古诗词

鹊桥仙

刘敏中

乌瞻三足,蟾看膰腹。wū zhān sān zú,chán kàn fán fù。
矫首惊虬突兀。jiǎo shǒu jīng qiú tū wù。
走来便吸绣江波,却只是、陶泓旧物。zǒu lái biàn xī xiù jiāng bō,què zhǐ shì táo hóng jiù wù。
玄卿如故,毛生未秃。xuán qīng rú gù,máo shēng wèi tū。
老楮犹堪一拂。lǎo chǔ yóu kān yī fú。
此时才气斗谁先,看个个、骊珠吐出。cǐ shí cái qì dòu shuí xiān,kàn gè gè lí zhū tǔ chū。
刘敏中

刘敏中

刘敏中(1243~1318) 元代文学家,字端甫,山东省济南市章丘市人。自幼卓异不凡,曾任中书掾、兵部主事、监察御史等职,因弹劾秉政的桑哥,辞职归乡。后又入为御史、御史都事、翰林直学士,兼国子祭洒、翰林学士承旨等,还曾宣抚辽东山北,拜河南行省参政等。刘敏中一生为官清正,以时事为忧。敢于对贵□横暴绳之以法,并上疏指陈时弊。仕世祖、成宗、武宗三朝,多为监察官,受到皇帝的嘉纳。 刘敏中的作品>>

猜您喜欢

破阵子

刘敏中

画道十分意巧,不知一段天成。huà dào shí fēn yì qiǎo,bù zhī yī duàn tiān chéng。
捉得山中独脚鬼,变作人间有尾丁。zhuō dé shān zhōng dú jiǎo guǐ,biàn zuò rén jiān yǒu wěi dīng。
奇哉见未曾。qí zāi jiàn wèi céng。
说破何愁脱牡,把来真是持平。shuō pò hé chóu tuō mǔ,bǎ lái zhēn shì chí píng。
得力最宜高处柱,行倦还堪立地凭。dé lì zuì yí gāo chù zhù,xíng juàn hái kān lì dì píng。
衰年吾友生。shuāi nián wú yǒu shēng。

破阵子·野亭遣兴

刘敏中

老眼偏宜大字,白头好映乌纱。lǎo yǎn piān yí dà zì,bái tóu hǎo yìng wū shā。
诗不求奇聊遣兴,酒但成醺也胜茶。shī bù qiú qí liáo qiǎn xīng,jiǔ dàn chéng xūn yě shèng chá。
出家元在家。chū jiā yuán zài jiā。
野水傍边种竹,草亭直下栽花。yě shuǐ bàng biān zhǒng zhú,cǎo tíng zhí xià zāi huā。
拙妇善供无米粥,稚子能描枯树槎。zhuō fù shàn gōng wú mǐ zhōu,zhì zi néng miáo kū shù chá。
无涯还有涯。wú yá hái yǒu yá。

减字木兰花

刘敏中

年时寿酒。nián shí shòu jiǔ。
共喜秋卿新拜后。gòng xǐ qiū qīng xīn bài hòu。
寿酒今朝。shòu jiǔ jīn cháo。
道改春闱是昨宵。dào gǎi chūn wéi shì zuó xiāo。
官随福转。guān suí fú zhuǎn。
一到生辰须一换。yī dào shēng chén xū yī huàn。
看取明年。kàn qǔ míng nián。
凤诏迎年醉寿筵。fèng zhào yíng nián zuì shòu yán。

减字木兰花·有怀泺源胜概楼旧游

刘敏中

江山胜概。jiāng shān shèng gài。
天与飞楼供眼界。tiān yǔ fēi lóu gōng yǎn jiè。
上得楼头。shàng dé lóu tóu。
销尽人间万古愁。xiāo jǐn rén jiān wàn gǔ chóu。
十年京国。shí nián jīng guó。
两鬓黄尘归未得。liǎng bìn huáng chén guī wèi dé。
卷地泉声。juǎn dì quán shēng。
辜负凭阑带月听。gū fù píng lán dài yuè tīng。

婆罗门引寿大智先生

刘敏中

草堂潇洒,今年初种碧琅玕。cǎo táng xiāo sǎ,jīn nián chū zhǒng bì láng gān。
更宜野菊幽兰。gèng yí yě jú yōu lán。
便信先生于此,真个不求官。biàn xìn xiān shēng yú cǐ,zhēn gè bù qiú guān。
但西负揽镜,落日凭栏。dàn xī fù lǎn jìng,luò rì píng lán。
耕笔钓磻。gēng bǐ diào pán。
算遭遇,未应难。suàn zāo yù,wèi yīng nán。
好待青霄得路,稳上长安。hǎo dài qīng xiāo dé lù,wěn shàng zhǎng ān。
良辰乐事,且展放尊前舞袖宽。liáng chén lè shì,qiě zhǎn fàng zūn qián wǔ xiù kuān。
天影外、秋色南山。tiān yǐng wài qiū sè nán shān。

婆罗门引·送李士元之荆南提刑经历

刘敏中

京华逆旅,转头岁月十年中。jīng huá nì lǚ,zhuǎn tóu suì yuè shí nián zhōng。
悠悠真赏难逢。yōu yōu zhēn shǎng nán féng。
牢落黄金已尽,仆马亦龙钟。láo luò huáng jīn yǐ jǐn,pū mǎ yì lóng zhōng。
但平生豪气,未减元龙。dàn píng shēng háo qì,wèi jiǎn yuán lóng。
临江故封。lín jiāng gù fēng。
吴与蜀,渺西东。wú yǔ shǔ,miǎo xī dōng。
此幕聊堪一笑,且叹途穷。cǐ mù liáo kān yī xiào,qiě tàn tú qióng。
扁舟南下,正霜落荆门江树空。biǎn zhōu nán xià,zhèng shuāng luò jīng mén jiāng shù kōng。
诗有兴、说与飞鸿。shī yǒu xīng shuō yǔ fēi hóng。

清平乐

刘敏中

云窗月户。yún chuāng yuè hù。
水秀山奇处。shuǐ xiù shān qí chù。
画里二三千里路。huà lǐ èr sān qiān lǐ lù。
一步哦诗一住。yī bù ó shī yī zhù。
诗中却也思家。shī zhōng què yě sī jiā。
寄来满纸烟霞。jì lái mǎn zhǐ yān xiá。
办了皇华事业,做成冷淡生涯。bàn le huáng huá shì yè,zuò chéng lěng dàn shēng yá。

清平乐

刘敏中

蜂房蚁户。fēng fáng yǐ hù。
总是容身处。zǒng shì róng shēn chù。
脚底东西南北路。jiǎo dǐ dōng xī nán běi lù。
万古人行人住。wàn gǔ rén xíng rén zhù。
出家何必离家。chū jiā hé bì lí jiā。
求仙不用餐霞。qiú xiān bù yòng cān xiá。
但得花开酒美,老夫欢喜逾涯。dàn dé huā kāi jiǔ měi,lǎo fū huān xǐ yú yá。

清平乐

刘敏中

松窗竹户。sōng chuāng zhú hù。
山气空蒙处。shān qì kōng méng chù。
烟柳迷人花满路。yān liǔ mí rén huā mǎn lù。
此是中庵旧住。cǐ shì zhōng ān jiù zhù。
沙鸥久望归家。shā ōu jiǔ wàng guī jiā。
归心已接飞霞。guī xīn yǐ jiē fēi xiá。
他日乘轩过我,待君绣水之涯。tā rì chéng xuān guò wǒ,dài jūn xiù shuǐ zhī yá。

清平乐

刘敏中

繁华敢望。fán huá gǎn wàng。
自喜清贫状。zì xǐ qīng pín zhuàng。
老屋三间空荡荡。lǎo wū sān jiān kōng dàng dàng。
几册闲书架上。jǐ cè xián shū jià shàng。
客来或问中庵。kè lái huò wèn zhōng ān。
平生虎穴曾探。píng shēng hǔ xué céng tàn。
隐几悠然不答,窗间笑指山岚。yǐn jǐ yōu rán bù dá,chuāng jiān xiào zhǐ shān lán。

清平乐

刘敏中

茸茸碧草。rōng rōng bì cǎo。
点点金花小。diǎn diǎn jīn huā xiǎo。
十里青山山下道。shí lǐ qīng shān shān xià dào。
地锦都教盖了。dì jǐn dōu jiào gài le。
天然草软平匀。tiān rán cǎo ruǎn píng yún。
马蹄稳送行人。mǎ tí wěn sòng xíng rén。
路断不堪回首,南风依旧黄尘。lù duàn bù kān huí shǒu,nán fēng yī jiù huáng chén。

清平乐

刘敏中

山灵久望。shān líng jiǔ wàng。
要看游山状。yào kàn yóu shān zhuàng。
酒榼诗囊空放荡。jiǔ kē shī náng kōng fàng dàng。
不肯凌风直上。bù kěn líng fēng zhí shàng。
快教去结山庵。kuài jiào qù jié shān ān。
安排暮历朝探。ān pái mù lì cháo tàn。
整顷衰年杖屦,并君飞出危岚。zhěng qǐng shuāi nián zhàng jù,bìng jūn fēi chū wēi lán。

清平乐·九月回至隆兴

刘敏中

云峰咫尺。yún fēng zhǐ chǐ。
竹静芭蕉静。zhú jìng bā jiāo jìng。
鹤绕苍苔行又立。hè rào cāng tái xíng yòu lì。
不见高堂素壁。bù jiàn gāo táng sù bì。
簿书驲骑匆匆。bù shū rì qí cōng cōng。
暂时留住衰翁。zàn shí liú zhù shuāi wēng。
一片归心难画,野亭绣水秋风。yī piàn guī xīn nán huà,yě tíng xiù shuǐ qiū fēng。

清平乐·山行见芍药

刘敏中

山寒开晚。shān hán kāi wǎn。
开也无人管。kāi yě wú rén guǎn。
风里欹红颜色浅。fēng lǐ yī hóng yán sè qiǎn。
恨与天涯共远。hèn yǔ tiān yá gòng yuǎn。
多时立马彷徨。duō shí lì mǎ páng huáng。
一枝为挽余香。yī zhī wèi wǎn yú xiāng。
欲说扬州旧谱,怕渠分外凄凉。yù shuō yáng zhōu jiù pǔ,pà qú fēn wài qī liáng。

清平乐·白芍药

刘敏中

何年金屑。hé nián jīn xiè。
飞上玲珑雪。fēi shàng líng lóng xuě。
一树风情谁解说。yī shù fēng qíng shuí jiě shuō。
只有盈盈夜月。zhǐ yǒu yíng yíng yè yuè。
牡丹红叶相夸。mǔ dān hóng yè xiāng kuā。
铅华各自名家。qiān huá gè zì míng jiā。
为向看花人道,此花不在铅华。wèi xiàng kàn huā rén dào,cǐ huā bù zài qiān huá。
1271234567»