古诗词

和杨龟山此日不再得韵

陈献章

能饥谋艺稷,冒寒思植桑。néng jī móu yì jì,mào hán sī zhí sāng。
少年负奇气,万丈磨青苍。shǎo nián fù qí qì,wàn zhàng mó qīng cāng。
梦寐见古人,慨然悲流光。mèng mèi jiàn gǔ rén,kǎi rán bēi liú guāng。
吾道有宗主,千秋朱紫阳。wú dào yǒu zōng zhǔ,qiān qiū zhū zǐ yáng。
说敬不离口,示我入德方。shuō jìng bù lí kǒu,shì wǒ rù dé fāng。
义利分两途,析之极毫芒。yì lì fēn liǎng tú,xī zhī jí háo máng。
圣学信匪难,要在用心臧。shèng xué xìn fěi nán,yào zài yòng xīn zāng。
善端日培养,庶免物欲戕。shàn duān rì péi yǎng,shù miǎn wù yù qiāng。
道德乃膏腴,文辞固秕糠。dào dé nǎi gāo yú,wén cí gù bǐ kāng。
俯仰天地间,此身何昂藏。fǔ yǎng tiān dì jiān,cǐ shēn hé áng cáng。
胡能追轶驾,但能漱馀芳。hú néng zhuī yì jià,dàn néng shù yú fāng。
持此木钻柔,其如磐石刚。chí cǐ mù zuān róu,qí rú pán shí gāng。
中夜揽衣起,沉吟独彷徨。zhōng yè lǎn yī qǐ,chén yín dú páng huáng。
圣途万里馀,发短心苦长。shèng tú wàn lǐ yú,fā duǎn xīn kǔ zhǎng。
及此岁未暮,驱车适康庄。jí cǐ suì wèi mù,qū chē shì kāng zhuāng。
行远必自迩,育德贵含章。xíng yuǎn bì zì ěr,yù dé guì hán zhāng。
迩来十六载,灭迹声利场。ěr lái shí liù zài,miè jì shēng lì chǎng。
闭门事探讨,蜕俗如驱羊。bì mén shì tàn tǎo,tuì sú rú qū yáng。
隐几一室内,兀兀同坐忘。yǐn jǐ yī shì nèi,wù wù tóng zuò wàng。
那知颠沛中,此志竟莫强。nà zhī diān pèi zhōng,cǐ zhì jìng mò qiáng。
譬如济巨川,中道夺我航。pì rú jì jù chuān,zhōng dào duó wǒ háng。
顾兹一身小,所系乃纲常。gù zī yī shēn xiǎo,suǒ xì nǎi gāng cháng。
枢纽在方寸,操舍决存亡。shū niǔ zài fāng cùn,cāo shě jué cún wáng。
胡为谩役役,斫丧良可伤。hú wèi mán yì yì,zhuó sàng liáng kě shāng。
愿言各努力,大海终回狂。yuàn yán gè nǔ lì,dà hǎi zhōng huí kuáng。

陈献章

明广东新会人,字公甫,号石斋,晚号石翁,居白沙里,学者称白沙先生。正统十二年,两赴礼部不第。从吴与弼讲理学,居半年而归。筑阳春台,读书静坐,数年不出户。入京至国子监,祭酒邢让惊为真儒复出。成化十九年授翰林检讨,乞终养归。其学以静为主,教学者端坐澄心,于静中养出端倪。兰溪姜麟称之为“活孟子”。又工书画,山居偶乏笔,束茅代之,遂自成一家,时呼为茅笔字。画多墨梅。有《白沙诗教解》、《白沙集》。 陈献章的作品>>

猜您喜欢

得萧文明寄自作草书至

陈献章

草圣留情累十春,熙熙穆穆果何人。cǎo shèng liú qíng lèi shí chūn,xī xī mù mù guǒ hé rén。
如今到处张东海,除是谭生解识真。rú jīn dào chù zhāng dōng hǎi,chú shì tán shēng jiě shí zhēn。

得萧文明寄自作草书至

陈献章

魏晋名家是一关,前驱黄米未知还。wèi jìn míng jiā shì yī guān,qián qū huáng mǐ wèi zhī hái。
却疑醉点风花句,四海于今几定山。què yí zuì diǎn fēng huā jù,sì hǎi yú jīn jǐ dìng shān。

得萧文明寄自作草书至

陈献章

束茅十丈扫罗浮,高榜飞云海若愁。shù máo shí zhàng sǎo luó fú,gāo bǎng fēi yún hǎi ruò chóu。
何处约君同洗砚,月残霜冷铁桥秋。hé chù yuē jūn tóng xǐ yàn,yuè cán shuāng lěng tiě qiáo qiū。

双凤石

陈献章

双凤岩栖岂远而,玉台西望斗光垂。shuāng fèng yán qī qǐ yuǎn ér,yù tái xī wàng dòu guāng chuí。
蓬莱水阔无因到,愿借山人一只骑。péng lái shuǐ kuò wú yīn dào,yuàn jiè shān rén yī zhǐ qí。

双凤石

陈献章

鬼凿寒岩万丈开,翩翩双凤忽飞来。guǐ záo hán yán wàn zhàng kāi,piān piān shuāng fèng hū fēi lái。
而今石化孤鸾在,何处人间去不回。ér jīn shí huà gū luán zài,hé chù rén jiān qù bù huí。

喜杨敷至

陈献章

笠影于今落海潮,十年云水梦相撩。lì yǐng yú jīn luò hǎi cháo,shí nián yún shuǐ mèng xiāng liāo。
一双我办云卿屦,万丈携君访铁桥。yī shuāng wǒ bàn yún qīng jù,wàn zhàng xié jūn fǎng tiě qiáo。

龙山吟走笔和陈冕

陈献章

龙山气魄小终南,行者何年住此庵。lóng shān qì pò xiǎo zhōng nán,xíng zhě hé nián zhù cǐ ān。
黄云道人飞两脚,也到白龙天际岩。huáng yún dào rén fēi liǎng jiǎo,yě dào bái lóng tiān jì yán。

龙山吟走笔和陈冕

陈献章

何处龙山吊古坟,忽传佳句到黄云。hé chù lóng shān diào gǔ fén,hū chuán jiā jù dào huáng yún。
始知佛是西方我,报答人间父母恩。shǐ zhī fú shì xī fāng wǒ,bào dá rén jiān fù mǔ ēn。

龙山吟走笔和陈冕

陈献章

老柱高擎何处天,滴醯洗藓认当年。lǎo zhù gāo qíng hé chù tiān,dī xī xǐ xiǎn rèn dāng nián。
山僧犹话飞来日,撞破龙山一道烟。shān sēng yóu huà fēi lái rì,zhuàng pò lóng shān yī dào yān。

龙山吟走笔和陈冕

陈献章

第一山人俗姓卢,脚踭涂字也碑趺。dì yī shān rén sú xìng lú,jiǎo zhēng tú zì yě bēi fū。
寺旁老塔依然是,却是乾坤种种无。sì páng lǎo tǎ yī rán shì,què shì qián kūn zhǒng zhǒng wú。

龙山吟走笔和陈冕

陈献章

浮生日月易消磨,回首龙山月一阿。fú shēng rì yuè yì xiāo mó,huí shǒu lóng shān yuè yī ā。
想得当时卢行者,笑人叉手缚诸魔。xiǎng dé dāng shí lú xíng zhě,xiào rén chā shǒu fù zhū mó。

龙山吟走笔和陈冕

陈献章

风雨江门罢晚墟,隔船灯火夜呼卢。fēng yǔ jiāng mén bà wǎn xū,gé chuán dēng huǒ yè hū lú。
惊回一觉龙山梦,闲对云僧讲地图。jīng huí yī jué lóng shān mèng,xián duì yún sēng jiǎng dì tú。

新年试笔

陈献章

舍下水生春水开,竹间波弄碧洄洄。shě xià shuǐ shēng chūn shuǐ kāi,zhú jiān bō nòng bì huí huí。
东风日日江门道,不尽官船打鼓来。dōng fēng rì rì jiāng mén dào,bù jǐn guān chuán dǎ gǔ lái。

次韵苏伯诚吉士

陈献章

鲁水何刚爱一沂,江门新浴试新衣。lǔ shuǐ hé gāng ài yī yí,jiāng mén xīn yù shì xīn yī。
长风夜卷残云去,公抱大江明月归。zhǎng fēng yè juǎn cán yún qù,gōng bào dà jiāng míng yuè guī。

次韵苏伯诚吉士

陈献章

我浴江门点浴沂,藤蓑自样制春衣。wǒ yù jiāng mén diǎn yù yí,téng suō zì yàng zhì chūn yī。
寻常只著藤蓑去,细雨斜风钓不归。xún cháng zhǐ zhù téng suō qù,xì yǔ xié fēng diào bù guī。