古诗词

灯夜咏所见

沈守正

小术接高衢,星河缀火珠。xiǎo shù jiē gāo qú,xīng hé zhuì huǒ zhū。
沿门看舞马,人□必神鱼。yán mén kàn wǔ mǎ,rén bì shén yú。
燕燕莺莺者,三三五五俱。yàn yàn yīng yīng zhě,sān sān wǔ wǔ jù。
微闻红袖底,啧啧使君殊。wēi wén hóng xiù dǐ,zé zé shǐ jūn shū。

沈守正

明浙江钱塘人,又名迂,字允中,更字无回。万历三十一年举人。官都察院司务。工画,擅诗文。有《诗经说通》、《四书丛说》、《雪堂集》。 沈守正的作品>>

猜您喜欢

送陆行仲南还

沈守正

子忘非主今为客,使我劳人转忆家。zi wàng fēi zhǔ jīn wèi kè,shǐ wǒ láo rén zhuǎn yì jiā。
斑马不鸣魂巳断,红亭屡到泪空奢。bān mǎ bù míng hún sì duàn,hóng tíng lǚ dào lèi kōng shē。
慈亲白发怜衰柳,小妇青衫泛菊花。cí qīn bái fā lián shuāi liǔ,xiǎo fù qīng shān fàn jú huā。
但是能归皆足羡,何须昼绣始堪夸。dàn shì néng guī jiē zú xiàn,hé xū zhòu xiù shǐ kān kuā。

和张尔唯九日招饮同弥生尚之大白洛生绸生用韵兼有所感

沈守正

三逢令节独悲秋,幸尔招携浪漫游。sān féng lìng jié dú bēi qiū,xìng ěr zhāo xié làng màn yóu。
但醉不须嘲落帽,对花何必更登楼。dàn zuì bù xū cháo luò mào,duì huā hé bì gèng dēng lóu。
南冠尽望燕山远,楚岫仍将暮雨收。nán guān jǐn wàng yàn shān yuǎn,chǔ xiù réng jiāng mù yǔ shōu。
转忆去年今日事,同人千里始知愁。zhuǎn yì qù nián jīn rì shì,tóng rén qiān lǐ shǐ zhī chóu。

过金山不登感旧

沈守正

金山一过一回思,星聚连床彼一时。jīn shān yī guò yī huí sī,xīng jù lián chuáng bǐ yī shí。
漫说箕裘徒筦尔,纵留文采亦空而。màn shuō jī qiú tú guǎn ěr,zòng liú wén cǎi yì kōng ér。
试凭江阁难舒眼,但听潮声巳蹙眉。shì píng jiāng gé nán shū yǎn,dàn tīng cháo shēng sì cù méi。
明到江南逢旧侣,冻云寒日总成悲。míng dào jiāng nán féng jiù lǚ,dòng yún hán rì zǒng chéng bēi。

归过柳堂谒休复柩次时将之东海

沈守正

冲雪沾泥到柳堂,忍看阶草白于霜。chōng xuě zhān ní dào liǔ táng,rěn kàn jiē cǎo bái yú shuāng。
嫁卿阿鹜今成谶,车忆桥公我独伤。jià qīng ā wù jīn chéng chèn,chē yì qiáo gōng wǒ dú shāng。
生死自然多变态,飘沦应不责疏狂。shēng sǐ zì rán duō biàn tài,piāo lún yīng bù zé shū kuáng。
拟将东海千寻浪,酹尔英雄一寸肠。nǐ jiāng dōng hǎi qiān xún làng,lèi ěr yīng xióng yī cùn cháng。

初归

沈守正

蒙茸万里解征骖,叙隔陈愁丙夜谈。méng rōng wàn lǐ jiě zhēng cān,xù gé chén chóu bǐng yè tán。
细数亲朋将减半,笑怜儿女幸存三。xì shù qīn péng jiāng jiǎn bàn,xiào lián ér nǚ xìng cún sān。
梅花腊尽香先发,杨柳春来叶渐毵。méi huā là jǐn xiāng xiān fā,yáng liǔ chūn lái yè jiàn sān。
游子乍归寻乐事,不须憔悴似江潭。yóu zi zhà guī xún lè shì,bù xū qiáo cuì shì jiāng tán。

丁巳元日怀都下游好

沈守正

椒觞柏醑正微醺,转忆燕山别绪殷。jiāo shāng bǎi xǔ zhèng wēi xūn,zhuǎn yì yàn shān bié xù yīn。
星聚忽然俱万里,风期终想冠千军。xīng jù hū rán jù wàn lǐ,fēng qī zhōng xiǎng guān qiān jūn。
西陵春暖花如霰,曲院灯深女似云。xī líng chūn nuǎn huā rú xiàn,qū yuàn dēng shēn nǚ shì yún。
总是多情易关涉,每逢胜令思纷纷。zǒng shì duō qíng yì guān shè,měi féng shèng lìng sī fēn fēn。

黄岩道中

沈守正

马烦人倦日晻■,岩壑争奇应接迟。mǎ fán rén juàn rì àn,yán hè zhēng qí yīng jiē chí。
雨脚云头皆米画,水田夏木忆王诗。yǔ jiǎo yún tóu jiē mǐ huà,shuǐ tián xià mù yì wáng shī。
江村种粳多于秫,秃树啼鸦怪似鸱。jiāng cūn zhǒng jīng duō yú shú,tū shù tí yā guài shì chī。
野性由来贪览涉,独嫌冠帻路傍知。yě xìng yóu lái tān lǎn shè,dú xián guān zé lù bàng zhī。

黄岩怀古二首古城

沈守正

漠漠孤烟江上横,行人说是偃王城。mò mò gū yān jiāng shàng héng,xíng rén shuō shì yǎn wáng chéng。
当年仁义将何用,地下疮痍恨未平。dāng nián rén yì jiāng hé yòng,dì xià chuāng yí hèn wèi píng。
故垒几朝看鹿走,荒基无岁不牛耕。gù lěi jǐ cháo kàn lù zǒu,huāng jī wú suì bù niú gēng。
徐山石室今何似,旧楚依然春草生。xú shān shí shì jīn hé shì,jiù chǔ yī rán chūn cǎo shēng。

黄岩怀古二首古城

沈守正

此地不闻如巨鹿,何缘白骨似长平。cǐ dì bù wén rú jù lù,hé yuán bái gǔ shì zhǎng píng。
古壕三尺冤难涤,亡镞千年魄尚惊。gǔ háo sān chǐ yuān nán dí,wáng zú qiān nián pò shàng jīng。
风雨丹枫标汉帜,兵戈旧垒筑新城。fēng yǔ dān fēng biāo hàn zhì,bīng gē jiù lěi zhù xīn chéng。
英雄多少埋黄土,屠钓偏流竹帛名。yīng xióng duō shǎo mái huáng tǔ,tú diào piān liú zhú bó míng。

七夕有怀

沈守正

去年七夕燕山度,今日双星海畔看。qù nián qī xī yàn shān dù,jīn rì shuāng xīng hǎi pàn kàn。
一自故人如雨散,曾无片楮报霜寒。yī zì gù rén rú yǔ sàn,céng wú piàn chǔ bào shuāng hán。
关河到处容堪老,杯酒人开会尚难。guān hé dào chù róng kān lǎo,bēi jiǔ rén kāi huì shàng nán。
万卷腹书何意晒,且从儿女觅新欢。wàn juǎn fù shū hé yì shài,qiě cóng ér nǚ mì xīn huān。

九日沈倩明黄及生应百禄庆云陈长孺仲孺招饮九峰寺

沈守正

九日携樽到九峰,峰藏修竹列高松。jiǔ rì xié zūn dào jiǔ fēng,fēng cáng xiū zhú liè gāo sōng。
篮舆幸有门生□,红饮欣无俗子逢。lán yú xìng yǒu mén shēng,hóng yǐn xīn wú sú zi féng。
孤塔出林留夕照,古藤余兴待疏钟。gū tǎ chū lín liú xī zhào,gǔ téng yú xīng dài shū zhōng。
三年令节皆为客,南北东西愧短筇。sān nián lìng jié jiē wèi kè,nán běi dōng xī kuì duǎn qióng。

寄怀汪孟朴

沈守正

朝朝促膝犹嫌阔,岂料空山隔暮猿。cháo cháo cù xī yóu xián kuò,qǐ liào kōng shān gé mù yuán。
薄俗五交多到溉,深情千尺只汪伦。báo sú wǔ jiāo duō dào gài,shēn qíng qiān chǐ zhǐ wāng lún。
海滨渐败椒兰气,宇内争蹊桃李言。hǎi bīn jiàn bài jiāo lán qì,yǔ nèi zhēng qī táo lǐ yán。
莫以忧伤损肝胆,吾侪尚欲用乾坤。mò yǐ yōu shāng sǔn gān dǎn,wú chái shàng yù yòng qián kūn。

戊午初度

沈守正

巳过纲成跃马年,纵逢唐举不轩然。sì guò gāng chéng yuè mǎ nián,zòng féng táng jǔ bù xuān rán。
逃名漫学墙东隐,小筑真疑岸上船。táo míng màn xué qiáng dōng yǐn,xiǎo zhù zhēn yí àn shàng chuán。
自叹半生惟砚北,畏闻两字在卢前。zì tàn bàn shēng wéi yàn běi,wèi wén liǎng zì zài lú qián。
却如老大当垆妇,脂粉调人亦可怜。què rú lǎo dà dāng lú fù,zhī fěn diào rén yì kě lián。

有感

沈守正

少年尝许足三冬,盘错孤根老未逢。shǎo nián cháng xǔ zú sān dōng,pán cuò gū gēn lǎo wèi féng。
自昔鸡群多笑鹤,何来犬格欲驯龙。zì xī jī qún duō xiào hè,hé lái quǎn gé yù xùn lóng。
功名暂且归公等,怀抱终□□阿侬。gōng míng zàn qiě guī gōng děng,huái bào zhōng ā nóng。
千古蓬茆原有事,休言得意尽歌橦。qiān gǔ péng máo yuán yǒu shì,xiū yán dé yì jǐn gē tóng。

有感

沈守正

□年海内共班荆,纵未相遭也识名。nián hǎi nèi gòng bān jīng,zòng wèi xiāng zāo yě shí míng。
敢谓云霄皆□味,岂知寒热较阴晴。gǎn wèi yún xiāo jiē wèi,qǐ zhī hán rè jiào yīn qíng。
度阡越陌予心古,北斗南箕世态轻。dù qiān yuè mò yǔ xīn gǔ,běi dòu nán jī shì tài qīng。
散发海隅聊自适,虞翻原不托嘤鸣。sàn fā hǎi yú liáo zì shì,yú fān yuán bù tuō yīng míng。