古诗词

过金山不登感旧

沈守正

金山一过一回思,星聚连床彼一时。jīn shān yī guò yī huí sī,xīng jù lián chuáng bǐ yī shí。
漫说箕裘徒筦尔,纵留文采亦空而。màn shuō jī qiú tú guǎn ěr,zòng liú wén cǎi yì kōng ér。
试凭江阁难舒眼,但听潮声巳蹙眉。shì píng jiāng gé nán shū yǎn,dàn tīng cháo shēng sì cù méi。
明到江南逢旧侣,冻云寒日总成悲。míng dào jiāng nán féng jiù lǚ,dòng yún hán rì zǒng chéng bēi。

沈守正

明浙江钱塘人,又名迂,字允中,更字无回。万历三十一年举人。官都察院司务。工画,擅诗文。有《诗经说通》、《四书丛说》、《雪堂集》。 沈守正的作品>>

猜您喜欢

灵隐寺

沈守正

九里松阴秀郁回,石幢宝刹入云开。jiǔ lǐ sōng yīn xiù yù huí,shí chuáng bǎo shā rù yún kāi。
山从何处分身至,溪自当年洗耳来。shān cóng hé chù fēn shēn zhì,xī zì dāng nián xǐ ěr lái。
嶂雨长迷隋后塔,梵声□落谢儿台。zhàng yǔ zhǎng mí suí hòu tǎ,fàn shēng luò xiè ér tái。
惭予朝夕登过饱,不及延清作赋才。cán yǔ cháo xī dēng guò bǎo,bù jí yán qīng zuò fù cái。

饮涧西桥同谷王贞伯子山闻持树

沈守正

石桥碧涧又斜晖,人有高情寄翠微。shí qiáo bì jiàn yòu xié huī,rén yǒu gāo qíng jì cuì wēi。
入坐秋声催叶下,当杯宿鸟乱云归。rù zuò qiū shēng cuī yè xià,dāng bēi sù niǎo luàn yún guī。
僧无俗韵供排笑,酒散凉风恣指挥。sēng wú sú yùn gōng pái xiào,jiǔ sàn liáng fēng zì zhǐ huī。
昏赤穿林灯影细,草头零露遍濡衣。hūn chì chuān lín dēng yǐng xì,cǎo tóu líng lù biàn rú yī。

岣嵝山房

沈守正

求仙胜事巳尘埃,卜筑岿然驾壑开。qiú xiān shèng shì sì chén āi,bo zhù kuī rán jià hè kāi。
绝涧翠深惊鹿起,虚廊云满误禽来。jué jiàn cuì shēn jīng lù qǐ,xū láng yún mǎn wù qín lái。
塳间似识丹砂气,林外时招白足陪。péng jiān shì shí dān shā qì,lín wài shí zhāo bái zú péi。
泉响松声长在耳,信非丝竹自悠哉。quán xiǎng sōng shēng zhǎng zài ěr,xìn fēi sī zhú zì yōu zāi。

秋日书怀

沈守正

隔岁驱车悲徂夏,一春高枕又惊秋。gé suì qū chē bēi cú xià,yī chūn gāo zhěn yòu jīng qiū。
何年杨叶能奇中,两度桃花巳漫游。hé nián yáng yè néng qí zhōng,liǎng dù táo huā sì màn yóu。
蟋蟀语深庭际草,海棠红堕涧西洲。xī shuài yǔ shēn tíng jì cǎo,hǎi táng hóng duò jiàn xī zhōu。
不须蒿目中原色,雁背林端总惹愁。bù xū hāo mù zhōng yuán sè,yàn bèi lín duān zǒng rě chóu。

书事

沈守正

传言海上沸鲸波,下濑戈船战绩多。chuán yán hǎi shàng fèi jīng bō,xià lài gē chuán zhàn jì duō。
俘馘可怜能汉语,军门闻巳奏铙歌。fú guó kě lián néng hàn yǔ,jūn mén wén sì zòu náo gē。
中原鱼鳖争三辅,帝子琼瑶壮两河。zhōng yuán yú biē zhēng sān fǔ,dì zi qióng yáo zhuàng liǎng hé。
人事天时岂无意,杞人何计稳渔蓑。rén shì tiān shí qǐ wú yì,qǐ rén hé jì wěn yú suō。

挽张德懋

沈守正

翩翩有美竟何之,尚忆山中促膝时。piān piān yǒu měi jìng hé zhī,shàng yì shān zhōng cù xī shí。
帝为楼成须彩笔,人言肺病是蛾眉。dì wèi lóu chéng xū cǎi bǐ,rén yán fèi bìng shì é méi。
百年雨绝非常痛,一辈风流更见谁。bǎi nián yǔ jué fēi cháng tòng,yī bèi fēng liú gèng jiàn shuí。
执绋将车吾岂敢,不闻邻笛巳长悲。zhí fú jiāng chē wú qǐ gǎn,bù wén lín dí sì zhǎng bēi。

秋日山居

沈守正

何以散廓落,下山复上山。hé yǐ sàn kuò luò,xià shān fù shàng shān。
白云怀袖里,红树有无间。bái yún huái xiù lǐ,hóng shù yǒu wú jiān。

秋日山居

沈守正

山燃无焰火,石吐不炊烟。shān rán wú yàn huǒ,shí tǔ bù chuī yān。
樵斧声稀处,飞鸿满暮天。qiáo fǔ shēng xī chù,fēi hóng mǎn mù tiān。

秋日山居

沈守正

山如窥镜女,倒影冷泉清。shān rú kuī jìng nǚ,dào yǐng lěng quán qīng。
西栗风前落,东曦树杪生。xī lì fēng qián luò,dōng xī shù miǎo shēng。

秋日山居

沈守正

蟋蟀风前切,芭蕉窗外翻。xī shuài fēng qián qiè,bā jiāo chuāng wài fān。
坐听半夜雨,萧瑟不堪言。zuò tīng bàn yè yǔ,xiāo sè bù kān yán。

秋日山居

沈守正

云时从栋起,水上与阶平。yún shí cóng dòng qǐ,shuǐ shàng yǔ jiē píng。
千古高亭在,香山独有名。qiān gǔ gāo tíng zài,xiāng shān dú yǒu míng。

秋日山居

沈守正

一片三生石,圆公不复来。yī piàn sān shēng shí,yuán gōng bù fù lái。
行人寻古迹,野菊满山开。xíng rén xún gǔ jì,yě jú mǎn shān kāi。

秋日山居

沈守正

谢台既寂寞,猿洞亦荒凉。xiè tái jì jì mò,yuán dòng yì huāng liáng。
独有前朝树,秋风萝薜香。dú yǒu qián cháo shù,qiū fēng luó bì xiāng。

秋日山居

沈守正

树色朝朝变,山容刻刻奇。shù sè cháo cháo biàn,shān róng kè kè qí。
高峰古塔直,日为野烟吹。gāo fēng gǔ tǎ zhí,rì wèi yě yān chuī。

秋日山居

沈守正

老树秋先赤,石桥霜后寒。lǎo shù qiū xiān chì,shí qiáo shuāng hòu hán。
落霞人影静,图画固应难。luò xiá rén yǐng jìng,tú huà gù yīng nán。