古诗词

送崔同年掌教建昌

梁有誉

独骑匹马出风埃,尽道儒官得异才。dú qí pǐ mǎ chū fēng āi,jǐn dào rú guān dé yì cái。
星渚月当鸣瑟处,匡山云绕读书台。xīng zhǔ yuè dāng míng sè chù,kuāng shān yún rào dú shū tái。
圭璋早为明时用,桃李还从暇日栽。guī zhāng zǎo wèi míng shí yòng,táo lǐ hái cóng xiá rì zāi。
莫道青毡长寂寞,石梁飞瀑好徘徊。mò dào qīng zhān zhǎng jì mò,shí liáng fēi pù hǎo pái huái。

梁有誉

明广东顺德人,字公实,号兰汀。与欧大任等同学于黄佐,有诗名。嘉靖二十九年进士,除刑部主事。与李攀龙等结诗社,史称后七子。因念母,称病归。杜门读书,虽大吏至,亦不出见。卒年三十六。有《兰汀存稿》。 梁有誉的作品>>

猜您喜欢

闻董原汉卧病作此讯之

梁有誉

春来愁绪日冥冥,燕峤风光自草亭。chūn lái chóu xù rì míng míng,yàn jiào fēng guāng zì cǎo tíng。
入塞战尘天外黑,隔城山色雨中青。rù sāi zhàn chén tiān wài hēi,gé chéng shān sè yǔ zhōng qīng。
驱驰岁月怜同病,肮脏江湖笑独醒。qū chí suì yuè lián tóng bìng,āng zàng jiāng hú xiào dú xǐng。
南北乱离灾不细,汉家谁问董生经。nán běi luàn lí zāi bù xì,hàn jiā shuí wèn dǒng shēng jīng。

送文子还吴

梁有誉

湖海萧条剑气孤,吟边白发岁华徂。hú hǎi xiāo tiáo jiàn qì gū,yín biān bái fā suì huá cú。
马卿四壁愁酤酒,张翰三江拟钓鲈。mǎ qīng sì bì chóu gū jiǔ,zhāng hàn sān jiāng nǐ diào lú。
月下潮声过建业,雨中秋色上姑苏。yuè xià cháo shēng guò jiàn yè,yǔ zhōng qiū sè shàng gū sū。
挂冠余亦沧洲去,迟尔烟霞倒玉壶。guà guān yú yì cāng zhōu qù,chí ěr yān xiá dào yù hú。

送胡比部文徵之留都

梁有誉

西都词赋见才豪,此日风尘揽佩刀。xī dōu cí fù jiàn cái háo,cǐ rì fēng chén lǎn pèi dāo。
吴楚地当瓜步拆,东南山拥秣陵高。wú chǔ dì dāng guā bù chāi,dōng nán shān yōng mò líng gāo。
潮边春草吟骚客,城上秋云对法曹。cháo biān chūn cǎo yín sāo kè,chéng shàng qiū yún duì fǎ cáo。
六代繁华应涕泪,况堪天地战争劳。liù dài fán huá yīng tì lèi,kuàng kān tiān dì zhàn zhēng láo。

秋夜与谢山人茂秦

梁有誉

永夜风林怒未平,不眠乌鹊自多惊。yǒng yè fēng lín nù wèi píng,bù mián wū què zì duō jīng。
清霜满树禁钟断,缺月低空邻杵鸣。qīng shuāng mǎn shù jìn zhōng duàn,quē yuè dī kōng lín chǔ míng。
燕赵浪游今日意,乾坤长笑古人情。yàn zhào làng yóu jīn rì yì,qián kūn zhǎng xiào gǔ rén qíng。
黄尘郁郁俱无赖,拟共渔樵过此生。huáng chén yù yù jù wú lài,nǐ gòng yú qiáo guò cǐ shēng。

张掖门送座主朱公旅榇还归德

梁有誉

丹旐遥驰睢水滨,都门恸哭起行尘。dān zhào yáo chí suī shuǐ bīn,dōu mén tòng kū qǐ xíng chén。
乾坤尚想凌云赋,烽火空伤报国身。qián kūn shàng xiǎng líng yún fù,fēng huǒ kōng shāng bào guó shēn。
季子剑留悲异日,中郎书在与何人。jì zi jiàn liú bēi yì rì,zhōng láng shū zài yǔ hé rén。
南湖烟水秋应惨,不过西州亦怆神。nán hú yān shuǐ qiū yīng cǎn,bù guò xī zhōu yì chuàng shén。

病中于鳞子与子相元美过访得寒字

梁有誉

青尊病里罄交欢,况复风尘旅思宽。qīng zūn bìng lǐ qìng jiāo huān,kuàng fù fēng chén lǚ sī kuān。
天地只怜词客在,莺花懒逐世人看。tiān dì zhǐ lián cí kè zài,yīng huā lǎn zhú shì rén kàn。
边关鼓角春声惨,宫阙星河夜色寒。biān guān gǔ jiǎo chūn shēng cǎn,gōng quē xīng hé yè sè hán。
牢落他年垂钓者,白云犹自忆琅玕。láo luò tā nián chuí diào zhě,bái yún yóu zì yì láng gān。

送周一之出塞

梁有誉

蓟门萧瑟雁鸿秋,王粲从军事远游。jì mén xiāo sè yàn hóng qiū,wáng càn cóng jūn shì yuǎn yóu。
侠客临岐赠匕首,故人把袂问刀头。xiá kè lín qí zèng bǐ shǒu,gù rén bǎ mèi wèn dāo tóu。
龙沙旌闪胡尘断,鹿塞笳鸣汉月流。lóng shā jīng shǎn hú chén duàn,lù sāi jiā míng hàn yuè liú。
搔首乾坤俱涕泪,古来国士几封侯。sāo shǒu qián kūn jù tì lèi,gǔ lái guó shì jǐ fēng hóu。

九日文德承吴子充二山人过访

梁有誉

燕台佳节遇重阳,词客经过共举觞。yàn tái jiā jié yù zhòng yáng,cí kè jīng guò gòng jǔ shāng。
魏代风流颁菊蕊,汉家故事佩萸囊。wèi dài fēng liú bān jú ruǐ,hàn jiā gù shì pèi yú náng。
空瞻沆瀣金茎上,漫接烟云石阙旁。kōng zhān hàng xiè jīn jīng shàng,màn jiē yān yún shí quē páng。
不用登临频怅望,暮天鸣雁自成行。bù yòng dēng lín pín chàng wàng,mù tiān míng yàn zì chéng xíng。

寄黎惟敬

梁有誉

故人家傍青山曲,千树梅花数亩池。gù rén jiā bàng qīng shān qū,qiān shù méi huā shù mǔ chí。
愧我昔为三径客,忆君今赋四愁诗。kuì wǒ xī wèi sān jìng kè,yì jūn jīn fù sì chóu shī。
旅窗月照焚香处,水阁风清染翰时。lǚ chuāng yuè zhào fén xiāng chù,shuǐ gé fēng qīng rǎn hàn shí。
两地幽怀不同赏,朝簪空自负归期。liǎng dì yōu huái bù tóng shǎng,cháo zān kōng zì fù guī qī。

晚泊小金山禅寺

梁有誉

梵王宝殿郁重重,万叠烟花绕鹫峰。fàn wáng bǎo diàn yù zhòng zhòng,wàn dié yān huā rào jiù fēng。
珠树独栖玄圃鹤,瑶坛长起法池龙。zhū shù dú qī xuán pǔ hè,yáo tán zhǎng qǐ fǎ chí lóng。
绣棂虚映江光入,残碣真看野藓封。xiù líng xū yìng jiāng guāng rù,cán jié zhēn kàn yě xiǎn fēng。
直北彤云瞻望迥,江湖何用叹萍踪。zhí běi tóng yún zhān wàng jiǒng,jiāng hú hé yòng tàn píng zōng。

暮春病中

梁有誉

花落长安春事过,侧身天地甲兵多。huā luò zhǎng ān chūn shì guò,cè shēn tiān dì jiǎ bīng duō。
马卿消渴空成赋,阮籍徉狂独放歌。mǎ qīng xiāo kě kōng chéng fù,ruǎn jí yáng kuáng dú fàng gē。
病起春风吹鬓发,酒醒寒月上关河。bìng qǐ chūn fēng chuī bìn fā,jiǔ xǐng hán yuè shàng guān hé。
凭栏却忆十年事,长啸谁持返日戈。píng lán què yì shí nián shì,zhǎng xiào shuí chí fǎn rì gē。

暮春病中

梁有誉

万方云气护蓬莱,春色苍茫紫极开。wàn fāng yún qì hù péng lái,chūn sè cāng máng zǐ jí kāi。
天阔高台招骏去,风生大漠射雕来。tiān kuò gāo tái zhāo jùn qù,fēng shēng dà mò shè diāo lái。
明时病益江湖思,佳节愁深鼓角哀。míng shí bìng yì jiāng hú sī,jiā jié chóu shēn gǔ jiǎo āi。
堪笑腐儒通籍晚,艰危心折请缨才。kān xiào fǔ rú tōng jí wǎn,jiān wēi xīn zhé qǐng yīng cái。

暮春病中

梁有誉

频年烽火滞天涯,隐几萧条感物华。pín nián fēng huǒ zhì tiān yá,yǐn jǐ xiāo tiáo gǎn wù huá。
万里春衣空过雁,千村寒食自飞花。wàn lǐ chūn yī kōng guò yàn,qiān cūn hán shí zì fēi huā。
人间谩忆冲星剑,海上虚疑贯月槎。rén jiān mán yì chōng xīng jiàn,hǎi shàng xū yí guàn yuè chá。
自惜不才成傲吏,一辞神武即烟霞。zì xī bù cái chéng ào lì,yī cí shén wǔ jí yān xiá。

暮春病中

梁有誉

含香朝退每从容,一眺乾坤极汉封。hán xiāng cháo tuì měi cóng róng,yī tiào qián kūn jí hàn fēng。
三辅地形通王气,五陵春色入边烽。sān fǔ dì xíng tōng wáng qì,wǔ líng chūn sè rù biān fēng。
西南战檄何时息,吴楚军储此日供。xī nán zhàn xí hé shí xī,wú chǔ jūn chǔ cǐ rì gōng。
病忆罗浮尘梦里,断云睛挂海门松。bìng yì luó fú chén mèng lǐ,duàn yún jīng guà hǎi mén sōng。

送潘尚书改调南京

梁有誉

曾向东山起谢公,自怜筹策几人同。céng xiàng dōng shān qǐ xiè gōng,zì lián chóu cè jǐ rén tóng。
清时心迹行藏里,白首诗篇感慨中。qīng shí xīn jì xíng cáng lǐ,bái shǒu shī piān gǎn kǎi zhōng。
曳履汉庭虚夜月,鸣珂江左自秋风。yè lǚ hàn tíng xū yè yuè,míng kē jiāng zuǒ zì qiū fēng。
悬知铜柱铭勋后,天畔还看剑气雄。xuán zhī tóng zhù míng xūn hòu,tiān pàn hái kàn jiàn qì xióng。