng cáng sì,tán shēn huò wò lóng。
会携青竹杖,高步翠微中。huì xié qīng zhú zhàng,gāo bù cuì wēi zhōng。

望西山十首

林光

江左夸庐阜,闽南羡武夷。jiāng zuǒ kuā lú fù,mǐn nán xiàn wǔ yí。
尘氛俱自累,真境可谁知。chén fēn jù zì lèi,zhēn jìng kě shuí zhī。
王气开天府,降龙抱帝畿。wáng qì kāi tiān fǔ,jiàng lóng bào dì jī。
人间如未见,听诵老夫诗。rén jiān rú wèi jiàn,tīng sòng lǎo fū shī。

望西山十首

林光

世计妨吾懒,名山识面迟。shì jì fáng wú lǎn,míng shān shí miàn chí。
峰峦新宿雨,花草入谁诗。fēng luán xīn sù yǔ,huā cǎo rù shuí shī。
梵宇三千界,泉声十二时。fàn yǔ sān qiān jiè,quán shēng shí èr shí。
何能脱尘鞅,边涧弄晴漪。hé néng tuō chén yāng,biān jiàn nòng qíng yī。

望西山十首

林光

小旱偏宜雨,尘空见远山。xiǎo hàn piān yí yǔ,chén kōng jiàn yuǎn shān。
丹青藏佛阁,花鸟隔人寰。dān qīng cáng fú gé,huā niǎo gé rén huán。
涧道穿吟屐,松风洒醉颜。jiàn dào chuān yín jī,sōng fēng sǎ zuì yán。
无由避烦暑,怅望薜萝关。wú yóu bì fán shǔ,chàng wàng bì luó guān。

望西山十首

林光

闻道西山里,僧居面面佳。wén dào xī shān lǐ,sēng jū miàn miàn jiā。
云根穿石窦,泉影照岩花。yún gēn chuān shí dòu,quán yǐng zhào yán huā。
松月门堪打,荷花路未赊。sōng yuè mén kān dǎ,hé huā lù wèi shē。
鞭羸无限兴,含笑指烟霞。biān léi wú xiàn xīng,hán xiào zhǐ yān xiá。

望西山十首

林光

金银宫阙地,西北势来雄。jīn yín gōng quē dì,xī běi shì lái xióng。
万马从天下,群龙豁眼中。wàn mǎ cóng tiān xià,qún lóng huō yǎn zhōng。
壮图基帝里,胜景渴诗翁。zhuàng tú jī dì lǐ,shèng jǐng kě shī wēng。
指点岩花去,云边若个峰。zhǐ diǎn yán huā qù,yún biān ruò gè fēng。

望西山十首

林光

烟霞尘梦醒,日月大丹还。yān xiá chén mèng xǐng,rì yuè dà dān hái。
玩弄应无厌,儒官我亦闲。wán nòng yīng wú yàn,rú guān wǒ yì xián。
□□□□□,□□□□□。,。
□□□□□,□□□□□。,。

望西山十首

林光

群峰青不了,冉冉势参天。qún fēng qīng bù le,rǎn rǎn shì cān tiān。
耳寄松风里,心悬涧月边。ěr jì sōng fēng lǐ,xīn xuán jiàn yuè biān。
百年真梦境,万事过浮烟。bǎi nián zhēn mèng jìng,wàn shì guò fú yān。
安得圆机士,深论易外传。ān dé yuán jī shì,shēn lùn yì wài chuán。

题陈明之郎中四像

林光

冠袍分四像,同是一明之。guān páo fēn sì xiàng,tóng shì yī míng zhī。
金榜名题后,莺花酒半时。jīn bǎng míng tí hòu,yīng huā jiǔ bàn shí。
彤墀端步武,冰雪肃容仪。tóng chí duān bù wǔ,bīng xuě sù róng yí。
无限胸中蕴,丹青恐未知。wú xiàn xiōng zhōng yùn,dān qīng kǒng wèi zhī。

初至严州官寓

林光

平生谈浙水,今日坐乌龙。píng shēng tán zhè shuǐ,jīn rì zuò wū lóng。
坛杏沾微雨,芹香趁远峰。tán xìng zhān wēi yǔ,qín xiāng chèn yuǎn fēng。
十分秋意思,千里翠蒙茸。shí fēn qiū yì sī,qiān lǐ cuì méng rōng。
唤醒严州梦,城头散晓钟。huàn xǐng yán zhōu mèng,chéng tóu sàn xiǎo zhōng。

严州重九日登思范亭用节度推官院逸竹阁韵二首

林光

景色推重九,人谁笑口开。jǐng sè tuī zhòng jiǔ,rén shuí xiào kǒu kāi。
乌龙山自好,僧閤我初来。wū lóng shān zì hǎo,sēng gé wǒ chū lái。
返照明松径,闲花落砌苔。fǎn zhào míng sōng jìng,xián huā luò qì tái。
景佳心已醉,未接野人杯。jǐng jiā xīn yǐ zuì,wèi jiē yě rén bēi。

严州重九日登思范亭用节度推官院逸竹阁韵二首

林光

远岫远虚宇,幽深一径开。yuǎn xiù yuǎn xū yǔ,yōu shēn yī jìng kāi。
应声秋谷静,招手白云来。yīng shēng qiū gǔ jìng,zhāo shǒu bái yún lái。
立马吟看菊,攀松步破苔。lì mǎ yín kàn jú,pān sōng bù pò tái。
晚山谁共醉,更引紫霞杯。wǎn shān shuí gòng zuì,gèng yǐn zǐ xiá bēi。