古诗词

题金陵折桂图

林光

昔年曾记金陵游,衣冠文物称神州。xī nián céng jì jīn líng yóu,yī guān wén wù chēng shén zhōu。
千年王气凝钟阜,万里襟带长江流。qiān nián wáng qì níng zhōng fù,wàn lǐ jīn dài zhǎng jiāng liú。
东梁西梁辟门户,三山驱逐江天浮。dōng liáng xī liáng pì mén hù,sān shān qū zhú jiāng tiān fú。
龙蟠虎踞没天险,中原形胜那能俦。lóng pán hǔ jù méi tiān xiǎn,zhōng yuán xíng shèng nà néng chóu。
大明神祖扫区宇,江淮百万驱貔貅。dà míng shén zǔ sǎo qū yǔ,jiāng huái bǎi wàn qū pí xiū。
西望鄱阳东震泽,群雄接戟咸殍囚。xī wàng pó yáng dōng zhèn zé,qún xióng jiē jǐ xián piǎo qiú。
百年宇内混腥秽,天戈一洗无停留。bǎi nián yǔ nèi hùn xīng huì,tiān gē yī xǐ wú tíng liú。
攘夷绥夏功莫比,普天率土同歌讴。rǎng yí suí xià gōng mò bǐ,pǔ tiān lǜ tǔ tóng gē ōu。
遂开明堂宅斯胜,巍巍大业过商周。suì kāi míng táng zhái sī shèng,wēi wēi dà yè guò shāng zhōu。
金银宫阙插星汉,祥云瑞霭深龙楼。jīn yín gōng quē chā xīng hàn,xiáng yún ruì ǎi shēn lóng lóu。
宫墙绕护松百尺,屈铁偃仰蟠蛟虬。gōng qiáng rào hù sōng bǎi chǐ,qū tiě yǎn yǎng pán jiāo qiú。
琉璃闪烁争台殿,凤阙掩映罗罳罦。liú lí shǎn shuò zhēng tái diàn,fèng quē yǎn yìng luó sī fú。
南都岂止天一柱,储养俊乂资旁求。nán dōu qǐ zhǐ tiān yī zhù,chǔ yǎng jùn yì zī páng qiú。
词官典领在桂籍,鹿鸣三载歌呦呦。cí guān diǎn lǐng zài guì jí,lù míng sān zài gē yōu yōu。
蓝袍济楚谁氏子,手持仙桂欢遨游。lán páo jì chǔ shuí shì zi,shǒu chí xiān guì huān áo yóu。
酒酣欲过石桥去,马蹄踏碎台城秋。jiǔ hān yù guò shí qiáo qù,mǎ tí tà suì tái chéng qiū。
少年我亦狂如此,至今语亦犹含羞。shǎo nián wǒ yì kuáng rú cǐ,zhì jīn yǔ yì yóu hán xiū。
是谁好事貌此幅,操笔欲语倦还休。shì shuí hǎo shì mào cǐ fú,cāo bǐ yù yǔ juàn hái xiū。
六朝文物今何在,俯仰不觉生闲愁。liù cháo wén wù jīn hé zài,fǔ yǎng bù jué shēng xián chóu。
乌衣巷口白鹭洲,古来文士添语柄,长江滚滚风飕飕。wū yī xiàng kǒu bái lù zhōu,gǔ lái wén shì tiān yǔ bǐng,zhǎng jiāng gǔn gǔn fēng sōu sōu。

林光

明广东东莞人,字缉熙。成化元年举人。通经史,得吴澄论学诸书,读之大喜。中举后,从陈献章学。初为平湖教谕,官至襄王府左长史。 林光的作品>>

猜您喜欢

东鲁门

林光

沂泗交流一派斜,轻烟笼罩万人家。yí sì jiāo liú yī pài xié,qīng yān lóng zhào wàn rén jiā。
灵光古殿无寻处,惟见黄槐几树花。líng guāng gǔ diàn wú xún chù,wéi jiàn huáng huái jǐ shù huā。

颜乐亭三首

林光

千秋颜乐许谁寻,亭址依然废井阴。qiān qiū yán lè xǔ shuí xún,tíng zhǐ yī rán fèi jǐng yīn。
看尽浮云无一片,只留明月在中心。kàn jǐn fú yún wú yī piàn,zhǐ liú míng yuè zài zhōng xīn。

颜乐亭三首

林光

真乐人间何处寻,闲驱我马过松阴。zhēn lè rén jiān hé chù xún,xián qū wǒ mǎ guò sōng yīn。
那知欲识颜回面,不在斯亭只在心。nà zhī yù shí yán huí miàn,bù zài sī tíng zhǐ zài xīn。

颜乐亭三首

林光

陋巷之中操一瓢,人间贫贱不相饶。lòu xiàng zhī zhōng cāo yī piáo,rén jiān pín jiàn bù xiāng ráo。
如何千古如愚意,纵有丹青不解描。rú hé qiān gǔ rú yú yì,zòng yǒu dān qīng bù jiě miáo。

尼山

林光

泰岳东南一脉分,五峰罗列一峰尊。tài yuè dōng nán yī mài fēn,wǔ fēng luó liè yī fēng zūn。
谁知元气当交会,也用精诚感厚坤。shuí zhī yuán qì dāng jiāo huì,yě yòng jīng chéng gǎn hòu kūn。

王佥宪同孙少参枉驾敝庐留诗见赠奉答兼呈张少参先生四首

林光

几点秋山落照边,白头相对共茫然。jǐ diǎn qiū shān luò zhào biān,bái tóu xiāng duì gòng máng rán。
尘氛且莫催人别,清话真穷太古先。chén fēn qiě mò cuī rén bié,qīng huà zhēn qióng tài gǔ xiān。

王佥宪同孙少参枉驾敝庐留诗见赠奉答兼呈张少参先生四首

林光

浮生南北本无期,老眼相看更几时。fú shēng nán běi běn wú qī,lǎo yǎn xiāng kàn gèng jǐ shí。
回首金牛空堕泪,先生高处许谁知。huí shǒu jīn niú kōng duò lèi,xiān shēng gāo chù xǔ shuí zhī。

王佥宪同孙少参枉驾敝庐留诗见赠奉答兼呈张少参先生四首

林光

逢人何处话先天,梦落烟霞二十年。féng rén hé chù huà xiān tiān,mèng luò yān xiá èr shí nián。
相见相期应未浅,木根终透石盘坚。xiāng jiàn xiāng qī yīng wèi qiǎn,mù gēn zhōng tòu shí pán jiān。

王佥宪同孙少参枉驾敝庐留诗见赠奉答兼呈张少参先生四首

林光

随花傍柳出孤城,望拜肩舆我亦应。suí huā bàng liǔ chū gū chéng,wàng bài jiān yú wǒ yì yīng。
莫道穷乡供奉少,晚山秋霁景天成。mò dào qióng xiāng gōng fèng shǎo,wǎn shān qiū jì jǐng tiān chéng。

次韵孙少参见寄二首

林光

小队戎行列晚晴,穷乡犹自说人英。xiǎo duì róng xíng liè wǎn qíng,qióng xiāng yóu zì shuō rén yīng。
如何剡曲飘然兴,千载能留雪夜名。rú hé shàn qū piāo rán xīng,qiān zài néng liú xuě yè míng。

次韵孙少参见寄二首

林光

斯文久矣厌虚名,忽枉高轩是宠荣。sī wén jiǔ yǐ yàn xū míng,hū wǎng gāo xuān shì chǒng róng。
何物敢留公一醉,白云香袅篆烟清。hé wù gǎn liú gōng yī zuì,bái yún xiāng niǎo zhuàn yān qīng。

铜仁太守挽

林光

青青离离木拱时,谁镌太守墓前碑。qīng qīng lí lí mù gǒng shí,shuí juān tài shǒu mù qián bēi。
铜仁德泽知深浅,却有贤孙索挽诗。tóng rén dé zé zhī shēn qiǎn,què yǒu xián sūn suǒ wǎn shī。

过韶州

林光

芙蓉驿下雨霏霏,山色留人缆解迟。fú róng yì xià yǔ fēi fēi,shān sè liú rén lǎn jiě chí。
城郭为谁穿瘦马,东林老树有精知。chéng guō wèi shuí chuān shòu mǎ,dōng lín lǎo shù yǒu jīng zhī。

过韶州

林光

青青簇簇水逶迤,丞相祠前欲雨时。qīng qīng cù cù shuǐ wēi yí,chéng xiāng cí qián yù yǔ shí。
自笑自歌谁曾得,送人韶石俯江湄。zì xiào zì gē shuí céng dé,sòng rén sháo shí fǔ jiāng méi。

上金匙银箸滩

林光

谩向滩头插纸钱,金匙银箸险相连。mán xiàng tān tóu chā zhǐ qián,jīn shi yín zhù xiǎn xiāng lián。
人间自有安流处,笑煞南来北去船。rén jiān zì yǒu ān liú chù,xiào shā nán lái běi qù chuán。