古诗词

送彭密渊谈仙适弟存吾以诗约彭赴罗浮武夷予不能赴赋此

唐穆

欲向鸿蒙问路迟,海天相遇欲何之。yù xiàng hóng méng wèn lù chí,hǎi tiān xiāng yù yù hé zhī。
黄金丹诀原非幻,白首禅缘亦自疑。huáng jīn dān jué yuán fēi huàn,bái shǒu chán yuán yì zì yí。
天地几人能不朽,灵丸一点本相随。tiān dì jǐ rén néng bù xiǔ,líng wán yī diǎn běn xiāng suí。
与君话到无穷处,不说罗浮即武夷。yǔ jūn huà dào wú qióng chù,bù shuō luó fú jí wǔ yí。

唐穆

唐穆,字养吾。冑长子。琼山(今属海南省)人。明世宗嘉靖十七年(一五三九)进士。官至礼部员外郎。有《馀学录》。传附康熙《琼山县志》卷七《唐胄传》。唐穆诗以民国二十四年海南书局印《海南丛书》第三集《传芳集》(唐胄、唐穆、唐秩父子三人诗文合集)所收唐穆诗为底本,参校明陈是集《溟南诗选》(民国二十四年海南书局印行)。 唐穆的作品>>

猜您喜欢

元宵与阎天秀老友赏月

唐穆

一杯喜趁月明酬,如此春光肯负不。yī bēi xǐ chèn yuè míng chóu,rú cǐ chūn guāng kěn fù bù。
灿灿银冰垂绮席,盈盈珠玉映云楼。càn càn yín bīng chuí qǐ xí,yíng yíng zhū yù yìng yún lóu。
景好多开陈世笑,花狂还上老人头。jǐng hǎo duō kāi chén shì xiào,huā kuáng hái shàng lǎo rén tóu。
相逢莫浪尊前放,白首今宵几处游。xiāng féng mò làng zūn qián fàng,bái shǒu jīn xiāo jǐ chù yóu。

送广信吴医士

唐穆

业传三世丹初熟,药转千炉效更奇。yè chuán sān shì dān chū shú,yào zhuǎn qiān lú xiào gèng qí。
喜我有缘逢葛老,令人到处说卢医。xǐ wǒ yǒu yuán féng gé lǎo,lìng rén dào chù shuō lú yī。
一身无病怀常胜,四国多瘢梦未稀。yī shēn wú bìng huái cháng shèng,sì guó duō bān mèng wèi xī。
我技非医心却是,苍穹何日慰烝黎。wǒ jì fēi yī xīn què shì,cāng qióng hé rì wèi zhēng lí。

补题曹叔冈铁拐仙图

唐穆

眼开白日空今古,手把轻云任指挥。yǎn kāi bái rì kōng jīn gǔ,shǒu bǎ qīng yún rèn zhǐ huī。
寥落生涯壶口外,浑忘天地是双扉。liáo luò shēng yá hú kǒu wài,hún wàng tiān dì shì shuāng fēi。

答螺冈寄韵

唐穆

天涯那得此离言,寄到羊城九曲轩。tiān yá nà dé cǐ lí yán,jì dào yáng chéng jiǔ qū xuān。
我有深情随逝水,愿从南海送涓涓。wǒ yǒu shēn qíng suí shì shuǐ,yuàn cóng nán hǎi sòng juān juān。

赞文邑韩机训妻朱氏守节氏

唐穆

金石为心铁作肝,备尝艰苦不辞难。jīn shí wèi xīn tiě zuò gān,bèi cháng jiān kǔ bù cí nán。
相随沦殁孙和子,独抱松贞耐岁寒。xiāng suí lún mò sūn hé zi,dú bào sōng zhēn nài suì hán。

名公纪遇于时予与许太尹时泉盖新知也

唐穆

长云不离天,森林不去地。zhǎng yún bù lí tiān,sēn lín bù qù dì。
俯仰斯人徒,天地同气谊。fǔ yǎng sī rén tú,tiān dì tóng qì yì。
千里亦匪遥,并驾歌戾止。qiān lǐ yì fěi yáo,bìng jià gē lì zhǐ。
人生重相知,何论疏皆异。rén shēng zhòng xiāng zhī,hé lùn shū jiē yì。
一盖孔程倾,杯酒元黄懿。yī gài kǒng chéng qīng,bēi jiǔ yuán huáng yì。
谁云此襟期,古今乃殊致。shuí yún cǐ jīn qī,gǔ jīn nǎi shū zhì。
缅兹良晤难,好怀安可寘。miǎn zī liáng wù nán,hǎo huái ān kě zhì。
莫惜携手迟,但愿断金利。mò xī xié shǒu chí,dàn yuàn duàn jīn lì。
仰首思停云,元亮有同志。yǎng shǒu sī tíng yún,yuán liàng yǒu tóng zhì。
世路崎崄多,转盻忽如弃。shì lù qí xiǎn duō,zhuǎn xì hū rú qì。
赠子写绸缪,永慰旅中意。zèng zi xiě chóu móu,yǒng wèi lǚ zhōng yì。

题张鹤野鸣鹤图

唐穆

郁郁望青野,昂藏有仙姿。yù yù wàng qīng yě,áng cáng yǒu xiān zī。
众鸟不比俦,孤高自幽奇。zhòng niǎo bù bǐ chóu,gū gāo zì yōu qí。
嘎然向空啸,慷慨舒光仪。gā rán xiàng kōng xiào,kāng kǎi shū guāng yí。
零零祥露降,袅袅清风随。líng líng xiáng lù jiàng,niǎo niǎo qīng fēng suí。
凛凛寒威斗,萧萧夜气吹。lǐn lǐn hán wēi dòu,xiāo xiāo yè qì chuī。
眷兹灵耿性,岂似浪味咿。juàn zī líng gěng xìng,qǐ shì làng wèi yī。
孤琴亦难宣,千载空中词。gū qín yì nán xuān,qiān zài kōng zhōng cí。
清晨入雷鼓,洛阳远闻之。qīng chén rù léi gǔ,luò yáng yuǎn wén zhī。
何况凌云冈,钧奏迭笙篪。hé kuàng líng yún gāng,jūn zòu dié shēng chí。
志公扬林麓,庾子唳孝思。zhì gōng yáng lín lù,yǔ zi lì xiào sī。
何况托王土,宁忍噤明时。hé kuàng tuō wáng tǔ,níng rěn jìn míng shí。
徽音不多得,一鸣震天逵。huī yīn bù duō dé,yī míng zhèn tiān kuí。
鴳鸠既屏迹,鸾凤应相期。yàn jiū jì píng jì,luán fèng yīng xiāng qī。
但作盛世鸣,不为尘网羁。dàn zuò shèng shì míng,bù wèi chén wǎng jī。
繄彼啄群鸟,终日受拘縻。yī bǐ zhuó qún niǎo,zhōng rì shòu jū mí。
含声樊笯中,低俯徒凄其。hán shēng fán nú zhōng,dī fǔ tú qī qí。
悠哉九皋情,举世谁能知。yōu zāi jiǔ gāo qíng,jǔ shì shuí néng zhī。

送彭密渊别归

唐穆

白云天上密渊子,沧海人间此日来。bái yún tiān shàng mì yuān zi,cāng hǎi rén jiān cǐ rì lái。
踏遍尘寰万万里,回首四望忘崔嵬。tà biàn chén huán wàn wàn lǐ,huí shǒu sì wàng wàng cuī wéi。
主人留子一年好,见子欲别心如摧。zhǔ rén liú zi yī nián hǎo,jiàn zi yù bié xīn rú cuī。
去去仙风何处约,眼前金马亦蓬莱。qù qù xiān fēng hé chù yuē,yǎn qián jīn mǎ yì péng lái。
2312