古诗词

感鸟

陈献章

有鸟不知名,皎然闺中清。yǒu niǎo bù zhī míng,jiǎo rán guī zhōng qīng。
育雏上庭竹,众鸟不敢凌。yù chú shàng tíng zhú,zhòng niǎo bù gǎn líng。
暮雨衔虫归,唤雏雏不应。mù yǔ xián chóng guī,huàn chú chú bù yīng。
以翼覆雏宿,夜久巢屡惊。yǐ yì fù chú sù,yè jiǔ cháo lǚ jīng。
小仆极残忍,不眠伺东荣。xiǎo pū jí cán rěn,bù mián cì dōng róng。
扳巢袭其母,母去巢亦倾。bān cháo xí qí mǔ,mǔ qù cháo yì qīng。
一雏堕地死,二雏尚咿嘤。yī chú duò dì sǐ,èr chú shàng yī yīng。
平明视竹根,群蚁正经营。píng míng shì zhú gēn,qún yǐ zhèng jīng yíng。
子弱母护之,无母何以生。zi ruò mǔ hù zhī,wú mǔ hé yǐ shēng。
呜呜号者死,宛有雌雄情。wū wū hào zhě sǐ,wǎn yǒu cí xióng qíng。
入帘逼我枕,为我再三鸣。rù lián bī wǒ zhěn,wèi wǒ zài sān míng。
此鸟初来巢,卑卑近前楹。cǐ niǎo chū lái cháo,bēi bēi jìn qián yíng。
我无害鸟心,人谓此鸟灵。wǒ wú hài niǎo xīn,rén wèi cǐ niǎo líng。
终焉失所托,此祸将孰惩。zhōng yān shī suǒ tuō,cǐ huò jiāng shú chéng。
吾甚愧此鸟,感之欲沾缨。wú shén kuì cǐ niǎo,gǎn zhī yù zhān yīng。
呼奴挞其背,流血非所矜。hū nú tà qí bèi,liú xuè fēi suǒ jīn。
再拜谢此鸟,此意何由平。zài bài xiè cǐ niǎo,cǐ yì hé yóu píng。

陈献章

明广东新会人,字公甫,号石斋,晚号石翁,居白沙里,学者称白沙先生。正统十二年,两赴礼部不第。从吴与弼讲理学,居半年而归。筑阳春台,读书静坐,数年不出户。入京至国子监,祭酒邢让惊为真儒复出。成化十九年授翰林检讨,乞终养归。其学以静为主,教学者端坐澄心,于静中养出端倪。兰溪姜麟称之为“活孟子”。又工书画,山居偶乏笔,束茅代之,遂自成一家,时呼为茅笔字。画多墨梅。有《白沙诗教解》、《白沙集》。 陈献章的作品>>

猜您喜欢

邹吏目书至有作兼呈吴县尹

陈献章

天涯仙客病浑家,开过东风几样花。tiān yá xiān kè bìng hún jiā,kāi guò dōng fēng jǐ yàng huā。
容易江山得重九,问君何地落乌纱。róng yì jiāng shān dé zhòng jiǔ,wèn jūn hé dì luò wū shā。

渡厓海

陈献章

争如天上弄银河,不使鸣榔乱我歌。zhēng rú tiān shàng nòng yín hé,bù shǐ míng láng luàn wǒ gē。
有酒只邀王母醉,托身明月挂婆娑。yǒu jiǔ zhǐ yāo wáng mǔ zuì,tuō shēn míng yuè guà pó suō。

梁文冠抄诗

陈献章

口谩吟哦手谩抄,风坛疏竹昼相敲。kǒu mán yín ó shǒu mán chāo,fēng tán shū zhú zhòu xiāng qiāo。
不知今日沧溟上,天放何声此处高。bù zhī jīn rì cāng míng shàng,tiān fàng hé shēng cǐ chù gāo。

梁文冠抄诗

陈献章

雪月风花信手抄,皇王帝霸入推敲。xuě yuè fēng huā xìn shǒu chāo,huáng wáng dì bà rù tuī qiāo。
伊川击壤三千首,都共南风一项高。yī chuān jī rǎng sān qiān shǒu,dōu gòng nán fēng yī xiàng gāo。

梁文冠抄诗

陈献章

君到诗情每被抄,玉台秋磬借僧敲。jūn dào shī qíng měi bèi chāo,yù tái qiū qìng jiè sēng qiāo。
门前荷篑知心否,云锁千峰月正高。mén qián hé kuì zhī xīn fǒu,yún suǒ qiān fēng yuè zhèng gāo。

梁文冠抄诗

陈献章

屋下尘编不暇抄,狂歌试把铁桥敲。wū xià chén biān bù xiá chāo,kuáng gē shì bǎ tiě qiáo qiāo。
秋风背取诗囊去,且看擎天柱杖高。qiū fēng bèi qǔ shī náng qù,qiě kàn qíng tiān zhù zhàng gāo。

题石泉

陈献章

蟹眼不绝西坡陀,涓流直下成江河。xiè yǎn bù jué xī pō tuó,juān liú zhí xià chéng jiāng hé。
君钓石泉歌不得,江门渔父为君歌。jūn diào shí quán gē bù dé,jiāng mén yú fù wèi jūn gē。

宗廉送明瓦屏风至次韵答之

陈献章

小中虽异大中同,明处韬光暗处通。xiǎo zhōng suī yì dà zhōng tóng,míng chù tāo guāng àn chù tōng。
三直五横真本子,人间无路献重瞳。sān zhí wǔ héng zhēn běn zi,rén jiān wú lù xiàn zhòng tóng。

宗廉送明瓦屏风至次韵答之

陈献章

瓦木铺排得此身,乾坤何物到头真。wǎ mù pù pái dé cǐ shēn,qián kūn hé wù dào tóu zhēn。
道人具得屏风眼,还向小斋来卜邻。dào rén jù dé píng fēng yǎn,hái xiàng xiǎo zhāi lái bo lín。

赠宗兄汝学使广西还

陈献章

匹马行行西复东,一鞭腾破雪千重。pǐ mǎ xíng xíng xī fù dōng,yī biān téng pò xuě qiān zhòng。
寒梅初放一枝白,间破江南无数红。hán méi chū fàng yī zhī bái,jiān pò jiāng nán wú shù hóng。

悼彦昭

陈献章

泪尽西风草木间,游魂暗逐《薤》歌残。lèi jǐn xī fēng cǎo mù jiān,yóu hún àn zhú xiè gē cán。
千秋只有无情月,遍照松楸处处山。qiān qiū zhǐ yǒu wú qíng yuè,biàn zhào sōng qiū chù chù shān。

梅下忆长源

陈献章

香似梅关马上闻,江门晚树晓氤氲。xiāng shì méi guān mǎ shàng wén,jiāng mén wǎn shù xiǎo yīn yūn。
上林本是看花客,一见花开便忆君。shàng lín běn shì kàn huā kè,yī jiàn huā kāi biàn yì jūn。

寄施以政

陈献章

水上红霞抹白云,台旁春色映溪分。shuǐ shàng hóng xiá mǒ bái yún,tái páng chūn sè yìng xī fēn。
风光不遣人描画,描画何人得似君。fēng guāng bù qiǎn rén miáo huà,miáo huà hé rén dé shì jūn。

读秫坡集四首

陈献章

曾从父老问前因,说到才情迥绝伦。céng cóng fù lǎo wèn qián yīn,shuō dào cái qíng jiǒng jué lún。
今日偶然文字外,分明文字一般春。jīn rì ǒu rán wén zì wài,fēn míng wén zì yī bān chūn。

读秫坡集四首

陈献章

直上辽阳访管宁,至今此语耸人听。zhí shàng liáo yáng fǎng guǎn níng,zhì jīn cǐ yǔ sǒng rén tīng。
当时英迈知何似,肯向泥涂险处行。dāng shí yīng mài zhī hé shì,kěn xiàng ní tú xiǎn chù xíng。