古诗词

李长者入祀典歌

周瑛

仙溪诘曲如回肠,东流赴海何茫茫。xiān xī jí qū rú huí cháng,dōng liú fù hǎi hé máng máng。
凭谁截断天地纪,灌我万顷桑麻场。píng shuí jié duàn tiān dì jì,guàn wǒ wàn qǐng sāng má chǎng。
钱氏四娘长乐女,黄金如斗提不起。qián shì sì niáng zhǎng lè nǚ,huáng jīn rú dòu tí bù qǐ。
将军岩下自经营,陂溃直随此陂死。jiāng jūn yán xià zì jīng yíng,bēi kuì zhí suí cǐ bēi sǐ。
伟哉同县林制科,缗钱十万腰下驮。wěi zāi tóng xiàn lín zhì kē,mín qián shí wàn yāo xià tuó。
温泉隘口重累趾,倏忽顾盼成沧波。wēn quán ài kǒu zhòng lèi zhǐ,shū hū gù pàn chéng cāng bō。
熙宁天子重农事,下诏募人急营治。xī níng tiān zi zhòng nóng shì,xià zhào mù rén jí yíng zhì。
当时阖郡多富家,坐视诏书无一至。dāng shí hé jùn duō fù jiā,zuò shì zhào shū wú yī zhì。
候官长者真仁贤,轻财好施闽人传。hòu guān zhǎng zhě zhēn rén xián,qīng cái hǎo shī mǐn rén chuán。
有僧踪迹颇诡秘,日日贳酒不还钱。yǒu sēng zōng jì pǒ guǐ mì,rì rì shì jiǔ bù hái qián。
木兰山前溪面阔,僧为插竹记颠末。mù lán shān qián xī miàn kuò,sēng wèi chā zhú jì diān mò。
溪流缓处可立基,缓处立基基不拔。xī liú huǎn chù kě lì jī,huǎn chù lì jī jī bù bá。
入海伐石海为空,上山伐石山为童。rù hǎi fá shí hǎi wèi kōng,shàng shān fá shí shān wèi tóng。
三十二门细分布,无云无雨卧长虹。sān shí èr mén xì fēn bù,wú yún wú yǔ wò zhǎng hóng。
昔日溪流皆赴海,今日溪流得灌溉。xī rì xī liú jiē fù hǎi,jīn rì xī liú dé guàn gài。
鸡鸣犬吠万家村,隐隐桑麻相映带。jī míng quǎn fèi wàn jiā cūn,yǐn yǐn sāng má xiāng yìng dài。
我谓有莆须有陂,有莆无陂莆亦隳。wǒ wèi yǒu pú xū yǒu bēi,yǒu pú wú bēi pú yì huī。
惟莆与陂相终始,莆人思公何尽期。wéi pú yǔ bēi xiāng zhōng shǐ,pú rén sī gōng hé jǐn qī。
昨日恩诏下闾里,春秋二祭入新议。zuó rì ēn zhào xià lǘ lǐ,chūn qiū èr jì rù xīn yì。
借问建言者伊谁,太平郡守周氏子。jiè wèn jiàn yán zhě yī shuí,tài píng jùn shǒu zhōu shì zi。

周瑛

明福建莆田人,字梁石,号翠渠。成化五年进士。任广德知州,以有善政,赐敕旌异。弘治初历四川参政、右布政使。始与陈献章友,而不以献章主静之说为然,谓学当以居敬为主,敬则心存,然后可以穷理。有《书纂》、《翠渠类稿》。 周瑛的作品>>

猜您喜欢

挽程孝廉二首

周瑛

戴此头颅赎父刑,谁知不得比缇萦。dài cǐ tóu lú shú fù xíng,shuí zhī bù dé bǐ tí yíng。
断魂化作双飞鸟,飞薄青霄日月明。duàn hún huà zuò shuāng fēi niǎo,fēi báo qīng xiāo rì yuè míng。

挽程孝廉二首

周瑛

霄汉云深雨脚纤,难将只手引龙髯。xiāo hàn yún shēn yǔ jiǎo xiān,nán jiāng zhǐ shǒu yǐn lóng rán。
西风吹断莱衣梦,空使人间哭孝廉。xī fēng chuī duàn lái yī mèng,kōng shǐ rén jiān kū xiào lián。

读昌黎集

周瑛

文章百世师,每说韩昌黎。wén zhāng bǎi shì shī,měi shuō hán chāng lí。
盥手读遗编,开阖无端倪。guàn shǒu dú yí biān,kāi hé wú duān ní。
乍观觉雄伟,春市斗晴鸡。zhà guān jué xióng wěi,chūn shì dòu qíng jī。
细观转清丽,青霄吐虹霓。xì guān zhuǎn qīng lì,qīng xiāo tǔ hóng ní。
嗟予蹇劣资,文思苦荒迷。jiē yǔ jiǎn liè zī,wén sī kǔ huāng mí。
樊怪匪正途,柳奇入旁蹊。fán guài fěi zhèng tú,liǔ qí rù páng qī。
崇台百尺高,借韩以为梯。chóng tái bǎi chǐ gāo,jiè hán yǐ wèi tī。

前感兴六首

周瑛

斫桐以为琴,十年置茅屋。zhuó tóng yǐ wèi qín,shí nián zhì máo wū。
锦囊细韬笼,龙蛇纹满腹。jǐn náng xì tāo lóng,lóng shé wén mǎn fù。
城市多新声,齐竽复秦筑。chéng shì duō xīn shēng,qí yú fù qín zhù。
古调无人弹,零落委草木。gǔ diào wú rén dàn,líng luò wěi cǎo mù。

前感兴六首

周瑛

有客学舞剑,自谓术通神。yǒu kè xué wǔ jiàn,zì wèi shù tōng shén。
雷霆薄宇宙,双龙飞绕身。léi tíng báo yǔ zhòu,shuāng lóng fēi rào shēn。
我亦有剑术,未敢轻告人。wǒ yì yǒu jiàn shù,wèi gǎn qīng gào rén。
诎信随阴阳,指顾天地春。qū xìn suí yīn yáng,zhǐ gù tiān dì chūn。

前感兴六首

周瑛

美人颜如玉,自许连城价。měi rén yán rú yù,zì xǔ lián chéng jià。
晓织双鸳鸯,戏水香蒲下。xiǎo zhī shuāng yuān yāng,xì shuǐ xiāng pú xià。
夫婿游京洛,报结新姻娅。fū xù yóu jīng luò,bào jié xīn yīn yà。
中馈但有人,贱妾不复嫁。zhōng kuì dàn yǒu rén,jiàn qiè bù fù jià。

前感兴六首

周瑛

提瓶去汲井,为君解宿酲。tí píng qù jí jǐng,wèi jūn jiě sù chéng。
不意绠中断,瓶坠不能升。bù yì gěng zhōng duàn,píng zhuì bù néng shēng。
君恩手中绠,妾身井底瓶。jūn ēn shǒu zhōng gěng,qiè shēn jǐng dǐ píng。
相望不相即,此心谁能明。xiāng wàng bù xiāng jí,cǐ xīn shuí néng míng。

前感兴六首

周瑛

长风吹白日,年华去如驶。zhǎng fēng chuī bái rì,nián huá qù rú shǐ。
美人翠袖薄,高阁闭秋雨。měi rén cuì xiù báo,gāo gé bì qiū yǔ。
开园种芳树,岁晏自萋楚。kāi yuán zhǒng fāng shù,suì yàn zì qī chǔ。
相隔一带水,终日不得语。xiāng gé yī dài shuǐ,zhōng rì bù dé yǔ。

前感兴六首

周瑛

秋风撼庭树,落叶乱故枝。qiū fēng hàn tíng shù,luò yè luàn gù zhī。
叶本树所生,叶落树不知。yè běn shù suǒ shēng,yè luò shù bù zhī。
君莫弃黄叶,为君粪树根。jūn mò qì huáng yè,wèi jūn fèn shù gēn。
树根得所生,岁岁绿阴繁。shù gēn dé suǒ shēng,suì suì lǜ yīn fán。

分韵送萧进士璿赴广东纂修实录

周瑛

南山有丹凤,文彩何翩翩。nán shān yǒu dān fèng,wén cǎi hé piān piān。
万里风云会,龙马相周旋。wàn lǐ fēng yún huì,lóng mǎ xiāng zhōu xuán。
先帝弃万方,泣涕穷遐堧。xiān dì qì wàn fāng,qì tì qióng xiá ruán。
神化岂不显,所贵在摩编。shén huà qǐ bù xiǎn,suǒ guì zài mó biān。
闽山接岭海,桑梓遥相联。mǐn shān jiē lǐng hǎi,sāng zǐ yáo xiāng lián。
驱车迅行迈,不辞路险艰。qū chē xùn xíng mài,bù cí lù xiǎn jiān。
丹青绘日月,意象在笔先。dān qīng huì rì yuè,yì xiàng zài bǐ xiān。
春秋有微义,仰看续前篇。chūn qiū yǒu wēi yì,yǎng kàn xù qián piān。

后感兴六首

周瑛

种莲大华颠,种禾玉山趾。zhǒng lián dà huá diān,zhǒng hé yù shān zhǐ。
不为烟火食,咀嚼天地髓。bù wèi yān huǒ shí,jǔ jué tiān dì suǐ。
天风起寥邈,吹我云中履。tiān fēng qǐ liáo miǎo,chuī wǒ yún zhōng lǚ。
我履云中行,去世千万里。wǒ lǚ yún zhōng xíng,qù shì qiān wàn lǐ。

后感兴六首

周瑛

青天尚有涯,沧海尚有底。qīng tiān shàng yǒu yá,cāng hǎi shàng yǒu dǐ。
云胡人心微,倏忽渺千里。yún hú rén xīn wēi,shū hū miǎo qiān lǐ。
人心不在远,只在腔子里。rén xīn bù zài yuǎn,zhǐ zài qiāng zi lǐ。
夜半灵台虚,默默看元始。yè bàn líng tái xū,mò mò kàn yuán shǐ。

后感兴六首

周瑛

持刀斫月明,月明何曾断。chí dāo zhuó yuè míng,yuè míng hé céng duàn。
缚帚扫树影,树影依前满。fù zhǒu sǎo shù yǐng,shù yǐng yī qián mǎn。
人皆恶树影,碍此月明多。rén jiē è shù yǐng,ài cǐ yuè míng duō。
树根苟不拔,其如月明何。shù gēn gǒu bù bá,qí rú yuè míng hé。

后感兴六首

周瑛

恶声莫呼谷,呼谷声转亟。è shēng mò hū gǔ,hū gǔ shēng zhuǎn jí。
恶影莫就日,就日影未息。è yǐng mò jiù rì,jiù rì yǐng wèi xī。
弓矢暗中来,往往射其的。gōng shǐ àn zhōng lái,wǎng wǎng shè qí de。
吾身不为的,弓矢当自释。wú shēn bù wèi de,gōng shǐ dāng zì shì。

后感兴六首

周瑛

战国荀卿子,原自不识性。zhàn guó xún qīng zi,yuán zì bù shí xìng。
为国张四维,其言较纯正。wèi guó zhāng sì wéi,qí yán jiào chún zhèng。
四维性中物,世人或未知。sì wéi xìng zhōng wù,shì rén huò wèi zhī。
反躬自点检,不觉生忸怩。fǎn gōng zì diǎn jiǎn,bù jué shēng niǔ ní。