古诗词

首夏送东城邵园饯彭子充给谏得送字

杨慎

迟迟东晷移,习习南薰动。chí chí dōng guǐ yí,xí xí nán xūn dòng。
暄树语绵蛮,晴岚收螮蝀。xuān shù yǔ mián mán,qíng lán shōu dì dōng。
美人独摇装,良俦远相送。měi rén dú yáo zhuāng,liáng chóu yuǎn xiāng sòng。
城隅敞行筵,陌尘静飞鞚。chéng yú chǎng xíng yán,mò chén jìng fēi kòng。
渐台高白虎,梓泽邻金凤。jiàn tái gāo bái hǔ,zǐ zé lín jīn fèng。
挂衣女萝溪,展席仙霞洞。guà yī nǚ luó xī,zhǎn xí xiān xiá dòng。
香影散清阴,云液流春瓮。xiāng yǐng sàn qīng yīn,yún yè liú chūn wèng。
鹢首且沿洄,骊驹太倥偬。yì shǒu qiě yán huí,lí jū tài kōng zǒng。
竹枝巴渝声,桃叶江南弄。zhú zhī bā yú shēng,táo yè jiāng nán nòng。
明发听晨钟,悠悠隔江梦。míng fā tīng chén zhōng,yōu yōu gé jiāng mèng。
杨慎

杨慎

杨慎(1488~1559)明代文学家,明代三大才子之首。字用修,号升庵,后因流放滇南,故自称博南山人、金马碧鸡老兵。杨廷和之子,汉族,四川新都(今成都市新都区)人,祖籍庐陵。正德六年状元,官翰林院修撰,豫修武宗实录。武宗微行出居庸关,上疏抗谏。世宗继位,任经筵讲官。嘉靖三年,因“大礼议”受廷杖,谪戍终老于云南永昌卫。终明一世记诵之博,著述之富,慎可推为第一。其诗虽不专主盛唐,仍有拟右倾向。贬谪以后,特多感愤。又能文、词及散曲,论古考证之作范围颇广。著作达百余种。后人辑为《升庵集》。 杨慎的作品>>

猜您喜欢

望江南

杨慎

凉吹满,六月早知秋。liáng chuī mǎn,liù yuè zǎo zhī qiū。
仙侣泛花曾共醉,野人刻竹记同游。xiān lǚ fàn huā céng gòng zuì,yě rén kè zhú jì tóng yóu。
何日问归舟。hé rì wèn guī zhōu。

生查子

杨慎

金匮失玄参,无约何时会。jīn kuì shī xuán cān,wú yuē hé shí huì。
争道破揪枰,心为佳期碎。zhēng dào pò jiū píng,xīn wèi jiā qī suì。
杨柳困三眠,终日常如醉。yáng liǔ kùn sān mián,zhōng rì cháng rú zuì。
露泣缠枝花,满眼娇情泪。lù qì chán zhī huā,mǎn yǎn jiāo qíng lèi。

生查子

杨慎

两朵活莲花,一对相思卦。liǎng duǒ huó lián huā,yī duì xiāng sī guà。
裙底耍鸳鸯,巧笔难描画。qún dǐ shuǎ yuān yāng,qiǎo bǐ nán miáo huà。
春困步苍苔,背立秋千下。chūn kùn bù cāng tái,bèi lì qiū qiān xià。
心事倩谁传,花落西厢夜。xīn shì qiàn shuí chuán,huā luò xī xiāng yè。

转应曲

杨慎

江水。jiāng shuǐ。
江水。jiāng shuǐ。
昨夜风惊浪起。zuó yè fēng jīng làng qǐ。
眼看估客归舟。yǎn kàn gū kè guī zhōu。
肠断征人泪流。cháng duàn zhēng rén lèi liú。
流泪。liú lèi。
流泪。liú lèi。
离恨江沙共碎。lí hèn jiāng shā gòng suì。

转应曲

杨慎

归路。guī lù。
归路。guī lù。
遥隔铁桥铜柱。yáo gé tiě qiáo tóng zhù。
楼头秋霁无尘。lóu tóu qiū jì wú chén。
陌上愁看去人。mò shàng chóu kàn qù rén。
人去。rén qù。
人去。rén qù。
心头千山碧树。xīn tóu qiān shān bì shù。

转应曲

杨慎

采菊。cǎi jú。
采菊。cǎi jú。
且醉尊前醽醁。qiě zuì zūn qián líng lù。
百分觥棹船空。bǎi fēn gōng zhào chuán kōng。
万虑销沈酒中。wàn lǜ xiāo shěn jiǔ zhōng。
中酒。zhōng jiǔ。
中酒。zhōng jiǔ。
又度客边重九。yòu dù kè biān zhòng jiǔ。

捣练子·集句伤乱

杨慎

花亚朵,柳垂丝。huā yà duǒ,liǔ chuí sī。
楼上风和玉漏迟。lóu shàng fēng hé yù lòu chí。
春困苦多无处卖,日长惟与睡相宜。chūn kùn kǔ duō wú chù mài,rì zhǎng wéi yǔ shuì xiāng yí。

捣练子·集句伤乱

杨慎

风料峭,月栊明。fēng liào qiào,yuè lóng míng。
滴破春愁压酒声。dī pò chūn chóu yā jiǔ shēng。
犹有夸张年少处,醉闻花气睡闻莺。yóu yǒu kuā zhāng nián shǎo chù,zuì wén huā qì shuì wén yīng。

捣练子·集句伤乱

杨慎

长寂寞,独徘徊。zhǎng jì mò,dú pái huái。
抱病起登江上台。bào bìng qǐ dēng jiāng shàng tái。
万户千门春色闭,谁家桃李乱中开。wàn hù qiān mén chūn sè bì,shuí jiā táo lǐ luàn zhōng kāi。

捣练子·集句伤乱

杨慎

销午梦,减春愁。xiāo wǔ mèng,jiǎn chūn chóu。
上尽重楼更上楼。shàng jǐn zhòng lóu gèng shàng lóu。
日暮乡关何处是,寒鸦飞去水悠悠。rì mù xiāng guān hé chù shì,hán yā fēi qù shuǐ yōu yōu。

捣练子·集句伤乱

杨慎

金碧岸,锦春丛。jīn bì àn,jǐn chūn cóng。
红白花开烟雨中。hóng bái huā kāi yān yǔ zhōng。
今日乱离俱是梦,六街尘起鼓冬冬。jīn rì luàn lí jù shì mèng,liù jiē chén qǐ gǔ dōng dōng。

捣练子·集句伤乱

杨慎

愁对酒,懒看花。chóu duì jiǔ,lǎn kàn huā。
病入新年感物华。bìng rù xīn nián gǎn wù huá。
万里寂寥音信断,山楼粉蝶隐悲笳。wàn lǐ jì liáo yīn xìn duàn,shān lóu fěn dié yǐn bēi jiā。

浣溪沙·游感通寺赠冰壶

杨慎

病起思乡太剧愁。bìng qǐ sī xiāng tài jù chóu。
荒城无地可登楼。huāng chéng wú dì kě dēng lóu。
仙人要我感通游。xiān rén yào wǒ gǎn tōng yóu。
绿水似环萦岛屿,白云如带绕林丘。lǜ shuǐ shì huán yíng dǎo yǔ,bái yún rú dài rào lín qiū。
凉风先借一分秋。liáng fēng xiān jiè yī fēn qiū。

浣溪沙·游感通寺赠冰壶

杨慎

柳绿槐黄放晓晴。liǔ lǜ huái huáng fàng xiǎo qíng。
天公知我欲山行。tiān gōng zhī wǒ yù shān xíng。
峰峦相顾亦多情。fēng luán xiāng gù yì duō qíng。
玉树临风无奈爽,冰壶见底有余清。yù shù lín fēng wú nài shuǎng,bīng hú jiàn dǐ yǒu yú qīng。
长生仙客话无生。zhǎng shēng xiān kè huà wú shēng。

西江月

杨慎

酝造一场烦恼,只因些子恩情。yùn zào yī chǎng fán nǎo,zhǐ yīn xiē zi ēn qíng。
阳台春梦不曾成。yáng tái chūn mèng bù céng chéng。
枉度雨云朝暝。wǎng dù yǔ yún cháo míng。
燕子那知我意,莺儿似唤他名。yàn zi nà zhī wǒ yì,yīng ér shì huàn tā míng。
消除只有话无生。xiāo chú zhǐ yǒu huà wú shēng。
除却心头重省。chú què xīn tóu zhòng shěng。