古诗词

韦夫人挽

陈献章

人生如朝露,死亦同蜕蝉。rén shēng rú cháo lù,sǐ yì tóng tuì chán。
有子能如诩,夫人可以仙。yǒu zi néng rú xǔ,fū rén kě yǐ xiān。
春台花灼灼,秋浦月娟娟。chūn tái huā zhuó zhuó,qiū pǔ yuè juān juān。
唤醒何州梦,归来泪迸泉。huàn xǐng hé zhōu mèng,guī lái lèi bèng quán。

陈献章

明广东新会人,字公甫,号石斋,晚号石翁,居白沙里,学者称白沙先生。正统十二年,两赴礼部不第。从吴与弼讲理学,居半年而归。筑阳春台,读书静坐,数年不出户。入京至国子监,祭酒邢让惊为真儒复出。成化十九年授翰林检讨,乞终养归。其学以静为主,教学者端坐澄心,于静中养出端倪。兰溪姜麟称之为“活孟子”。又工书画,山居偶乏笔,束茅代之,遂自成一家,时呼为茅笔字。画多墨梅。有《白沙诗教解》、《白沙集》。 陈献章的作品>>

猜您喜欢

闻林缉熙初归自平湖寄之

陈献章

短世渊明醉,长愁子美歌。duǎn shì yuān míng zuì,zhǎng chóu zi měi gē。
高情谁复尔,久别公如何。gāo qíng shuí fù ěr,jiǔ bié gōng rú hé。
淡月初出浦,好风来扬蓑。dàn yuè chū chū pǔ,hǎo fēng lái yáng suō。
买田沧海上,耕亦不须多。mǎi tián cāng hǎi shàng,gēng yì bù xū duō。

和子长民泽论诗寄兴罗浮之作

陈献章

飞云干老梦,拉伴骋遥临。fēi yún gàn lǎo mèng,lā bàn chěng yáo lín。
挥手谢人世,闻歌生我心。huī shǒu xiè rén shì,wén gē shēng wǒ xīn。
今年春又过,何处洞还深。jīn nián chūn yòu guò,hé chù dòng hái shēn。
相忆山楼暮,依依向远岑。xiāng yì shān lóu mù,yī yī xiàng yuǎn cén。

喜何竹窗重过白沙话旧赠之

陈献章

此君为别久,不逐众芳雕。cǐ jūn wèi bié jiǔ,bù zhú zhòng fāng diāo。
白葛身已老,青云郎独超。bái gé shēn yǐ lǎo,qīng yún láng dú chāo。
春风吹细浪,落日泛轻桡。chūn fēng chuī xì làng,luò rì fàn qīng ráo。
楚云有高树,未肯挂公瓢。chǔ yún yǒu gāo shù,wèi kěn guà gōng piáo。

喜何竹窗重过白沙话旧赠之

陈献章

忆年四十许,公弟立如山。yì nián sì shí xǔ,gōng dì lì rú shān。
行止相料理,渔樵共往还。xíng zhǐ xiāng liào lǐ,yú qiáo gòng wǎng hái。
馀情空耿耿,秋鬓各斑斑。yú qíng kōng gěng gěng,qiū bìn gè bān bān。
不是公怜我,清颜谁更攀。bù shì gōng lián wǒ,qīng yán shuí gèng pān。

再用韵示诸生

陈献章

贤圣低回久,千年想一临。xián shèng dī huí jiǔ,qiān nián xiǎng yī lín。
希颜非乐道,疑孟失求心。xī yán fēi lè dào,yí mèng shī qiú xīn。
逸驾行应速,寒泉汲务深。yì jià xíng yīng sù,hán quán jí wù shēn。
尝闻根本学,不尽泰山岑。cháng wén gēn běn xué,bù jǐn tài shān cén。

张地曹寄林县博用韵答之

陈献章

无心云自在,得意鸟同歌。wú xīn yún zì zài,dé yì niǎo tóng gē。
白骨可人醉,苍生如命何。bái gǔ kě rén zuì,cāng shēng rú mìng hé。
渔樵真有道,烟水别传蓑。yú qiáo zhēn yǒu dào,yān shuǐ bié chuán suō。
想见沧溟外,东南月更多。xiǎng jiàn cāng míng wài,dōng nán yuè gèng duō。

张地曹寄林县博用韵答之

陈献章

安得李太白,樽前同尔歌。ān dé lǐ tài bái,zūn qián tóng ěr gē。
自从识象罔,未始离无何。zì cóng shí xiàng wǎng,wèi shǐ lí wú hé。
草长游人路,风鸣桂树蓑。cǎo zhǎng yóu rén lù,fēng míng guì shù suō。
东邻古大嫂,掩口笑何多。dōng lín gǔ dà sǎo,yǎn kǒu xiào hé duō。

赠李司训别

陈献章

江门云水地,不绝往来交。jiāng mén yún shuǐ dì,bù jué wǎng lái jiāo。
已恨栽花晚,宁辞抱瓮浇。yǐ hèn zāi huā wǎn,níng cí bào wèng jiāo。
月疑窗下枕,风语树头瓢。yuè yí chuāng xià zhěn,fēng yǔ shù tóu piáo。
精舍明朝别,何时还见招。jīng shě míng cháo bié,hé shí hái jiàn zhāo。

再次写怀

陈献章

孤形将影住,一臂与谁交。gū xíng jiāng yǐng zhù,yī bì yǔ shuí jiāo。
矫矫志欲竞,栖栖习恐浇。jiǎo jiǎo zhì yù jìng,qī qī xí kǒng jiāo。
江山一得手,风月尽归瓢。jiāng shān yī dé shǒu,fēng yuè jǐn guī piáo。
始觉逍遥外,人间未易招。shǐ jué xiāo yáo wài,rén jiān wèi yì zhāo。

代简答府尊林先生庆老母生日

陈献章

有母年龄暮,逢辰喜惧深。yǒu mǔ nián líng mù,féng chén xǐ jù shēn。
多仪安敢却,揣分故难任。duō yí ān gǎn què,chuāi fēn gù nán rèn。
锦段拈香拜,仙醅洗?斟。jǐn duàn niān xiāng bài,xiān pēi xǐ zhēn。
独惭非节孝,未了百年心。dú cán fēi jié xiào,wèi le bǎi nián xīn。

梦杨敷道定山事

陈献章

梦语者为谁,湖西旧见之。mèng yǔ zhě wèi shuí,hú xī jiù jiàn zhī。
聊宽野老意,未了定山疑。liáo kuān yě lǎo yì,wèi le dìng shān yí。
贫病吾犹是,多愁俗岂知。pín bìng wú yóu shì,duō chóu sú qǐ zhī。
百年将满日,心乱不成诗。bǎi nián jiāng mǎn rì,xīn luàn bù chéng shī。

楚云台观民泽所栽菊寄民泽用作九日韵时民泽还五羊未返

陈献章

当轩玉朵孤,植竹翠茎扶。dāng xuān yù duǒ gū,zhí zhú cuì jīng fú。
香细风初动,神清俗本无。xiāng xì fēng chū dòng,shén qīng sú běn wú。
寒深溪井涸,月出山瓢疏。hán shēn xī jǐng hé,yuè chū shān piáo shū。
何处异乡客,永怀歌茱萸。hé chù yì xiāng kè,yǒng huái gē zhū yú。

秋坐碧玉楼

陈献章

造次中秋过,商量九日来。zào cì zhōng qiū guò,shāng liàng jiǔ rì lái。
诗将秋景淡,菊共老人开。shī jiāng qiū jǐng dàn,jú gòng lǎo rén kāi。
时节陶潜醉,江山宋玉哀。shí jié táo qián zuì,jiāng shān sòng yù āi。
平生沧海意,不受白鸥猜。píng shēng cāng hǎi yì,bù shòu bái ōu cāi。

秋坐碧玉楼

陈献章

山中犹远志,小草已人间。shān zhōng yóu yuǎn zhì,xiǎo cǎo yǐ rén jiān。
不是无经济,谁能断往还。bù shì wú jīng jì,shuí néng duàn wǎng hái。
江鱼肥入馔,霜橘绿堆盘。jiāng yú féi rù zhuàn,shuāng jú lǜ duī pán。
问我心何住,红藤拄杖端。wèn wǒ xīn hé zhù,hóng téng zhǔ zhàng duān。

秋坐碧玉楼

陈献章

碧玉架云端,朝朝倚玉看。bì yù jià yún duān,cháo cháo yǐ yù kàn。
时情膏火里,世事奕棋间。shí qíng gāo huǒ lǐ,shì shì yì qí jiān。
古榻多便静,华簪不博闲。gǔ tà duō biàn jìng,huá zān bù bó xián。
篱根散发醉,又对菊花斑。lí gēn sàn fā zuì,yòu duì jú huā bān。