古诗词

枕上

陈献章

江门水上庐山颠,蒲团展卧羲皇前,洗手一弄琴无弦。jiāng mén shuǐ shàng lú shān diān,pú tuán zhǎn wò xī huáng qián,xǐ shǒu yī nòng qín wú xián。
江门之水常渊渊,月光云影江吞天,安得古今名家如刘文靖、庄定山题一言,洞视千古如浮烟。jiāng mén zhī shuǐ cháng yuān yuān,yuè guāng yún yǐng jiāng tūn tiān,ān dé gǔ jīn míng jiā rú liú wén jìng zhuāng dìng shān tí yī yán,dòng shì qiān gǔ rú fú yān。
江门水与银河连,又何必栖栖向钓鱼台上来打眠。jiāng mén shuǐ yǔ yín hé lián,yòu hé bì qī qī xiàng diào yú tái shàng lái dǎ mián。
夫然后信性气果江湖,行藏动星象,同符羊裘老子,未化之迹、可见之形,以为旷世之贤而思齐,其贤也耶。fū rán hòu xìn xìng qì guǒ jiāng hú,xíng cáng dòng xīng xiàng,tóng fú yáng qiú lǎo zi,wèi huà zhī jì kě jiàn zhī xíng,yǐ wèi kuàng shì zhī xián ér sī qí,qí xián yě yé。

陈献章

明广东新会人,字公甫,号石斋,晚号石翁,居白沙里,学者称白沙先生。正统十二年,两赴礼部不第。从吴与弼讲理学,居半年而归。筑阳春台,读书静坐,数年不出户。入京至国子监,祭酒邢让惊为真儒复出。成化十九年授翰林检讨,乞终养归。其学以静为主,教学者端坐澄心,于静中养出端倪。兰溪姜麟称之为“活孟子”。又工书画,山居偶乏笔,束茅代之,遂自成一家,时呼为茅笔字。画多墨梅。有《白沙诗教解》、《白沙集》。 陈献章的作品>>

猜您喜欢

与诸友夜过贞节桥

陈献章

人影荒桥下,虫声满月中。rén yǐng huāng qiáo xià,chóng shēng mǎn yuè zhōng。
连翩双大袖,聊得飐溪风。lián piān shuāng dà xiù,liáo dé zhǎn xī fēng。

读张主事近稿

陈献章

雨中月不见,雨霁月还多。yǔ zhōng yuè bù jiàn,yǔ jì yuè hái duō。
雨被风吹去,无风月奈何。yǔ bèi fēng chuī qù,wú fēng yuè nài hé。

九月木犀花盛开偶成寄贺黄门克恭

陈献章

香逐西风起,氤氲入杳冥。xiāng zhú xī fēng qǐ,yīn yūn rù yǎo míng。
不知从此去,几日到辽城。bù zhī cóng cǐ qù,jǐ rì dào liáo chéng。

对菊

陈献章

淅淅西风至,为秋未有涯。xī xī xī fēng zhì,wèi qiū wèi yǒu yá。
江边聊一醉,信手得黄花。jiāng biān liáo yī zuì,xìn shǒu dé huáng huā。

对菊

陈献章

不落龙山帽,何须九日风。bù luò lóng shān mào,hé xū jiǔ rì fēng。
更烦将小雨,向晚洗花丛。gèng fán jiāng xiǎo yǔ,xiàng wǎn xǐ huā cóng。

对菊

陈献章

春事归桃李,西风响未休。chūn shì guī táo lǐ,xī fēng xiǎng wèi xiū。
长官三径晚,丞相一坡秋。zhǎng guān sān jìng wǎn,chéng xiāng yī pō qiū。

对菊

陈献章

好个重阳节,谁家酒不赊。hǎo gè zhòng yáng jié,shuí jiā jiǔ bù shē。
果然杀风景,吸茗对秋葩。guǒ rán shā fēng jǐng,xī míng duì qiū pā。

对菊

陈献章

天地花无数,寒花色乃佳。tiān dì huā wú shù,hán huā sè nǎi jiā。
古诗拈未出,除是长官来。gǔ shī niān wèi chū,chú shì zhǎng guān lái。

赠张叔亨侍御

陈献章

天下元无事,劳劳我有心。tiān xià yuán wú shì,láo láo wǒ yǒu xīn。
相携沙上语,山月二更深。xiāng xié shā shàng yǔ,shān yuè èr gèng shēn。

洗竹

陈献章

风引一丛竹,摇摇四五茎。fēng yǐn yī cóng zhú,yáo yáo sì wǔ jīng。
横斜今洗尽,道眼看圆成。héng xié jīn xǐ jǐn,dào yǎn kàn yuán chéng。

洗竹

陈献章

洗竹洗荒枝,洗心洗狂驰。xǐ zhú xǐ huāng zhī,xǐ xīn xǐ kuáng chí。
老夫无可洗,抱膝洗吾诗。lǎo fū wú kě xǐ,bào xī xǐ wú shī。

洗竹

陈献章

一洗一回疏,相将洗到无。yī xǐ yī huí shū,xiāng jiāng xǐ dào wú。
客来莫问我,北壁有团蒲。kè lái mò wèn wǒ,běi bì yǒu tuán pú。

阅丁知县传

陈献章

模样从看拙,丹青只写真。mó yàng cóng kàn zhuō,dān qīng zhǐ xiě zhēn。
乾坤如许大,具眼岂无人。qián kūn rú xǔ dà,jù yǎn qǐ wú rén。

周京闻母丧归吊以是诗

陈献章

万里无归耗,形将一木亲。wàn lǐ wú guī hào,xíng jiāng yī mù qīn。
遗言入肝肺,真得太夫人。yí yán rù gān fèi,zhēn dé tài fū rén。

题扇

陈献章

东艇拍西艇,小拍庸何伤。dōng tǐng pāi xī tǐng,xiǎo pāi yōng hé shāng。
夕风起惊涛,艇艇争低昂。xī fēng qǐ jīng tāo,tǐng tǐng zhēng dī áng。