古诗词

后感兴六首

周瑛

青天尚有涯,沧海尚有底。qīng tiān shàng yǒu yá,cāng hǎi shàng yǒu dǐ。
云胡人心微,倏忽渺千里。yún hú rén xīn wēi,shū hū miǎo qiān lǐ。
人心不在远,只在腔子里。rén xīn bù zài yuǎn,zhǐ zài qiāng zi lǐ。
夜半灵台虚,默默看元始。yè bàn líng tái xū,mò mò kàn yuán shǐ。

周瑛

明福建莆田人,字梁石,号翠渠。成化五年进士。任广德知州,以有善政,赐敕旌异。弘治初历四川参政、右布政使。始与陈献章友,而不以献章主静之说为然,谓学当以居敬为主,敬则心存,然后可以穷理。有《书纂》、《翠渠类稿》。 周瑛的作品>>

猜您喜欢

题陈宪副

周瑛

陈君读书号博识,鞭笞诸子嚼群籍。chén jūn dú shū hào bó shí,biān chī zhū zi jué qún jí。
残铜败铁投洪垆,瞬息化作黄金汁。cán tóng bài tiě tóu hóng lú,shùn xī huà zuò huáng jīn zhī。
番阳春深湖水浑,忆昔圣祖西来巡。fān yáng chūn shēn hú shuǐ hún,yì xī shèng zǔ xī lái xún。
龙争虎斗白日瞑,我师一鼓彼师奔。lóng zhēng hǔ dòu bái rì míng,wǒ shī yī gǔ bǐ shī bēn。
四郊阴翳转开霁,上清下旷见天地。sì jiāo yīn yì zhuǎn kāi jì,shàng qīng xià kuàng jiàn tiān dì。
日月双辉开大明,赫赫皇图传万世。rì yuè shuāng huī kāi dà míng,hè hè huáng tú chuán wàn shì。
陈君曾上庐山巅,俯视湖水怀当年。chén jūn céng shàng lú shān diān,fǔ shì hú shuǐ huái dāng nián。
圣祖神游去已远,攀龙为赋乌号篇。shèng zǔ shén yóu qù yǐ yuǎn,pān lóng wèi fù wū hào piān。
平生崛奇降不下,山名水字费模写。píng shēng jué qí jiàng bù xià,shān míng shuǐ zì fèi mó xiě。
铺张圣德与神功,欲继商书与周雅。pù zhāng shèng dé yǔ shén gōng,yù jì shāng shū yǔ zhōu yǎ。
词坛自古多旁蹊,毛颖有传闻昌黎。cí tán zì gǔ duō páng qī,máo yǐng yǒu chuán wén chāng lí。
此诗请刻庐山石,圣祖勋业天地齐。cǐ shī qǐng kè lú shān shí,shèng zǔ xūn yè tiān dì qí。

题竹鹤山人画

周瑛

竹鹤山人有奇癖,诗家声趣画家迹。zhú hè shān rén yǒu qí pǐ,shī jiā shēng qù huà jiā jì。
神营意造入微茫,妙处想人应未识。shén yíng yì zào rù wēi máng,miào chù xiǎng rén yīng wèi shí。
此图是写玄冬图,溪山寂莫云模糊。cǐ tú shì xiě xuán dōng tú,xī shān jì mò yún mó hú。
玉皇宴罢群仙舞,脚底踏翻白玉壶。yù huáng yàn bà qún xiān wǔ,jiǎo dǐ tà fān bái yù hú。
壶中琼浆化为水,柳絮梨花黏不起。hú zhōng qióng jiāng huà wèi shuǐ,liǔ xù lí huā nián bù qǐ。
地面平铺三尺深,何处去寻东郭履。dì miàn píng pù sān chǐ shēn,hé chù qù xún dōng guō lǚ。
林皋高士布衣单,十日不出柴门关。lín gāo gāo shì bù yī dān,shí rì bù chū chái mén guān。
蒙头高卧僵欲死,不肯投刺向人间。méng tóu gāo wò jiāng yù sǐ,bù kěn tóu cì xiàng rén jiān。
炰鲜饮醇世情鄙,一谈清操辄不喜。páo xiān yǐn chún shì qíng bǐ,yī tán qīng cāo zhé bù xǐ。
竹鹤山人非画师,独于象外得其理。zhú hè shān rén fēi huà shī,dú yú xiàng wài dé qí lǐ。

赤龙歌

周瑛

赤龙搅海海水浑,巨鳞细鳞乱纷纷。chì lóng jiǎo hǎi hǎi shuǐ hún,jù lín xì lín luàn fēn fēn。
大风播荡几寒暑,馀腥犹自满江濆。dà fēng bō dàng jǐ hán shǔ,yú xīng yóu zì mǎn jiāng fén。
上帝闻之发震怒,不使淫威遍下土。shàng dì wén zhī fā zhèn nù,bù shǐ yín wēi biàn xià tǔ。
飞符直取赤龙归,投彼遐荒畀豺虎。fēi fú zhí qǔ chì lóng guī,tóu bǐ xiá huāng bì chái hǔ。
春云布满东南隅,疏疏密密雨声徐。chūn yún bù mǎn dōng nán yú,shū shū mì mì yǔ shēng xú。
桑麻蔽野鸡犬静,遥闻击壤歌唐虞。sāng má bì yě jī quǎn jìng,yáo wén jī rǎng gē táng yú。

万竿烟雨图为广德葛清修赋

周瑛

葛生家世居桐川,开园种竹临平田。gé shēng jiā shì jū tóng chuān,kāi yuán zhǒng zhú lín píng tián。
时时酒后发豪兴,凉风疏月落诗篇。shí shí jiǔ hòu fā háo xīng,liáng fēng shū yuè luò shī piān。
今年见我容台署,手执纨素三尺许。jīn nián jiàn wǒ róng tái shǔ,shǒu zhí wán sù sān chǐ xǔ。
上有潇湘竹万竿,一半模糊带烟雨。shàng yǒu xiāo xiāng zhú wàn gān,yī bàn mó hú dài yān yǔ。
初疑南国荆山寒,卞和入楚犹未还。chū yí nán guó jīng shān hán,biàn hé rù chǔ yóu wèi hái。
至宝一时收不尽,遗此满地青琅玕。zhì bǎo yī shí shōu bù jǐn,yí cǐ mǎn dì qīng láng gān。
又疑西土瑶台夕,秦女吹箫还似昔。yòu yí xī tǔ yáo tái xī,qín nǚ chuī xiāo hái shì xī。
凤凰不肯傍人飞,参差乱展云间翼。fèng huáng bù kěn bàng rén fēi,cān chà luàn zhǎn yún jiān yì。
画竹何如种竹真,与可去后谁传神。huà zhú hé rú zhǒng zhú zhēn,yǔ kě qù hòu shuí chuán shén。
偶披图画识高赏,飒飒寒气生衣巾。ǒu pī tú huà shí gāo shǎng,sà sà hán qì shēng yī jīn。
皇都六月日如灼,金铁欲流石欲铄。huáng dōu liù yuè rì rú zhuó,jīn tiě yù liú shí yù shuò。
愿言与子归桐川,同向竹林置双脚。yuàn yán yǔ zi guī tóng chuān,tóng xiàng zhú lín zhì shuāng jiǎo。

画鲤歌为吴都事赋

周瑛

冰解水柔三月节,万顷桃花泛红雪。bīng jiě shuǐ róu sān yuè jié,wàn qǐng táo huā fàn hóng xuě。
东风不动昼冥冥,雷雨交飞电蛇掣。dōng fēng bù dòng zhòu míng míng,léi yǔ jiāo fēi diàn shé chè。
中有文鲤作龙姿,金鳞六六含光辉。zhōng yǒu wén lǐ zuò lóng zī,jīn lín liù liù hán guāng huī。
十载沙泥困头角,此时直向龙门飞。shí zài shā ní kùn tóu jiǎo,cǐ shí zhí xiàng lóng mén fēi。
龙门西望如削壁,浪珠溅沫苔花湿。lóng mén xī wàng rú xuē bì,làng zhū jiàn mò tái huā shī。
天池更在龙门颠,万仞一跃才咫尺。tiān chí gèng zài lóng mén diān,wàn rèn yī yuè cái zhǐ chǐ。
昔年湖海匹凡鳞,而今化作真龙身。xī nián hú hǎi pǐ fán lín,ér jīn huà zuò zhēn lóng shēn。
上天下地倒洪澍,万物枯槁皆回春。shàng tiān xià dì dào hóng shù,wàn wù kū gǎo jiē huí chūn。
吴君此画千金价,画笔虽真亦是假。wú jūn cǐ huà qiān jīn jià,huà bǐ suī zhēn yì shì jiǎ。
君家双璧照清波,乃是天池化龙者。jūn jiā shuāng bì zhào qīng bō,nǎi shì tiān chí huà lóng zhě。

桃源篇

周瑛

秦人法网密如织,楚人逃生苦未得。qín rén fǎ wǎng mì rú zhī,chǔ rén táo shēng kǔ wèi dé。
一朝拔邑入南山,咫尺就与尘寰隔。yī cháo bá yì rù nán shān,zhǐ chǐ jiù yǔ chén huán gé。
山中风俗何恬然,竹篱茆舍临平田。shān zhōng fēng sú hé tián rán,zhú lí máo shě lín píng tián。
男婚女嫁相代谢,岁月无纪谁知年。nán hūn nǚ jià xiāng dài xiè,suì yuè wú jì shuí zhī nián。
昨日渔郎忽到此,杯酒殷勤问乡里。zuó rì yú láng hū dào cǐ,bēi jiǔ yīn qín wèn xiāng lǐ。
汉龙晋马相继兴,始知世代非秦纪。hàn lóng jìn mǎ xiāng jì xīng,shǐ zhī shì dài fēi qín jì。
由来静躁迹不同,山人怕与俗人通。yóu lái jìng zào jì bù tóng,shān rén pà yǔ sú rén tōng。
送得渔郎出山口,归来相与灭其踪。sòng dé yú láng chū shān kǒu,guī lái xiāng yǔ miè qí zōng。
武陵太守好事者,谓人可仙官可舍。wǔ líng tài shǒu hǎo shì zhě,wèi rén kě xiān guān kě shě。
分付渔郎重问津,溪山宛在眉睫下。fēn fù yú láng zhòng wèn jīn,xī shān wǎn zài méi jié xià。
初来夹岸皆桃花,再来赤壁横苍霞。chū lái jiā àn jiē táo huā,zài lái chì bì héng cāng xiá。
千峰万壑不可辨,欲从何处寻人家。qiān fēng wàn hè bù kě biàn,yù cóng hé chù xún rén jiā。
我闻海鸥识人意,机心一动鸥不至。wǒ wén hǎi ōu shí rén yì,jī xīn yī dòng ōu bù zhì。
山人心事闲于鸥,孰谓高风可强致。shān rén xīn shì xián yú ōu,shú wèi gāo fēng kě qiáng zhì。
使君莫厌城市喧,浇醨朴醇各有根。shǐ jūn mò yàn chéng shì xuān,jiāo lí pǔ chún gè yǒu gēn。
机心不动争心息,武陵处处皆桃源。jī xīn bù dòng zhēng xīn xī,wǔ líng chù chù jiē táo yuán。

题黄九霄杂色画菊

周瑛

陶翁昔年怀隐德,手种黄花只一色。táo wēng xī nián huái yǐn dé,shǒu zhǒng huáng huā zhǐ yī sè。
南山杯酒义熙年,北窗枕簟羲皇宅。nán shān bēi jiǔ yì xī nián,běi chuāng zhěn diàn xī huáng zhái。
九霄原是儒家子,作画多年胡昩此。jiǔ xiāo yuán shì rú jiā zi,zuò huà duō nián hú mò cǐ。
丹青入手劳心思,不极妖艳心不止。dān qīng rù shǒu láo xīn sī,bù jí yāo yàn xīn bù zhǐ。
我闻菊品三十六,此画模写犹未足。wǒ wén jú pǐn sān shí liù,cǐ huà mó xiě yóu wèi zú。
世情每自逐时好,隐德谁能识幽独。shì qíng měi zì zhú shí hǎo,yǐn dé shuí néng shí yōu dú。
愿君笔端改常度,剥落繁华反贞素。yuàn jūn bǐ duān gǎi cháng dù,bō luò fán huá fǎn zhēn sù。
万里风霜摇落馀,一枝秋色长如故。wàn lǐ fēng shuāng yáo luò yú,yī zhī qiū sè zhǎng rú gù。

题徽州殷氏所藏息斋画竹

周瑛

平生无计医凡俗,每思开轩学种竹。píng shēng wú jì yī fán sú,měi sī kāi xuān xué zhǒng zhú。
息斋此画自何来,坐觉寒阴满书屋。xī zhāi cǐ huà zì hé lái,zuò jué hán yīn mǎn shū wū。
断根入地吴蚕僵,密叶排云威凤翔。duàn gēn rù dì wú cán jiāng,mì yè pái yún wēi fèng xiáng。
洒洒清风照长渭,蒙蒙翠雾浮清湘。sǎ sǎ qīng fēng zhào zhǎng wèi,méng méng cuì wù fú qīng xiāng。
人世韶音久不作,有材如此转零落。rén shì sháo yīn jiǔ bù zuò,yǒu cái rú cǐ zhuǎn líng luò。
龙笙凤管归何处,变作秋声撼厓壑。lóng shēng fèng guǎn guī hé chù,biàn zuò qiū shēng hàn yá hè。
紫阳山高白日寒,幽人自倚疏帘看。zǐ yáng shān gāo bái rì hán,yōu rén zì yǐ shū lián kàn。
只恐六丁下收拾,夜半失却青琅玕。zhǐ kǒng liù dīng xià shōu shí,yè bàn shī què qīng láng gān。

高克明左迁镇远府判自号铁溪主人及内移为赋此

周瑛

铁溪山水清如许,借问何人为作主。tiě xī shān shuǐ qīng rú xǔ,jiè wèn hé rén wèi zuò zhǔ。
信阳逐客何处来,一棹徘徊秋色里。xìn yáng zhú kè hé chù lái,yī zhào pái huái qiū sè lǐ。
枕流欲以洗吾耳,漱石欲以砺吾齿。zhěn liú yù yǐ xǐ wú ěr,shù shí yù yǐ lì wú chǐ。
山深路远人迹稀,此副肝肠向谁理。shān shēn lù yuǎn rén jì xī,cǐ fù gān cháng xiàng shuí lǐ。
昨夜岩头西风起,疋马送君乂千里。zuó yè yán tóu xī fēng qǐ,pǐ mǎ sòng jūn yì qiān lǐ。
他时何处问浮踪,短句长篇铁山底。tā shí hé chù wèn fú zōng,duǎn jù zhǎng piān tiě shān dǐ。

予归自贵藩与何贰守祁使君同游铁溪入溪既深见路左三山鼎立如画祁君有作予和韵健之致和

周瑛

同骑瘦马涉清流,浓光泼绿惊诗眸。tóng qí shòu mǎ shè qīng liú,nóng guāng pō lǜ jīng shī móu。
一山却立如寡侔,二山前出成朋俦。yī shān què lì rú guǎ móu,èr shān qián chū chéng péng chóu。
东溟紫云笼蓬丘,南海白日迷罗浮。dōng míng zǐ yún lóng péng qiū,nán hǎi bái rì mí luó fú。
天造地设知几秋,奇胜似为吾人留。tiān zào dì shè zhī jǐ qiū,qí shèng shì wèi wú rén liú。
诗逢勍敌劳冥搜,居然智伯忘仇犹。shī féng qíng dí láo míng sōu,jū rán zhì bó wàng chóu yóu。

饮何贰守宅有走索者祁使君作舞絙行依韵奉答

周瑛

长絙横空谁敢向,瞥然见尔腾身上。zhǎng huán héng kōng shuí gǎn xiàng,piē rán jiàn ěr téng shēn shàng。
风霜不动鸿雁飞,树木无声?猱往。fēng shuāng bù dòng hóng yàn fēi,shù mù wú shēng náo wǎng。
笑随箫鼓行来前,且前且却坐复眠。xiào suí xiāo gǔ xíng lái qián,qiě qián qiě què zuò fù mián。
脱胎未换人间骨,献技自比云中仙。tuō tāi wèi huàn rén jiān gǔ,xiàn jì zì bǐ yún zhōng xiān。
东筦先生最能赋,前褒后戒多警语。dōng guǎn xiān shēng zuì néng fù,qián bāo hòu jiè duō jǐng yǔ。
世情习巧方成癖,针石砭人良可取。shì qíng xí qiǎo fāng chéng pǐ,zhēn shí biān rén liáng kě qǔ。
我因停杯呼群儿,人生须悟生杀机。wǒ yīn tíng bēi hū qún ér,rén shēng xū wù shēng shā jī。
万事只宜平实做,平实应无颠扑时。wàn shì zhǐ yí píng shí zuò,píng shí yīng wú diān pū shí。

予往平冒相度郡基祁君用前韵简予予仍依韵奉答

周瑛

西汉读书称刘向,南海读书君为上。xī hàn dú shū chēng liú xiàng,nán hǎi dú shū jūn wèi shàng。
楚声吴语日咿嘤,水色山光常独往。chǔ shēng wú yǔ rì yī yīng,shuǐ sè shān guāng cháng dú wǎng。
东风吹过小楼前,杨柳低低起复眠。dōng fēng chuī guò xiǎo lóu qián,yáng liǔ dī dī qǐ fù mián。
乌帽笼头看春去,瀛洲仿佛疑登仙。wū mào lóng tóu kàn chūn qù,yíng zhōu fǎng fú yí dēng xiān。
马上长歌与短赋,篇篇不肯蹈陈语。mǎ shàng zhǎng gē yǔ duǎn fù,piān piān bù kěn dǎo chén yǔ。
谁言孔圣删后诗,汉唐而下无足取。shuí yán kǒng shèng shān hòu shī,hàn táng ér xià wú zú qǔ。
造化小儿真小儿,翻来覆去无停机。zào huà xiǎo ér zhēn xiǎo ér,fān lái fù qù wú tíng jī。
鸾凤在棘龙在野,古来贤哲谁逢时。luán fèng zài jí lóng zài yě,gǔ lái xián zhé shuí féng shí。

羊肠河吊古

周瑛

停车走上羊肠坡,千山万山高峨峨。tíng chē zǒu shàng yáng cháng pō,qiān shān wàn shān gāo é é。
下有长江深不测,江水弥弥生寒波。xià yǒu zhǎng jiāng shēn bù cè,jiāng shuǐ mí mí shēng hán bō。
忆昔王师靖南鄙,眼底牛羊欲平噬。yì xī wáng shī jìng nán bǐ,yǎn dǐ niú yáng yù píng shì。
谁知螂蚁亦善斗,龙象有力翻为踬。shuí zhī láng yǐ yì shàn dòu,lóng xiàng yǒu lì fān wèi zhì。
至今风雨江上来,炮声隐隐犹鸣雷。zhì jīn fēng yǔ jiāng shàng lái,pào shēng yǐn yǐn yóu míng léi。
三军精魄想未散,欲为厉鬼擒其魁。sān jūn jīng pò xiǎng wèi sàn,yù wèi lì guǐ qín qí kuí。
古人行师有纪律,千里赴敌无败没。gǔ rén xíng shī yǒu jì lǜ,qiān lǐ fù dí wú bài méi。
未闻出城一舍许,坐使全军暴骸骨。wèi wén chū chéng yī shě xǔ,zuò shǐ quán jūn bào hái gǔ。
我来感此泪横流,长歌激烈歌不休。wǒ lái gǎn cǐ lèi héng liú,zhǎng gē jī liè gē bù xiū。
颇恨当年谋国者,不知常武修王犹。pǒ hèn dāng nián móu guó zhě,bù zhī cháng wǔ xiū wáng yóu。

香炉山怀古和祁使君韵

周瑛

晓出清平门,怅望西南天。xiǎo chū qīng píng mén,chàng wàng xī nán tiān。
一日二日行不尽,千山万山遥相连。yī rì èr rì xíng bù jǐn,qiān shān wàn shān yáo xiāng lián。
香炉一山在云表,巍然独立无与先。xiāng lú yī shān zài yún biǎo,wēi rán dú lì wú yǔ xiān。
上有万人可居之平地,及有四时可饮不竭之清泉。shàng yǒu wàn rén kě jū zhī píng dì,jí yǒu sì shí kě yǐn bù jié zhī qīng quán。
欲进须鱼贯,欲上宜猱缘。yù jìn xū yú guàn,yù shàng yí náo yuán。
忆昔蠢苗拒王命,白日山壑藏刀鋋。yì xī chǔn miáo jù wáng mìng,bái rì shān hè cáng dāo chán。
嬉戏杀人欲盈野,倏忽流血皆成川。xī xì shā rén yù yíng yě,shū hū liú xuè jiē chéng chuān。
一朝势败不敢出,呼群挈党据其巅。yī cháo shì bài bù gǎn chū,hū qún qiè dǎng jù qí diān。
王师攻之久不下,居民废业农废田。wáng shī gōng zhī jiǔ bù xià,jū mín fèi yè nóng fèi tián。
有美监军儒中彦,谓此丑虏恶未悛。yǒu měi jiān jūn rú zhōng yàn,wèi cǐ chǒu lǔ è wèi quān。
军门智勇纷如林,岂无奇计摧其坚。jūn mén zhì yǒng fēn rú lín,qǐ wú qí jì cuī qí jiān。
有士设机木,如持衡与权。yǒu shì shè jī mù,rú chí héng yǔ quán。
扃鐍一以发,气力万钧全。jiōng jué yī yǐ fā,qì lì wàn jūn quán。
半空云雾掣雷电,钜石细石声纷填。bàn kōng yún wù chè léi diàn,jù shí xì shí shēng fēn tián。
树木高低成齑粉,房屋远近皆倾偏。shù mù gāo dī chéng jī fěn,fáng wū yuǎn jìn jiē qīng piān。
群苗首鼠走不暇,乞哀缓攻施矜怜。qún miáo shǒu shǔ zǒu bù xiá,qǐ āi huǎn gōng shī jīn lián。
先缚首恶诣帐下,次驱胁从投军前。xiān fù shǒu è yì zhàng xià,cì qū xié cóng tóu jūn qián。
万口欢声百里震,四山恊气一时旋。wàn kǒu huān shēng bǎi lǐ zhèn,sì shān xié qì yī shí xuán。
古人有茂伐,往往劳题镌。gǔ rén yǒu mào fá,wǎng wǎng láo tí juān。
马援标铜柱,窦宪勒燕然。mǎ yuán biāo tóng zhù,dòu xiàn lēi yàn rán。
岁月无情似流水,勋业失记如飘烟。suì yuè wú qíng shì liú shuǐ,xūn yè shī jì rú piāo yān。
东筦先生偶有赋,我因步韵次其篇。dōng guǎn xiān shēng ǒu yǒu fù,wǒ yīn bù yùn cì qí piān。
非为夸多与斗靡,欲记天子平蛮年。fēi wèi kuā duō yǔ dòu mí,yù jì tiān zi píng mán nián。

题孙氏画梅

周瑛

孙姬可是梅花精,梅花写出浑天成。sūn jī kě shì méi huā jīng,méi huā xiě chū hún tiān chéng。
香魂不逐水云起,老干绝似冰霜清。xiāng hún bù zhú shuǐ yún qǐ,lǎo gàn jué shì bīng shuāng qīng。
草堂夜深净如洗,月色朦胧照凄楚。cǎo táng yè shēn jìng rú xǐ,yuè sè méng lóng zhào qī chǔ。
哜嘈鸟语酒初醒,呜咽角声天未曙。jì cáo niǎo yǔ jiǔ chū xǐng,wū yàn jiǎo shēng tiān wèi shǔ。
闺门作画世应稀,何不改学周南诗。guī mén zuò huà shì yīng xī,hé bù gǎi xué zhōu nán shī。
关雎麟趾亦图画,画出周家王化基。guān jū lín zhǐ yì tú huà,huà chū zhōu jiā wáng huà jī。