古诗词

生查子·自题秋夜图

葛秀英

残夜碧天明,月挂梧桐井。cán yè bì tiān míng,yuè guà wú tóng jǐng。
小院寂无人,满地芭蕉影。xiǎo yuàn jì wú rén,mǎn dì bā jiāo yǐng。
银汉已横斜,独立衣裳冷。yín hàn yǐ héng xié,dú lì yī shang lěng。
不忍负良宵,自煮天池茗。bù rěn fù liáng xiāo,zì zhǔ tiān chí míng。

葛秀英

葛秀英,字玉贞,吴门人,梁溪秦鏊侧室。其母梦吞梅花而生。玉贞性又爱梅,故以“淡香”名其楼,卒年十九。 葛秀英的作品>>

猜您喜欢

虞美人·前题

葛秀英

庭前芳树朝朝改。tíng qián fāng shù cháo cháo gǎi。
尚有馀芳在。shàng yǒu yú fāng zài。
年光背我去悠悠。nián guāng bèi wǒ qù yōu yōu。
恰是一江春水向东流。qià shì yī jiāng chūn shuǐ xiàng dōng liú。
此时欲别魂俱断。cǐ shí yù bié hún jù duàn。
试取鸳鸯看。shì qǔ yuān yāng kàn。
不挑红烬正含愁。bù tiāo hóng jìn zhèng hán chóu。
别有一般滋味在心头。bié yǒu yī bān zī wèi zài xīn tóu。

巫山一段云·前题

葛秀英

丽日催迟景,罗帏坐晚风。lì rì cuī chí jǐng,luó wéi zuò wǎn fēng。
自盘金线绣真容。zì pán jīn xiàn xiù zhēn róng。
翻疑梦里逢。fān yí mèng lǐ féng。
离恨却如春草。lí hèn què rú chūn cǎo。
满地落花慵扫。mǎn dì luò huā yōng sǎo。
思量长自暗销魂。sī liàng zhǎng zì àn xiāo hún。
蛾眉向影颦。é méi xiàng yǐng pín。

卜算子·前题

葛秀英

花绕玉屏风,氤氲兰麝馥。huā rào yù píng fēng,yīn yūn lán shè fù。
何事吹箫向碧空,鸾凤调琴曲。hé shì chuī xiāo xiàng bì kōng,luán fèng diào qín qū。
惜别酒频添,侍儿催画烛。xī bié jiǔ pín tiān,shì ér cuī huà zhú。
此后相思几上楼,终日求人卜。cǐ hòu xiāng sī jǐ shàng lóu,zhōng rì qiú rén bo。

生查子·集古赠双妹兼以送别

葛秀英

桃花落脸红,困立攀花久。táo huā luò liǎn hóng,kùn lì pān huā jiǔ。
垂柳拂妆台,掬翠香盈袖。chuí liǔ fú zhuāng tái,jū cuì xiāng yíng xiù。
不敢苦相留,去是黄昏后。bù gǎn kǔ xiāng liú,qù shì huáng hūn hòu。
欲去又依依,几日还携手。yù qù yòu yī yī,jǐ rì hái xié shǒu。
1912