古诗词

送张叙伯入都补令

沈守正

寒风漠漠同云痴,正是双凫赴阙时。hán fēng mò mò tóng yún chī,zhèng shì shuāng fú fù quē shí。
二载信州曾寘水,四愁马上好吟诗。èr zài xìn zhōu céng zhì shuǐ,sì chóu mǎ shàng hǎo yín shī。
雄才到处□贤者,若□何人不慕之。xióng cái dào chù xián zhě,ruò hé rén bù mù zhī。
独有辽东方转战,劝君勿作处囊□。dú yǒu liáo dōng fāng zhuǎn zhàn,quàn jūn wù zuò chù náng。

沈守正

明浙江钱塘人,又名迂,字允中,更字无回。万历三十一年举人。官都察院司务。工画,擅诗文。有《诗经说通》、《四书丛说》、《雪堂集》。 沈守正的作品>>

猜您喜欢

梦谷王

沈守正

□梁落月白如霜,水深浪阔鱼龙狂。liáng luò yuè bái rú shuāng,shuǐ shēn làng kuò yú lóng kuáng。
广州去此五千里,一夜三回梦举觞。guǎng zhōu qù cǐ wǔ qiān lǐ,yī yè sān huí mèng jǔ shāng。

代人挽外舅

沈守正

敢云冰玉腾高誉,十载提携梦见之。gǎn yún bīng yù téng gāo yù,shí zài tí xié mèng jiàn zhī。
愧我哭翁无长物,满庭霜霰一行诗。kuì wǒ kū wēng wú zhǎng wù,mǎn tíng shuāng xiàn yī xíng shī。

书金相士册

沈守正

口似悬河野鹤形,蒯缑短剑挟丹经。kǒu shì xuán hé yě hè xíng,kuǎi gōu duǎn jiàn xié dān jīng。
自知不是封侯骨,空负先生两眼青。zì zhī bù shì fēng hóu gǔ,kōng fù xiān shēng liǎng yǎn qīng。

相者

沈守正

千仞胸怀七尺身,蒯缑又逐帝京尘。qiān rèn xiōng huái qī chǐ shēn,kuǎi gōu yòu zhú dì jīng chén。
刚成自是谋王手,唐举何曾善相人。gāng chéng zì shì móu wáng shǒu,táng jǔ hé céng shàn xiāng rén。

采莼

沈守正

西湖四月烟水平,采莼艇子狎波轻。xī hú sì yuè yān shuǐ píng,cǎi chún tǐng zi xiá bō qīng。
紫丝牵得山衔日,竞学渔歌欸乃声。zǐ sī qiān dé shān xián rì,jìng xué yú gē āi nǎi shēng。

采莼

沈守正

步兵偶尔忆山林,尚自风流说到今。bù bīng ǒu ěr yì shān lín,shàng zì fēng liú shuō dào jīn。
不知千里如何味,直待鲈鱼江水深。bù zhī qiān lǐ rú hé wèi,zhí dài lú yú jiāng shuǐ shēn。

答金浦凡惠画

沈守正

西子湖头春草生,越王台畔暮霞明。xī zi hú tóu chūn cǎo shēng,yuè wáng tái pàn mù xiá míng。
知君块磊无从寄,不博当年画苑声。zhī jūn kuài lěi wú cóng jì,bù bó dāng nián huà yuàn shēng。

寄柴嘉定

沈守正

嘉果车行夹路香,练川今作小河阳。jiā guǒ chē xíng jiā lù xiāng,liàn chuān jīn zuò xiǎo hé yáng。
太冲亦爱花如锦,未敢蒙头过魏塘。tài chōng yì ài huā rú jǐn,wèi gǎn méng tóu guò wèi táng。

邻家榆树

沈守正

借荫知怜独,分钱似念饥。jiè yīn zhī lián dú,fēn qián shì niàn jī。
两年为客倦,一叶敢言微。liǎng nián wèi kè juàn,yī yè gǎn yán wēi。
干耸晨晖满,丛深众鸟归。gàn sǒng chén huī mǎn,cóng shēn zhòng niǎo guī。
社枌思郁郁,宫柳共依依。shè fén sī yù yù,gōng liǔ gòng yī yī。
彼树犹如此,人情何太稀。bǐ shù yóu rú cǐ,rén qíng hé tài xī。

山中即事

沈守正

怪石生烟万木疏,枯藤历乱张颠书,寒鸦噪影日居诸。guài shí shēng yān wàn mù shū,kū téng lì luàn zhāng diān shū,hán yā zào yǐng rì jū zhū。
野人扶杖叹奇绝,明朝得雪更何如。yě rén fú zhàng tàn qí jué,míng cháo dé xuě gèng hé rú。

山中即事

沈守正

西风飒飒摧枯枝,寒犬惊吠钟声迟,邻舂有无如间之。xī fēng sà sà cuī kū zhī,hán quǎn jīng fèi zhōng shēng chí,lín chōng yǒu wú rú jiān zhī。
此时却忆王摩诘,落笔草草皆成诗。cǐ shí què yì wáng mó jí,luò bǐ cǎo cǎo jiē chéng shī。

题画

沈守正

一笔数株柳,似麻又似帚。yī bǐ shù zhū liǔ,shì má yòu shì zhǒu。
两笔几点山,疑雨复疑烟。liǎng bǐ jǐ diǎn shān,yí yǔ fù yí yān。
潇湘洞庭邈千里,近在深芦短苇边。xiāo xiāng dòng tíng miǎo qiān lǐ,jìn zài shēn lú duǎn wěi biān。
微渺丛树两间屋,知是幽人旧薖轴。wēi miǎo cóng shù liǎng jiān wū,zhī shì yōu rén jiù kē zhóu。
风颠雨怪不出门,炊黍烹茶应巳熟。fēng diān yǔ guài bù chū mén,chuī shǔ pēng chá yīng sì shú。
人言此图太草草,胸中丘壑随意扫。rén yán cǐ tú tài cǎo cǎo,xiōng zhōng qiū hè suí yì sǎo。
譬如绝代萧疏人,粗服乱头亦自好。pì rú jué dài xiāo shū rén,cū fú luàn tóu yì zì hǎo。

立夏

沈守正

青梅如弹酸螫口,家家蒌蒿佐烧酒,解衣科顶事不久。qīng méi rú dàn suān shì kǒu,jiā jiā lóu hāo zuǒ shāo jiǔ,jiě yī kē dǐng shì bù jiǔ。
子规坐占黄鹂枝,幽人惜春春不知。zi guī zuò zhàn huáng lí zhī,yōu rén xī chūn chūn bù zhī。

立夏

沈守正

红尘驱驰褦襶子,白汗交流今日始,□可人生半暍死。hóng chén qū chí nài dài zi,bái hàn jiāo liú jīn rì shǐ,kě rén shēng bàn yē sǐ。
九里松风凉可咽,彼其不来莫轻说。jiǔ lǐ sōng fēng liáng kě yàn,bǐ qí bù lái mò qīng shuō。

七支庵遇无穷

沈守正

为爱水关水,因便到七支。wèi ài shuǐ guān shuǐ,yīn biàn dào qī zhī。
老僧映户立,惊是囊时师。lǎo sēng yìng hù lì,jīng shì náng shí shī。
十载不相见,何缘得在兹。shí zài bù xiāng jiàn,hé yuán dé zài zī。
当时同游侣,各各东西驰。dāng shí tóng yóu lǚ,gè gè dōng xī chí。
亦有先归者,北邙生茅茨。yì yǒu xiān guī zhě,běi máng shēng máo cí。
白下前朝寺,荒芜半不治。bái xià qián cháo sì,huāng wú bàn bù zhì。
何当变陵谷,弹指巳若斯。hé dāng biàn líng gǔ,dàn zhǐ sì ruò sī。
言罢长太息,握手怜鬓丝。yán bà zhǎng tài xī,wò shǒu lián bìn sī。
相期共销夏,劳劳安所之。xiāng qī gòng xiāo xià,láo láo ān suǒ zhī。