古诗词

和杨龟山此日不再得韵

陈献章

能饥谋艺稷,冒寒思植桑。néng jī móu yì jì,mào hán sī zhí sāng。
少年负奇气,万丈磨青苍。shǎo nián fù qí qì,wàn zhàng mó qīng cāng。
梦寐见古人,慨然悲流光。mèng mèi jiàn gǔ rén,kǎi rán bēi liú guāng。
吾道有宗主,千秋朱紫阳。wú dào yǒu zōng zhǔ,qiān qiū zhū zǐ yáng。
说敬不离口,示我入德方。shuō jìng bù lí kǒu,shì wǒ rù dé fāng。
义利分两途,析之极毫芒。yì lì fēn liǎng tú,xī zhī jí háo máng。
圣学信匪难,要在用心臧。shèng xué xìn fěi nán,yào zài yòng xīn zāng。
善端日培养,庶免物欲戕。shàn duān rì péi yǎng,shù miǎn wù yù qiāng。
道德乃膏腴,文辞固秕糠。dào dé nǎi gāo yú,wén cí gù bǐ kāng。
俯仰天地间,此身何昂藏。fǔ yǎng tiān dì jiān,cǐ shēn hé áng cáng。
胡能追轶驾,但能漱馀芳。hú néng zhuī yì jià,dàn néng shù yú fāng。
持此木钻柔,其如磐石刚。chí cǐ mù zuān róu,qí rú pán shí gāng。
中夜揽衣起,沉吟独彷徨。zhōng yè lǎn yī qǐ,chén yín dú páng huáng。
圣途万里馀,发短心苦长。shèng tú wàn lǐ yú,fā duǎn xīn kǔ zhǎng。
及此岁未暮,驱车适康庄。jí cǐ suì wèi mù,qū chē shì kāng zhuāng。
行远必自迩,育德贵含章。xíng yuǎn bì zì ěr,yù dé guì hán zhāng。
迩来十六载,灭迹声利场。ěr lái shí liù zài,miè jì shēng lì chǎng。
闭门事探讨,蜕俗如驱羊。bì mén shì tàn tǎo,tuì sú rú qū yáng。
隐几一室内,兀兀同坐忘。yǐn jǐ yī shì nèi,wù wù tóng zuò wàng。
那知颠沛中,此志竟莫强。nà zhī diān pèi zhōng,cǐ zhì jìng mò qiáng。
譬如济巨川,中道夺我航。pì rú jì jù chuān,zhōng dào duó wǒ háng。
顾兹一身小,所系乃纲常。gù zī yī shēn xiǎo,suǒ xì nǎi gāng cháng。
枢纽在方寸,操舍决存亡。shū niǔ zài fāng cùn,cāo shě jué cún wáng。
胡为谩役役,斫丧良可伤。hú wèi mán yì yì,zhuó sàng liáng kě shāng。
愿言各努力,大海终回狂。yuàn yán gè nǔ lì,dà hǎi zhōng huí kuáng。

陈献章

明广东新会人,字公甫,号石斋,晚号石翁,居白沙里,学者称白沙先生。正统十二年,两赴礼部不第。从吴与弼讲理学,居半年而归。筑阳春台,读书静坐,数年不出户。入京至国子监,祭酒邢让惊为真儒复出。成化十九年授翰林检讨,乞终养归。其学以静为主,教学者端坐澄心,于静中养出端倪。兰溪姜麟称之为“活孟子”。又工书画,山居偶乏笔,束茅代之,遂自成一家,时呼为茅笔字。画多墨梅。有《白沙诗教解》、《白沙集》。 陈献章的作品>>

猜您喜欢

早饮辄醉示一之

陈献章

清晨隐几入无穷,浩浩春生酩酊中。qīng chén yǐn jǐ rù wú qióng,hào hào chūn shēng mǐng dīng zhōng。
我若扶衰出门去,可能筋斗打虚空。wǒ ruò fú shuāi chū mén qù,kě néng jīn dòu dǎ xū kōng。

醉中作

陈献章

酩酊高歌掩旧书,青山日月笑居诸。mǐng dīng gāo gē yǎn jiù shū,qīng shān rì yuè xiào jū zhū。
一番春雨无分付,枉种桃花三两株。yī fān chūn yǔ wú fēn fù,wǎng zhǒng táo huā sān liǎng zhū。

醉中作

陈献章

酩酊放歌何处来,东风吹笠上溪台。mǐng dīng fàng gē hé chù lái,dōng fēng chuī lì shàng xī tái。
台傍有个高飞鸟,飞向三山去不回。tái bàng yǒu gè gāo fēi niǎo,fēi xiàng sān shān qù bù huí。

得廷实书

陈献章

洗竹添花张户曹,忽抛闲散事煎熬。xǐ zhú tiān huā zhāng hù cáo,hū pāo xián sàn shì jiān áo。
东门春水无人钓,又长溪头几尺高。dōng mén chūn shuǐ wú rén diào,yòu zhǎng xī tóu jǐ chǐ gāo。

纪梦

陈献章

偶然嘉惠得邻封,无数金钱出袖中。ǒu rán jiā huì dé lín fēng,wú shù jīn qián chū xiù zhōng。
欲向萱闱谈此梦,隔帘斜月未闻钟。yù xiàng xuān wéi tán cǐ mèng,gé lián xié yuè wèi wén zhōng。

田夜读

陈献章

朝来窗璧尚涂鸦,灯下吾伊且赏瓜。cháo lái chuāng bì shàng tú yā,dēng xià wú yī qiě shǎng guā。
不是风云天上梦,阿田家世本桑麻。bù shì fēng yún tiān shàng mèng,ā tián jiā shì běn sāng má。

田夜读

陈献章

扫突炊粳及早鸦,东皋时有未芸瓜。sǎo tū chuī jīng jí zǎo yā,dōng gāo shí yǒu wèi yún guā。
田家乐事如翁少,男恋诗书女恋麻。tián jiā lè shì rú wēng shǎo,nán liàn shī shū nǚ liàn má。

田夜读

陈献章

忆年童稚发如鸦,稍稍东陵学种瓜。yì nián tóng zhì fā rú yā,shāo shāo dōng líng xué zhǒng guā。
今日肯嗟头似雪,江门三亩但蓖麻。jīn rì kěn jiē tóu shì xuě,jiāng mén sān mǔ dàn bì má。

张侍御叔亨将赴京遣人告行求赠言不已赋此以答

陈献章

不为泯泯即波波,天命委之人奈何。bù wèi mǐn mǐn jí bō bō,tiān mìng wěi zhī rén nài hé。
秋雁未来君好去,文章覆瓿不须多。qiū yàn wèi lái jūn hǎo qù,wén zhāng fù bù bù xū duō。

得世卿子长近诗赏之

陈献章

漠漠江天对把诗,竹坛风日引杯迟。mò mò jiāng tiān duì bǎ shī,zhú tán fēng rì yǐn bēi chí。
翁歌此曲儿当续,问著别人都不知。wēng gē cǐ qū ér dāng xù,wèn zhù bié rén dōu bù zhī。

得世卿子长近诗赏之

陈献章

飞云高起大厓深,两处天教两鸟吟。fēi yún gāo qǐ dà yá shēn,liǎng chù tiān jiào liǎng niǎo yín。
莫把陇山来比并,山头鹦鹉被人擒。mò bǎ lǒng shān lái bǐ bìng,shān tóu yīng wǔ bèi rén qín。

得世卿子长近诗赏之

陈献章

诗到尧夫不论家,都随何柳傍何花。shī dào yáo fū bù lùn jiā,dōu suí hé liǔ bàng hé huā。
无住山僧今我是,夕阳庭树不闻鸦。wú zhù shān sēng jīn wǒ shì,xī yáng tíng shù bù wén yā。

梦缉熙

陈献章

花前把酒问平湖,君到闽中忆此无。huā qián bǎ jiǔ wèn píng hú,jūn dào mǐn zhōng yì cǐ wú。
梦里征帆西下疾,两人江畔笑相扶。mèng lǐ zhēng fān xī xià jí,liǎng rén jiāng pàn xiào xiāng fú。

邹吏目书至有作兼呈吴县尹

陈献章

倾盖投缄不自轻,人间造次几晨星。qīng gài tóu jiān bù zì qīng,rén jiān zào cì jǐ chén xīng。
天涯放逐浑闲事,消得金刚一部经。tiān yá fàng zhú hún xián shì,xiāo dé jīn gāng yī bù jīng。

邹吏目书至有作兼呈吴县尹

陈献章

落花遥对石城春,半箧残书一病身。luò huā yáo duì shí chéng chūn,bàn qiè cán shū yī bìng shēn。
茶筅粟瓶供客尽,不妨人笑长官贫。chá xiǎn sù píng gōng kè jǐn,bù fáng rén xiào zhǎng guān pín。