古诗词

次韵寄廷实

陈献章

无才佣作吏,有酒喜留宾。wú cái yōng zuò lì,yǒu jiǔ xǐ liú bīn。
老更耽高卧,时还近俗人。lǎo gèng dān gāo wò,shí hái jìn sú rén。
钟鸣山寺远,月出土床亲。zhōng míng shān sì yuǎn,yuè chū tǔ chuáng qīn。
何处期吾子,笙歌玉洞春。hé chù qī wú zi,shēng gē yù dòng chūn。

陈献章

明广东新会人,字公甫,号石斋,晚号石翁,居白沙里,学者称白沙先生。正统十二年,两赴礼部不第。从吴与弼讲理学,居半年而归。筑阳春台,读书静坐,数年不出户。入京至国子监,祭酒邢让惊为真儒复出。成化十九年授翰林检讨,乞终养归。其学以静为主,教学者端坐澄心,于静中养出端倪。兰溪姜麟称之为“活孟子”。又工书画,山居偶乏笔,束茅代之,遂自成一家,时呼为茅笔字。画多墨梅。有《白沙诗教解》、《白沙集》。 陈献章的作品>>

猜您喜欢

题庄定山诗集

陈献章

春风一曲有霓裳,不落人间小锦囊。chūn fēng yī qū yǒu ní shang,bù luò rén jiān xiǎo jǐn náng。
今代名家谁李杜,先生高枕自羲皇。jīn dài míng jiā shuí lǐ dù,xiān shēng gāo zhěn zì xī huáng。
乾坤兀兀中流柱,风月恢恢大雅堂。qián kūn wù wù zhōng liú zhù,fēng yuè huī huī dà yǎ táng。
莫道白沙无眼孔,濯缨千顷破沧浪。mò dào bái shā wú yǎn kǒng,zhuó yīng qiān qǐng pò cāng làng。

浴日亭次东坡韵

陈献章

残月无光水拍天,渔舟数点落前湾。cán yuè wú guāng shuǐ pāi tiān,yú zhōu shù diǎn luò qián wān。
赤腾空洞昨宵日,翠展苍茫何处山。chì téng kōng dòng zuó xiāo rì,cuì zhǎn cāng máng hé chù shān。
顾影未须悲鹤发,负暄可以献龙颜。gù yǐng wèi xū bēi hè fā,fù xuān kě yǐ xiàn lóng yán。
谁能手抱阳和去,散入千崖万壑间。shuí néng shǒu bào yáng hé qù,sàn rù qiān yá wàn hè jiān。

李德孚挽歌词

陈献章

此翁白发已垂肩,犹借沧波十载眠。cǐ wēng bái fā yǐ chuí jiān,yóu jiè cāng bō shí zài mián。
一舸载书同载酒,几家留药更留钱。yī gě zài shū tóng zài jiǔ,jǐ jiā liú yào gèng liú qián。
山阳笛奏西樵月,薤露歌传大石篇。shān yáng dí zòu xī qiáo yuè,xiè lù gē chuán dà shí piān。
谁道人生只如此,两行衰泪落江烟。shuí dào rén shēng zhǐ rú cǐ,liǎng xíng shuāi lèi luò jiāng yān。

李德孚挽歌词

陈献章

别时已动东游兴,别后还深永诀悲。bié shí yǐ dòng dōng yóu xīng,bié hòu hái shēn yǒng jué bēi。
夫子春秋能六十,故人涕泪不童儿。fū zi chūn qiū néng liù shí,gù rén tì lèi bù tóng ér。
身如南郭人间老,家有文溪地下师。shēn rú nán guō rén jiān lǎo,jiā yǒu wén xī dì xià shī。
修短未知人喜戚,天涯孤影日凄其。xiū duǎn wèi zhī rén xǐ qī,tiān yá gū yǐng rì qī qí。

扶胥口书事借浴日亭韵

陈献章

早春约我扶胥口,今日进舟黄木湾。zǎo chūn yuē wǒ fú xū kǒu,jīn rì jìn zhōu huáng mù wān。
使君已去漫留诺,水国独吟空见山。shǐ jūn yǐ qù màn liú nuò,shuǐ guó dú yín kōng jiàn shān。
老向烟波真得地,晚来风日更开颜。lǎo xiàng yān bō zhēn dé dì,wǎn lái fēng rì gèng kāi yán。
明朝去觅南川子,与话平生水石间。míng cháo qù mì nán chuān zi,yǔ huà píng shēng shuǐ shí jiān。

宿榄山书屋

陈献章

一片荷衣也盖身,闭窗眼者乃何人。yī piàn hé yī yě gài shēn,bì chuāng yǎn zhě nǎi hé rén。
江山雨里同歌啸,今古人间几屈伸。jiāng shān yǔ lǐ tóng gē xiào,jīn gǔ rén jiān jǐ qū shēn。
长与白云为洞主,自栽香树作斋邻。zhǎng yǔ bái yún wèi dòng zhǔ,zì zāi xiāng shù zuò zhāi lín。
山中甲子无人记,一度花开一度春。shān zhōng jiǎ zi wú rén jì,yī dù huā kāi yī dù chūn。

别榄山

陈献章

罗浮山色眼中来,老子心情不易裁。luó fú shān sè yǎn zhōng lái,lǎo zi xīn qíng bù yì cái。
高浪不惊南海舶,白云聊共榄山杯。gāo làng bù jīng nán hǎi bó,bái yún liáo gòng lǎn shān bēi。
未知竹径留人否,那问天公着雨催。wèi zhī zhú jìng liú rén fǒu,nà wèn tiān gōng zhe yǔ cuī。
主人更道秋来好,收拾黄花待我回。zhǔ rén gèng dào qiū lái hǎo,shōu shí huáng huā dài wǒ huí。

馀兴

陈献章

何处秋声入短琴,江边萧瑟起枫林。hé chù qiū shēng rù duǎn qín,jiāng biān xiāo sè qǐ fēng lín。
空歌白雪儿童笑,不负沧波老子心。kōng gē bái xuě ér tóng xiào,bù fù cāng bō lǎo zi xīn。
钓石摩挲云气暖,睡沙展转月痕深。diào shí mó sā yún qì nuǎn,shuì shā zhǎn zhuǎn yuè hén shēn。
眼中昏嫁随时了,只有床头鬻犬金。yǎn zhōng hūn jià suí shí le,zhǐ yǒu chuáng tóu yù quǎn jīn。

陈冕来游白沙至仰船江遇石尤风舟覆

陈献章

中流几覆程夫子,何况白沙门下人。zhōng liú jǐ fù chéng fū zi,hé kuàng bái shā mén xià rén。
贤辈何曾负天道,老夫正自怪江神。xián bèi hé céng fù tiān dào,lǎo fū zhèng zì guài jiāng shén。
仁义几回惊阔论,利名何处不通津。rén yì jǐ huí jīng kuò lùn,lì míng hé chù bù tōng jīn。
只应归拜庭闱日,弃置艰难不肯陈。zhǐ yīng guī bài tíng wéi rì,qì zhì jiān nán bù kěn chén。

代简答伍郡主为莆田林侍御求草书

陈献章

闭门一病九十日,小草大草生荒芜。bì mén yī bìng jiǔ shí rì,xiǎo cǎo dà cǎo shēng huāng wú。
山癯须爱老狂客,府主正逢贤大夫。shān qú xū ài lǎo kuáng kè,fǔ zhǔ zhèng féng xián dà fū。
药裹君臣何处有,墨池风雨坐来无。yào guǒ jūn chén hé chù yǒu,mò chí fēng yǔ zuò lái wú。
秃管已驰林侍御,如今雪茧不还莆。tū guǎn yǐ chí lín shì yù,rú jīn xuě jiǎn bù hái pú。

罗一峰挽词

陈献章

今我何敢私一峰,百年公论在儿童。jīn wǒ hé gǎn sī yī fēng,bǎi nián gōng lùn zài ér tóng。
要知此老如君实,更恐前身是孔融。yào zhī cǐ lǎo rú jūn shí,gèng kǒng qián shēn shì kǒng róng。
青天白日人千古,五典三纲疏一通。qīng tiān bái rì rén qiān gǔ,wǔ diǎn sān gāng shū yī tōng。
天下何常乏知已,我言刚与定山同。tiān xià hé cháng fá zhī yǐ,wǒ yán gāng yǔ dìng shān tóng。

罗一峰挽词

陈献章

状元文史少微星,翰苑为官谩两京。zhuàng yuán wén shǐ shǎo wēi xīng,hàn yuàn wèi guān mán liǎng jīng。
既有光华争日月,那无描画在丹青。jì yǒu guāng huá zhēng rì yuè,nà wú miáo huà zài dān qīng。
表章细事凭诸老,怅望高风激后生。biǎo zhāng xì shì píng zhū lǎo,chàng wàng gāo fēng jī hòu shēng。
千秋欲与苏徐并,湖水中央更一亭。qiān qiū yù yǔ sū xú bìng,hú shuǐ zhōng yāng gèng yī tíng。

罗一峰挽词

陈献章

芙蓉城下白骡还,更见一峰何处山。fú róng chéng xià bái luó hái,gèng jiàn yī fēng hé chù shān。
晚觉神仙真妄诞,肯留精爽一追攀。wǎn jué shén xiān zhēn wàng dàn,kěn liú jīng shuǎng yī zhuī pān。
高才转盼交游内,元气惊心宇宙间。gāo cái zhuǎn pàn jiāo yóu nèi,yuán qì jīng xīn yǔ zhòu jiān。
此日迸空为谁泣,衰龄何意向人寰。cǐ rì bèng kōng wèi shuí qì,shuāi líng hé yì xiàng rén huán。

东亭奉别宪副陶公

陈献章

父老连村拥画航,东亭西日引杯长。fù lǎo lián cūn yōng huà háng,dōng tíng xī rì yǐn bēi zhǎng。
旧是宰官今宪副,后来新会古桐乡。jiù shì zǎi guān jīn xiàn fù,hòu lái xīn huì gǔ tóng xiāng。
指挥戎马能千里,表里山河捍一方。zhǐ huī róng mǎ néng qiān lǐ,biǎo lǐ shān hé hàn yī fāng。
太史但收能吏传,升平不必问耕桑。tài shǐ dàn shōu néng lì chuán,shēng píng bù bì wèn gēng sāng。

杜阮看山

陈献章

曾于海上看罗浮,魂爽高飞未得收。céng yú hǎi shàng kàn luó fú,hún shuǎng gāo fēi wèi dé shōu。
一片好山还入眼,两巡瘦马更回头。yī piàn hǎo shān hái rù yǎn,liǎng xún shòu mǎ gèng huí tóu。
青浮竹杪冈连峙,红浸花枝水曲流。qīng fú zhú miǎo gāng lián zhì,hóng jìn huā zhī shuǐ qū liú。
君若卜居须卜此,涧边黄发是巢由。jūn ruò bo jū xū bo cǐ,jiàn biān huáng fā shì cháo yóu。