古诗词

慈母石歌

陈献章

岩石江头峻如壁,舟人指为慈母石。yán shí jiāng tóu jùn rú bì,zhōu rén zhǐ wèi cí mǔ shí。
慈母名来不可闻,巉岩兀嵂秋江碧。cí mǔ míng lái bù kě wén,chán yán wù lǜ qiū jiāng bì。
我闻慈母名,起我父母思。wǒ wén cí mǔ míng,qǐ wǒ fù mǔ sī。
人有父母谁不思,我思父母徒伤悲。rén yǒu fù mǔ shuí bù sī,wǒ sī fù mǔ tú shāng bēi。
忆昔生我童稚时,家贫逐日图生资。yì xī shēng wǒ tóng zhì shí,jiā pín zhú rì tú shēng zī。
析薪与我代灯烛,鬻衣与我买诗书。xī xīn yǔ wǒ dài dēng zhú,yù yī yǔ wǒ mǎi shī shū。
朝夕俾我苦勤学,戒我勿似庸常儿。cháo xī bǐ wǒ kǔ qín xué,jiè wǒ wù shì yōng cháng ér。
况生我命苦多疾,父母提挈绵岁月。kuàng shēng wǒ mìng kǔ duō jí,fù mǔ tí qiè mián suì yuè。
一朝我病忽呻吟,父母咿哑面如漆。yī cháo wǒ bìng hū shēn yín,fù mǔ yī yǎ miàn rú qī。
父母衣我兮宁自寒,父母食我兮宁自饥。fù mǔ yī wǒ xī níng zì hán,fù mǔ shí wǒ xī níng zì jī。
我今身为一命仕,薄俸堪将备甘旨。wǒ jīn shēn wèi yī mìng shì,báo fèng kān jiāng bèi gān zhǐ。
二亲已去掩荒丘,薄俸还将饱妻子。èr qīn yǐ qù yǎn huāng qiū,báo fèng hái jiāng bǎo qī zi。
几回举箸食腥膻,默默不知双泪涟。jǐ huí jǔ zhù shí xīng shān,mò mò bù zhī shuāng lèi lián。
收泪还将酒杯奠,杯奠不到音容前。shōu lèi hái jiāng jiǔ bēi diàn,bēi diàn bù dào yīn róng qián。
慈母石,世罕有,汝在江头天地久。cí mǔ shí,shì hǎn yǒu,rǔ zài jiāng tóu tiān dì jiǔ。
我思父母不能养,恨恨当同尔齐朽。wǒ sī fù mǔ bù néng yǎng,hèn hèn dāng tóng ěr qí xiǔ。
呜呼罔极恩难报,幸今赖有移忠孝。wū hū wǎng jí ēn nán bào,xìng jīn lài yǒu yí zhōng xiào。
尚当竭力事吾君,庶可扬名酬二亲。shàng dāng jié lì shì wú jūn,shù kě yáng míng chóu èr qīn。
诗曰:谁化江边石,世传慈母名。shī yuē shuí huà jiāng biān shí,shì chuán cí mǔ míng。
神枯真可想,意得貌如生。shén kū zhēn kě xiǎng,yì dé mào rú shēng。
行路三回顾,题诗独见称。xíng lù sān huí gù,tí shī dú jiàn chēng。
丹青在人目,千古共沾缨。dān qīng zài rén mù,qiān gǔ gòng zhān yīng。

陈献章

明广东新会人,字公甫,号石斋,晚号石翁,居白沙里,学者称白沙先生。正统十二年,两赴礼部不第。从吴与弼讲理学,居半年而归。筑阳春台,读书静坐,数年不出户。入京至国子监,祭酒邢让惊为真儒复出。成化十九年授翰林检讨,乞终养归。其学以静为主,教学者端坐澄心,于静中养出端倪。兰溪姜麟称之为“活孟子”。又工书画,山居偶乏笔,束茅代之,遂自成一家,时呼为茅笔字。画多墨梅。有《白沙诗教解》、《白沙集》。 陈献章的作品>>

猜您喜欢

某昔过淮见平江总戎礼遇甚至都阃王侯厥配陈氏于平江总戎戚也一日过予白沙相与道旧平江今为天下兵马元帅相去万里无由幸会虽隐显殊途然于公之旧德未尝一日忘也因事赋诗托侯为达之诗曰

陈献章

不见平江十七秋,春风秋月梦何悠。bù jiàn píng jiāng shí qī qiū,chūn fēng qiū yuè mèng hé yōu。
病中忽见东床面,却忆淮南是旧游。bìng zhōng hū jiàn dōng chuáng miàn,què yì huái nán shì jiù yóu。

寄吴别驾献臣

陈献章

一官万里向西行,雪锦楼高别驾登。yī guān wàn lǐ xiàng xī xíng,xuě jǐn lóu gāo bié jià dēng。
若问野人何处所,朱陵洞里白云层。ruò wèn yě rén hé chù suǒ,zhū líng dòng lǐ bái yún céng。

寄吴别驾献臣

陈献章

罗江许薄偶然逢,又得成都一信通。luó jiāng xǔ báo ǒu rán féng,yòu dé chéng dōu yī xìn tōng。
惟有大厓李居士,洞庭何处醉春风。wéi yǒu dà yá lǐ jū shì,dòng tíng hé chù zuì chūn fēng。

寒江独钓

陈献章

我道非空亦非小,万事舍旃终未了。wǒ dào fēi kōng yì fēi xiǎo,wàn shì shě zhān zhōng wèi le。
朔风吹雪满江天,我只弄我桐江钓。shuò fēng chuī xuě mǎn jiāng tiān,wǒ zhǐ nòng wǒ tóng jiāng diào。

杜甫游春

陈献章

碧柳黄鹂三月画,江湖风雨万篇诗。bì liǔ huáng lí sān yuè huà,jiāng hú fēng yǔ wàn piān shī。
花前浊酒不得醉,驴背春风空自吹。huā qián zhuó jiǔ bù dé zuì,lǘ bèi chūn fēng kōng zì chuī。

和答王佥宪乐用

陈献章

春在城中不见春,城中春不是长春。chūn zài chéng zhōng bù jiàn chūn,chéng zhōng chūn bù shì zhǎng chūn。
湛生羞作春风面,故向人间更避人。zhàn shēng xiū zuò chūn fēng miàn,gù xiàng rén jiān gèng bì rén。

和答王佥宪乐用

陈献章

静处春生动处春,一家春化万家春。jìng chù chūn shēng dòng chù chūn,yī jiā chūn huà wàn jiā chūn。
公今料理春来处,便是乾坤造化人。gōng jīn liào lǐ chūn lái chù,biàn shì qián kūn zào huà rén。

和答王佥宪乐用

陈献章

春王正月众家春,望柳寻花我自春。chūn wáng zhèng yuè zhòng jiā chūn,wàng liǔ xún huā wǒ zì chūn。
先生欲学程明道,莫厌寻花傍柳人。xiān shēng yù xué chéng míng dào,mò yàn xún huā bàng liǔ rén。

和答王佥宪乐用

陈献章

一物春知物物春,一年春亦万年春。yī wù chūn zhī wù wù chūn,yī nián chūn yì wàn nián chūn。
总在乾坤形气内,敢诬当世谓无人。zǒng zài qián kūn xíng qì nèi,gǎn wū dāng shì wèi wú rén。

秋江晚渡

陈献章

扁舟何处渡长津,水阔烟生不见身。biǎn zhōu hé chù dù zhǎng jīn,shuǐ kuò yān shēng bù jiàn shēn。
莫向西岩敛高楫,天涯时有暮归人。mò xiàng xī yán liǎn gāo jí,tiān yá shí yǒu mù guī rén。

庄子观泉

陈献章

珊珊泻下天花烂,仰首白龙高十万。shān shān xiè xià tiān huā làn,yǎng shǒu bái lóng gāo shí wàn。
丹青已会识者心,谁道漆园非具眼。dān qīng yǐ huì shí zhě xīn,shuí dào qī yuán fēi jù yǎn。

答石阡太守祁致和

陈献章

六年饱读石阡书,习气于今想破除。liù nián bǎo dú shí qiān shū,xí qì yú jīn xiǎng pò chú。
雪月风花还属我,不曾闲过邵尧夫。xuě yuè fēng huā hái shǔ wǒ,bù céng xián guò shào yáo fū。

程节妇诗钟氏狂客之女

陈献章

风俗当年坏一丝,直到于今腐烂时。fēng sú dāng nián huài yī sī,zhí dào yú jīn fǔ làn shí。
欲论千古纲常事,除是渠家节妇知。yù lùn qiān gǔ gāng cháng shì,chú shì qú jiā jié fù zhī。

赠按治侍御王公哲

陈献章

明朝骢马又何之,眼见东巡西怨时。míng cháo cōng mǎ yòu hé zhī,yǎn jiàn dōng xún xī yuàn shí。
短歌忽被风吹去,都落人间作口碑。duǎn gē hū bèi fēng chuī qù,dōu luò rén jiān zuò kǒu bēi。

题山泉为林节推

陈献章

高厓百丈到沧溟,咫尺寒泉万里清。gāo yá bǎi zhàng dào cāng míng,zhǐ chǐ hán quán wàn lǐ qīng。
若道眼中惟见水,老狂何意向诗倾。ruò dào yǎn zhōng wéi jiàn shuǐ,lǎo kuáng hé yì xiàng shī qīng。