古诗词

黄司马青泛轩

梁有誉

达人慕恬寂,开轩负西郭。dá rén mù tián jì,kāi xuān fù xī guō。
芊绵引蕙田,逶迤通菌阁。qiān mián yǐn huì tián,wēi yí tōng jūn gé。
积芳集隆墀,耽胜控遥壑。jī fāng jí lóng chí,dān shèng kòng yáo hè。
蕊气通幽洞,湖光耿华薄。ruǐ qì tōng yōu dòng,hú guāng gěng huá báo。
青桐带露疏,翠羽冲花落。qīng tóng dài lù shū,cuì yǔ chōng huā luò。
蜃月镜疏棂,鹏云冠虚幕。shèn yuè jìng shū líng,péng yún guān xū mù。
真筌一以契,琴书聊尔托。zhēn quán yī yǐ qì,qín shū liáo ěr tuō。
鹤性在烟霞,凤想存寥廓。hè xìng zài yān xiá,fèng xiǎng cún liáo kuò。
即此愿深栖,陋彼郊居作。jí cǐ yuàn shēn qī,lòu bǐ jiāo jū zuò。

梁有誉

明广东顺德人,字公实,号兰汀。与欧大任等同学于黄佐,有诗名。嘉靖二十九年进士,除刑部主事。与李攀龙等结诗社,史称后七子。因念母,称病归。杜门读书,虽大吏至,亦不出见。卒年三十六。有《兰汀存稿》。 梁有誉的作品>>

猜您喜欢

送卢郎中少明之京

梁有誉

朔风吹雁过江皋,送客悲秋且浊醪。shuò fēng chuī yàn guò jiāng gāo,sòng kè bēi qiū qiě zhuó láo。
抱病已拚沧海钓,含香犹忆白云曹。bào bìng yǐ pàn cāng hǎi diào,hán xiāng yóu yì bái yún cáo。
西京露滴金茎冷,北极星垂彩仗高。xī jīng lù dī jīn jīng lěng,běi jí xīng chuí cǎi zhàng gāo。
到日故交如问讯,为言仲蔚自蓬蒿。dào rì gù jiāo rú wèn xùn,wèi yán zhòng wèi zì péng hāo。

壬子长至

梁有誉

曾侍朱衣献履辰,惊看此日物华新。céng shì zhū yī xiàn lǚ chén,jīng kàn cǐ rì wù huá xīn。
中原天地犹寒色,南国山川自战尘。zhōng yuán tiān dì yóu hán sè,nán guó shān chuān zì zhàn chén。
鸿雁塞遥恒避腊,柳梅谷暖暗生春。hóng yàn sāi yáo héng bì là,liǔ méi gǔ nuǎn àn shēng chūn。
斸苓采药原吾分,一醉江楼笑此身。zhǔ líng cǎi yào yuán wú fēn,yī zuì jiāng lóu xiào cǐ shēn。

欧桢伯贻桂树

梁有誉

岭峤空传八桂林,汝多双干自丹岑。lǐng jiào kōng chuán bā guì lín,rǔ duō shuāng gàn zì dān cén。
高枝寒拂星榆影,侧叶晴分若水阴。gāo zhī hán fú xīng yú yǐng,cè yè qíng fēn ruò shuǐ yīn。
仙客偶从庐岳遇,词人谩向小山寻。xiān kè ǒu cóng lú yuè yù,cí rén mán xiàng xiǎo shān xún。
何如岁晚幽窗下,金粟香飘对苦吟。hé rú suì wǎn yōu chuāng xià,jīn sù xiāng piāo duì kǔ yín。

寄南昌尹张鸿与

梁有誉

西山秋色郁嵯峨,茂宰时停白玉珂。xī shān qiū sè yù cuó é,mào zǎi shí tíng bái yù kē。
南国梯航催贡赋,中原天地忆提戈。nán guó tī háng cuī gòng fù,zhōng yuán tiān dì yì tí gē。
鸣琴此日人应颂,下榻昔年事若何。míng qín cǐ rì rén yīng sòng,xià tà xī nián shì ruò hé。
满目秋风送征雁,暮天回首一悲歌。mǎn mù qiū fēng sòng zhēng yàn,mù tiān huí shǒu yī bēi gē。

盘江驿阻雨寄门人汪维

梁有誉

天连益部长多雨,路出盘江况毒淫。tiān lián yì bù zhǎng duō yǔ,lù chū pán jiāng kuàng dú yín。
春早蛰龙烝赤水,夜深山鬼啸青林。chūn zǎo zhé lóng zhēng chì shuǐ,yè shēn shān guǐ xiào qīng lín。
已怜道远妻孥累,更恐年衰瘴疠侵。yǐ lián dào yuǎn qī nú lèi,gèng kǒng nián shuāi zhàng lì qīn。
吹笛袁生今何在,怀予应和武溪吟。chuī dí yuán shēng jīn hé zài,huái yǔ yīng hé wǔ xī yín。

东林寺前作

梁有誉

山色斜依寺,江流曲抱村。shān sè xié yī sì,jiāng liú qū bào cūn。
时有山僧出,残阳独掩门。shí yǒu shān sēng chū,cán yáng dú yǎn mén。

东林寺前作

梁有誉

寒日照流水,晚风吹古树。hán rì zhào liú shuǐ,wǎn fēng chuī gǔ shù。
遥听暮钟声,依依度江去。yáo tīng mù zhōng shēng,yī yī dù jiāng qù。

期友人不至

梁有誉

寂寞蓬蒿者,谁能载酒过。jì mò péng hāo zhě,shuí néng zài jiǔ guò。
眼看花落尽,蝶梦绕烟萝。yǎn kàn huā luò jǐn,dié mèng rào yān luó。

期友人不至

梁有誉

月色射西壁,林乌栖不定。yuè sè shè xī bì,lín wū qī bù dìng。
窗间人独眠,叶满青苔径。chuāng jiān rén dú mián,yè mǎn qīng tái jìng。

秋夜雨中过黎氏山房

梁有誉

偃蹇复何为,把经倚庭树。yǎn jiǎn fù hé wèi,bǎ jīng yǐ tíng shù。
忽惊山鸟喧,登楼看秋雨。hū jīng shān niǎo xuān,dēng lóu kàn qiū yǔ。

秋夜雨中过黎氏山房

梁有誉

如何落尘网,岁岁感秋风。rú hé luò chén wǎng,suì suì gǎn qiū fēng。
偶共息心侣,徘徊一壑中。ǒu gòng xī xīn lǚ,pái huái yī hè zhōng。

秋夜雨中过黎氏山房

梁有誉

竹径通松坞,幽人自往还。zhú jìng tōng sōng wù,yōu rén zì wǎng hái。
焚香寂无语,落叶满空山。fén xiāng jì wú yǔ,luò yè mǎn kōng shān。

秋夜雨中过黎氏山房

梁有誉

荐萧嘉树林,霜来还结果。jiàn xiāo jiā shù lín,shuāng lái hái jié guǒ。
每避山猿窥,时向窗前堕。měi bì shān yuán kuī,shí xiàng chuāng qián duò。

秋夜雨中过黎氏山房

梁有誉

忽忆还家时,俯仰空成昨。hū yì hái jiā shí,fǔ yǎng kōng chéng zuó。
有酒当共持,黄华开且落。yǒu jiǔ dāng gòng chí,huáng huá kāi qiě luò。

秋夜雨中过黎氏山房

梁有誉

云端发清磬,松里耿疏灯。yún duān fā qīng qìng,sōng lǐ gěng shū dēng。
欲识心中事,还应出世僧。yù shí xīn zhōng shì,hái yīng chū shì sēng。