古诗词

题友人纪梦

沈守正

人人惜别折柳枝,柳枝折断无相思。rén rén xī bié zhé liǔ zhī,liǔ zhī zhé duàn wú xiāng sī。
何似轻绡画垂柳,丝丝化柳柳如丝。hé shì qīng xiāo huà chuí liǔ,sī sī huà liǔ liǔ rú sī。
柳丝惹雾复迷烟,暮暮朝朝俨在前。liǔ sī rě wù fù mí yān,mù mù cháo cháo yǎn zài qián。
未及经秋犹有恨,每当夜月更堪怜。wèi jí jīng qiū yóu yǒu hèn,měi dāng yè yuè gèng kān lián。
堪怜堪恨情非一,柳丝光怪于斯出。kān lián kān hèn qíng fēi yī,liǔ sī guāng guài yú sī chū。
巍峨金碧擘华堂,窈窕长廊通密室。wēi é jīn bì bāi huá táng,yǎo tiǎo zhǎng láng tōng mì shì。
主人肃客似故侯,帘栊玉质欺斜日。zhǔ rén sù kè shì gù hóu,lián lóng yù zhì qī xié rì。
虚疑近前承薄嗔,双鬟不嗔翻见亲。xū yí jìn qián chéng báo chēn,shuāng huán bù chēn fān jiàn qīn。
女郎纨扇半遮面,扇上名花映面新。nǚ láng wán shàn bàn zhē miàn,shàn shàng míng huā yìng miàn xīn。
凝睇知出离人手,卿家有花我有柳。níng dì zhī chū lí rén shǒu,qīng jiā yǒu huā wǒ yǒu liǔ。
便解轻绡学汉皋,女郎微哂吾何有。biàn jiě qīng xiāo xué hàn gāo,nǚ láng wēi shěn wú hé yǒu。
摇笔新诗墨数行,惊鸿不碍长条否。yáo bǐ xīn shī mò shù xíng,jīng hóng bù ài zhǎng tiáo fǒu。
把玩离魂不自持,不知孰柳孰是诗。bǎ wán lí hún bù zì chí,bù zhī shú liǔ shú shì shī。
梧桐雨滴步佳句,犹是听雪轩中时。wú tóng yǔ dī bù jiā jù,yóu shì tīng xuě xuān zhōng shí。
从此梦料转生多,求梦不梦可奈何。cóng cǐ mèng liào zhuǎn shēng duō,qiú mèng bù mèng kě nài hé。
但君无忘当年意,谁更风流得似它。dàn jūn wú wàng dāng nián yì,shuí gèng fēng liú dé shì tā。

沈守正

明浙江钱塘人,又名迂,字允中,更字无回。万历三十一年举人。官都察院司务。工画,擅诗文。有《诗经说通》、《四书丛说》、《雪堂集》。 沈守正的作品>>

猜您喜欢

和吴司李老僧岩韵其二

沈守正

老僧说法本多门,一石峨然万象奔。lǎo sēng shuō fǎ běn duō mén,yī shí é rán wàn xiàng bēn。
却似息妫归楚日,开尽桃花总不言。què shì xī guī guī chǔ rì,kāi jǐn táo huā zǒng bù yán。

和吴司李老僧岩韵其二

沈守正

何事平畴见应真,似嗔饶舌走江津。hé shì píng chóu jiàn yīng zhēn,shì chēn ráo shé zǒu jiāng jīn。
若将移入生公座,应说点头予后身。ruò jiāng yí rù shēng gōng zuò,yīng shuō diǎn tóu yǔ hòu shēn。

听行春伎歌

沈守正

听惯吴娃似发歌,妖喉越调恣情吪。tīng guàn wú wá shì fā gē,yāo hóu yuè diào zì qíng é。
傍人道我桓子野,拍拍惟闻唤柰何。bàng rén dào wǒ huán zi yě,pāi pāi wéi wén huàn nài hé。

题画赠云倩

沈守正

去冬冬雪十年稀,裹树埋山太笨肥。qù dōng dōng xuě shí nián xī,guǒ shù mái shān tài bèn féi。
宁似玉颜春雪样,和烟带雨故依依。níng shì yù yán chūn xuě yàng,hé yān dài yǔ gù yī yī。

借鹤

沈守正

君家孤鹤不成眠,疏影寒窗亦悄然。jūn jiā gū hè bù chéng mián,shū yǐng hán chuāng yì qiāo rán。
巳办春粮三十斗,暂邀灵翮伴今年。sì bàn chūn liáng sān shí dòu,zàn yāo líng hé bàn jīn nián。

借鹤

沈守正

凌霄落落恨偏多,雌去雄留可柰何。líng xiāo luò luò hèn piān duō,cí qù xióng liú kě nài hé。
为间韵人能作合,一声清唳一声歌。wèi jiān yùn rén néng zuò hé,yī shēng qīng lì yī shēng gē。

借鹤

沈守正

鹤癖多年在故山,如逢旧友意相关。hè pǐ duō nián zài gù shān,rú féng jiù yǒu yì xiāng guān。
五更嘹喨君犹共,两度荷香即遣还。wǔ gèng liáo liàng jūn yóu gòng,liǎng dù hé xiāng jí qiǎn hái。

答献叔折杏花见赠是日予初度

沈守正

每到花朝转寂寥,劝君莫更问花朝。měi dào huā cháo zhuǎn jì liáo,quàn jūn mò gèng wèn huā cháo。
一枝遥赠非无意,秾李夭桃未许娇。yī zhī yáo zèng fēi wú yì,nóng lǐ yāo táo wèi xǔ jiāo。

自出东郊插柳

沈守正

绕溪越陌渐成行,自笑闲身为柳忙。rào xī yuè mò jiàn chéng xíng,zì xiào xián shēn wèi liǔ máng。
安得好风兼好雨,催他踠地万条长。ān dé hǎo fēng jiān hǎo yǔ,cuī tā wǎn dì wàn tiáo zhǎng。

自出东郊插柳

沈守正

西湖莺燕太猖狂,骂叶穿条镇日忙。xī hú yīng yàn tài chāng kuáng,mà yè chuān tiáo zhèn rì máng。
寄语明年□海曲,不知何处是吾乡。jì yǔ míng nián hǎi qū,bù zhī hé chù shì wú xiāng。

从吴司李乞江瑶柱答诗索和用韵

沈守正

西驰怒岭似承茎,懒出浑如坐树莺。xī chí nù lǐng shì chéng jīng,lǎn chū hún rú zuò shù yīng。
嚼得新诗清且旨,车螯螺蛤敢争鸣。jué dé xīn shī qīng qiě zhǐ,chē áo luó há gǎn zhēng míng。

从吴司李乞江瑶柱答诗索和用韵

沈守正

西湖十里尽莼羹,偏爱江瑶品外清。xī hú shí lǐ jǐn chún gēng,piān ài jiāng yáo pǐn wài qīng。
宕语龙宫休宝惜,仙人昨巳下金茎。dàng yǔ lóng gōng xiū bǎo xī,xiān rén zuó sì xià jīn jīng。

再答吴司李江瑶柱诗用韵

沈守正

东海波深玉甲新,浴兰初罢荐奇珍。dōng hǎi bō shēn yù jiǎ xīn,yù lán chū bà jiàn qí zhēn。
珧瑶字义何须辨,苏赵于今有几人。yáo yáo zì yì hé xū biàn,sū zhào yú jīn yǒu jǐ rén。

乞海棠

沈守正

嫣红嫩粉艳丝丝,缱绻从君乞一枝。yān hóng nèn fěn yàn sī sī,qiǎn quǎn cóng jūn qǐ yī zhī。
恐似西川杜工部,笑他不作海棠诗。kǒng shì xī chuān dù gōng bù,xiào tā bù zuò hǎi táng shī。

瓶中梅谢易以海棠

沈守正

胆瓶狼籍满匡床,尽是梅妃夜洗妆。dǎn píng láng jí mǎn kuāng chuáng,jǐn shì méi fēi yè xǐ zhuāng。
况遇玉环新睡起,空教憔悴怨三郎。kuàng yù yù huán xīn shuì qǐ,kōng jiào qiáo cuì yuàn sān láng。