古诗词

暮春病中

梁有誉

含香朝退每从容,一眺乾坤极汉封。hán xiāng cháo tuì měi cóng róng,yī tiào qián kūn jí hàn fēng。
三辅地形通王气,五陵春色入边烽。sān fǔ dì xíng tōng wáng qì,wǔ líng chūn sè rù biān fēng。
西南战檄何时息,吴楚军储此日供。xī nán zhàn xí hé shí xī,wú chǔ jūn chǔ cǐ rì gōng。
病忆罗浮尘梦里,断云睛挂海门松。bìng yì luó fú chén mèng lǐ,duàn yún jīng guà hǎi mén sōng。

梁有誉

明广东顺德人,字公实,号兰汀。与欧大任等同学于黄佐,有诗名。嘉靖二十九年进士,除刑部主事。与李攀龙等结诗社,史称后七子。因念母,称病归。杜门读书,虽大吏至,亦不出见。卒年三十六。有《兰汀存稿》。 梁有誉的作品>>

猜您喜欢

登黎氏山楼

梁有誉

楼前山气日氛氲,偶为看山一访君。lóu qián shān qì rì fēn yūn,ǒu wèi kàn shān yī fǎng jūn。
下榻微风吹石壁,当歌明月出江云。xià tà wēi fēng chuī shí bì,dāng gē míng yuè chū jiāng yún。
断鸿远向沙头落,孤磬低从树杪闻。duàn hóng yuǎn xiàng shā tóu luò,gū qìng dī cóng shù miǎo wén。
只道避喧非避世,他时休勒稚圭文。zhǐ dào bì xuān fēi bì shì,tā shí xiū lēi zhì guī wén。

登黎氏山楼

梁有誉

苔径云泉松十寻,风回众壑自龙吟。tái jìng yún quán sōng shí xún,fēng huí zhòng hè zì lóng yín。
谢家群从多诗兴,苏岭高人发笑音。xiè jiā qún cóng duō shī xīng,sū lǐng gāo rén fā xiào yīn。
树色夹城春雨暗,江光吞壁夕阳沉。shù sè jiā chéng chūn yǔ àn,jiāng guāng tūn bì xī yáng chén。
生涯卒岁浑疏豁,望逐金茎使不禁。shēng yá zú suì hún shū huō,wàng zhú jīn jīng shǐ bù jìn。

登黎氏山楼

梁有誉

翠微丹壑倚疏楹,散帙焚香岂世情。cuì wēi dān hè yǐ shū yíng,sàn zhì fén xiāng qǐ shì qíng。
吟罢独看河岳色,客来同听桂松声。yín bà dú kàn hé yuè sè,kè lái tóng tīng guì sōng shēng。
三春帘卷城云入,半夜窗临海日明。sān chūn lián juǎn chéng yún rù,bàn yè chuāng lín hǎi rì míng。
拟把钓竿终远去,即凭高阁瞰东瀛。nǐ bǎ diào gān zhōng yuǎn qù,jí píng gāo gé kàn dōng yíng。

初夏与陈公载黎惟敬惟和梁思伯游北郭诸山

梁有誉

性癖甘从猿鸟群,出郊风物谩纷纷。xìng pǐ gān cóng yuán niǎo qún,chū jiāo fēng wù mán fēn fēn。
村前花逐诸溪水,雨后人耕满壑云。cūn qián huā zhú zhū xī shuǐ,yǔ hòu rén gēng mǎn hè yún。
桂树几同骚客赋,松醪遥自野僧分。guì shù jǐ tóng sāo kè fù,sōng láo yáo zì yě sēng fēn。
共期结屋开青壁,为爱流泉尽岁闻。gòng qī jié wū kāi qīng bì,wèi ài liú quán jǐn suì wén。

登白云山顶

梁有誉

报导春光出郭残,谩携樽酒上层峦。bào dǎo chūn guāng chū guō cán,mán xié zūn jiǔ shàng céng luán。
涧泉杂雨鸣山阁,空翠因风湿客冠。jiàn quán zá yǔ míng shān gé,kōng cuì yīn fēng shī kè guān。
阴壑冥冥宵见日,长松落落夏生寒。yīn hè míng míng xiāo jiàn rì,zhǎng sōng luò luò xià shēng hán。
谁知一别含香署,遮莫青峰独耐看。shuí zhī yī bié hán xiāng shǔ,zhē mò qīng fēng dú nài kàn。

登白云山顶

梁有誉

石梁天畔驾晴霓,况复风光且杖藜。shí liáng tiān pàn jià qíng ní,kuàng fù fēng guāng qiě zhàng lí。
春蔼树迷秦岭北,夕阳山满汉台西。chūn ǎi shù mí qín lǐng běi,xī yáng shān mǎn hàn tái xī。
数龛荒藓诸僧散,一径飞花独鸟啼。shù kān huāng xiǎn zhū sēng sàn,yī jìng fēi huā dú niǎo tí。
莫向尘寰嗟白发,好从灵峤问丹梯。mò xiàng chén huán jiē bái fā,hǎo cóng líng jiào wèn dān tī。

登白云山顶

梁有誉

野客寻幽春暮来,悬崖曲磴断氛埃。yě kè xún yōu chūn mù lái,xuán yá qū dèng duàn fēn āi。
天横五岭空青出,日射重溟素练开。tiān héng wǔ lǐng kōng qīng chū,rì shè zhòng míng sù liàn kāi。
阴井尚闻龙化去,古坛不见鹤飞回。yīn jǐng shàng wén lóng huà qù,gǔ tán bù jiàn hè fēi huí。
浮云满目殊无定,莫厌登临数举杯。fú yún mǎn mù shū wú dìng,mò yàn dēng lín shù jǔ bēi。

安期岩

梁有誉

东南紫气动江关,玉舄飘飘遂不还。dōng nán zǐ qì dòng jiāng guān,yù xì piāo piāo suì bù hái。
谩忆鹤归华表柱,更传仙在沃焦山。mán yì hè guī huá biǎo zhù,gèng chuán xiān zài wò jiāo shān。
松梢花落禽衔去,石上芝生客到扳。sōng shāo huā luò qín xián qù,shí shàng zhī shēng kè dào bān。
今古苍茫俱莫问,何如散发弄潺湲。jīn gǔ cāng máng jù mò wèn,hé rú sàn fā nòng chán yuán。

山馆燕集忆梁彦国仲登二山人作此招之

梁有誉

忆赋思玄意独深,山川萧瑟几登临。yì fù sī xuán yì dú shēn,shān chuān xiāo sè jǐ dēng lín。
百年只合持螯醉,万事何妨拥鼻吟。bǎi nián zhǐ hé chí áo zuì,wàn shì hé fáng yōng bí yín。
海上断云秋漠漠,天边落木岁阴阴。hǎi shàng duàn yún qiū mò mò,tiān biān luò mù suì yīn yīn。
稽山庐岳风流远,此日词人可共寻。jī shān lú yuè fēng liú yuǎn,cǐ rì cí rén kě gòng xún。

山馆燕集忆梁彦国仲登二山人作此招之

梁有誉

门巷萧条辙迹回,病馀空愧草玄才。mén xiàng xiāo tiáo zhé jì huí,bìng yú kōng kuì cǎo xuán cái。
竹林已喜群贤集,萝径还期二仲来。zhú lín yǐ xǐ qún xián jí,luó jìng hái qī èr zhòng lái。
寒日隐山孤磬起,残霞临水暮鸿哀。hán rì yǐn shān gū qìng qǐ,cán xiá lín shuǐ mù hóng āi。
江边岁晚梅花发,应对幽香数举杯。jiāng biān suì wǎn méi huā fā,yīng duì yōu xiāng shù jǔ bēi。

暮秋登镇海楼

梁有誉

丹梯袅袅虚无里,下界遥看紫翠重。dān tī niǎo niǎo xū wú lǐ,xià jiè yáo kàn zǐ cuì zhòng。
星斗暮悬溟海树,烟霞秋断越山钟。xīng dòu mù xuán míng hǎi shù,yān xiá qiū duàn yuè shān zhōng。
杯前风景非秦代,鸿外关河尽汉封。bēi qián fēng jǐng fēi qín dài,hóng wài guān hé jǐn hàn fēng。
搔首白云应可掇,谁骑黄鹤蹑仙踪。sāo shǒu bái yún yīng kě duō,shuí qí huáng hè niè xiān zōng。

寄宗吏部子相

梁有誉

野馆西风丛桂开,天长犹阻朔鸿来。yě guǎn xī fēng cóng guì kāi,tiān zhǎng yóu zǔ shuò hóng lái。
忧时应念山公启,作赋空惭水部才。yōu shí yīng niàn shān gōng qǐ,zuò fù kōng cán shuǐ bù cái。
一卧烟霞违汉署,几看烽火望燕台。yī wò yān xiá wéi hàn shǔ,jǐ kàn fēng huǒ wàng yàn tái。
清秋河岳堪藜杖,莫动江南庾信哀。qīng qiū hé yuè kān lí zhàng,mò dòng jiāng nán yǔ xìn āi。

九日寄大仑衡南二山人

梁有誉

抱病独吟霜树根,乱馀风物倍惊魂。bào bìng dú yín shuāng shù gēn,luàn yú fēng wù bèi jīng hún。
清秋远道豺狼过,落日浮云海岳昏。qīng qiū yuǎn dào chái láng guò,luò rì fú yún hǎi yuè hūn。
餐菊可堪骚客怨,佩萸犹忆汉宫恩。cān jú kě kān sāo kè yuàn,pèi yú yóu yì hàn gōng ēn。
沧江岁晏清枫冷,烟艇鱼竿许共论。cāng jiāng suì yàn qīng fēng lěng,yān tǐng yú gān xǔ gòng lùn。

九日寄大仑衡南二山人

梁有誉

一别高楼烟月空,可怜尺素滞孤鸿。yī bié gāo lóu yān yuè kōng,kě lián chǐ sù zhì gū hóng。
潮平人隔秋云外,日落山明海气中。cháo píng rén gé qiū yún wài,rì luò shān míng hǎi qì zhōng。
三径萧条应自往,五噫感慨复谁同。sān jìng xiāo tiáo yīng zì wǎng,wǔ yī gǎn kǎi fù shuí tóng。
重阳独酌真无赖,愁绝高台落帽风。zhòng yáng dú zhuó zhēn wú lài,chóu jué gāo tái luò mào fēng。

送卢郎中少明之京

梁有誉

朔风吹雁过江皋,送客悲秋且浊醪。shuò fēng chuī yàn guò jiāng gāo,sòng kè bēi qiū qiě zhuó láo。
抱病已拚沧海钓,含香犹忆白云曹。bào bìng yǐ pàn cāng hǎi diào,hán xiāng yóu yì bái yún cáo。
西京露滴金茎冷,北极星垂彩仗高。xī jīng lù dī jīn jīng lěng,běi jí xīng chuí cǎi zhàng gāo。
到日故交如问讯,为言仲蔚自蓬蒿。dào rì gù jiāo rú wèn xùn,wèi yán zhòng wèi zì péng hāo。