古诗词

舟中夜坐寄弟白山穗石

伦以谅

秦淮烟月蒋山云,回首金陵隔紫氛。qín huái yān yuè jiǎng shān yún,huí shǒu jīn líng gé zǐ fēn。
别浦停桡浑不寐,孤城吹笛讵堪闻。bié pǔ tíng ráo hún bù mèi,gū chéng chuī dí jù kān wén。
春来花发同高树,岭外鸿归逐旧群。chūn lái huā fā tóng gāo shù,lǐng wài hóng guī zhú jiù qún。
何事人生独惆怅,百年歧路几回分。hé shì rén shēng dú chóu chàng,bǎi nián qí lù jǐ huí fēn。

伦以谅

明广东南海人,字彦周。文叙子。正德十六年会试中式,嘉靖帝即位,成进士。授山西道御史,官至南京通政司参议。有《石溪集》。 伦以谅的作品>>

猜您喜欢

钓鲤台

伦以谅

一水明两岸,千峰长绿苔。yī shuǐ míng liǎng àn,qiān fēng zhǎng lǜ tái。
凭高窥鸟道,寻胜得鱼台。píng gāo kuī niǎo dào,xún shèng dé yú tái。

葛坛

伦以谅

炼丹朱明洞,寄迹飞来山。liàn dān zhū míng dòng,jì jì fēi lái shān。
五百年前事,春风为解颜。wǔ bǎi nián qián shì,chūn fēng wèi jiě yán。
1712