古诗词

怀音篇寄张惟信学士

杨慎

昆池望汉沼,滇徼视梁岷。kūn chí wàng hàn zhǎo,diān jiǎo shì liáng mín。
音耗两迢遰,眺听一伤神。yīn hào liǎng tiáo dì,tiào tīng yī shāng shén。
他乡非故园,浊水限清尘。tā xiāng fēi gù yuán,zhuó shuǐ xiàn qīng chén。
悁脰徒伫想,送躯邈何因。yuān dòu tú zhù xiǎng,sòng qū miǎo hé yīn。
有客来天末,开缄慰饥渴。yǒu kè lái tiān mò,kāi jiān wèi jī kě。
殷勤访死生,绸缪申契阔。yīn qín fǎng sǐ shēng,chóu móu shēn qì kuò。
光仪欻若亲,穷愁暂如拨。guāng yí chuā ruò qīn,qióng chóu zàn rú bō。
万里向炎隅,五载困羁孤。wàn lǐ xiàng yán yú,wǔ zài kùn jī gū。
山川梦张敏,岐路泣杨朱。shān chuān mèng zhāng mǐn,qí lù qì yáng zhū。
烛龙屡迁舍,胎蚌几盈虚。zhú lóng lǚ qiān shě,tāi bàng jǐ yíng xū。
情随瘴岚结,魂与回飙俱。qíng suí zhàng lán jié,hún yǔ huí biāo jù。
忆昔承嘉会,弱植连英蒂。yì xī chéng jiā huì,ruò zhí lián yīng dì。
明轮仰重离,丽泽资双兑。míng lún yǎng zhòng lí,lì zé zī shuāng duì。
取则斧晲柯,同声竿混籁。qǔ zé fǔ nǐ kē,tóng shēng gān hùn lài。
曳佩步文昌,抽毫逼华盖。yè pèi bù wén chāng,chōu háo bī huá gài。
凤液接鸡栖,退食竞招携。fèng yè jiē jī qī,tuì shí jìng zhāo xié。
黄山上林苑,玄灞曲江堤。huáng shān shàng lín yuàn,xuán bà qū jiāng dī。
齐镳拾瑶草,对榻然青藜。qí biāo shí yáo cǎo,duì tà rán qīng lí。
郢客传歌妙,周郎顾曲迷。yǐng kè chuán gē miào,zhōu láng gù qū mí。
传歌还顾曲,欢移成别促。chuán gē hái gù qū,huān yí chéng bié cù。
宁知嘤鸣鸾,忽作徘徊鹄。níng zhī yīng míng luán,hū zuò pái huái gǔ。
去去背荣宴,行行赴严督。qù qù bèi róng yàn,xíng xíng fù yán dū。
三陟阻且长,百罹纷交属。sān zhì zǔ qiě zhǎng,bǎi lí fēn jiāo shǔ。
考槃岂中阿,离索异西河。kǎo pán qǐ zhōng ā,lí suǒ yì xī hé。
螭头辍彩笔,鹤膝拥雕戈。chī tóu chuò cǎi bǐ,hè xī yōng diāo gē。
北道主人少,南方迁客多。běi dào zhǔ rén shǎo,nán fāng qiān kè duō。
碧鸡冠曾岭,赤虺邻荒景。bì jī guān céng lǐng,chì huī lín huāng jǐng。
阖荆坐刬迹,剪茅旋栖影。hé jīng zuò chǎn jì,jiǎn máo xuán qī yǐng。
樵爨分獠烟,桔槔通?井。qiáo cuàn fēn liáo yān,jú gāo tōng jǐng。
鼓腹畏含沙,延颈愁添瘿。gǔ fù wèi hán shā,yán jǐng chóu tiān yǐng。
枭獍笑边陬,篁竹跳蛮酋。xiāo jìng xiào biān zōu,huáng zhú tiào mán qiú。
挈家窜草莽,乘障杂兜鍪。qiè jiā cuàn cǎo mǎng,chéng zhàng zá dōu móu。
乞粮公山氏,贷粟监河侯。qǐ liáng gōng shān shì,dài sù jiān hé hóu。
蓬翘随树羽,桃梗泛苔沤。péng qiào suí shù yǔ,táo gěng fàn tái ōu。
风霜瘁筋力,蒲柳凋颜色。fēng shuāng cuì jīn lì,pú liǔ diāo yán sè。
居夷寡凤嬉,求仙拙鷮息。jū yí guǎ fèng xī,qiú xiān zhuō jiāo xī。
衰白岁不与,昏黄日下稷。shuāi bái suì bù yǔ,hūn huáng rì xià jì。
新知讵相闻,久要难见君。xīn zhī jù xiāng wén,jiǔ yào nán jiàn jūn。
皎皎共明月,悠悠间白云。jiǎo jiǎo gòng míng yuè,yōu yōu jiān bái yún。
弃置勿复道,伊谁竟此云。qì zhì wù fù dào,yī shuí jìng cǐ yún。
天山苏子卿,辽海崔亭伯。tiān shān sū zi qīng,liáo hǎi cuī tíng bó。
觖望洛阳城,销志长安陌。jué wàng luò yáng chéng,xiāo zhì zhǎng ān mò。
跛鳖羞骥伍,委羽非鸿翮。bǒ biē xiū jì wǔ,wěi yǔ fēi hóng hé。
下噀饶薄田,东皋馀广泽。xià xùn ráo báo tián,dōng gāo yú guǎng zé。
还乡尚有期,从君访黄石。hái xiāng shàng yǒu qī,cóng jūn fǎng huáng shí。
杨慎

杨慎

杨慎(1488~1559)明代文学家,明代三大才子之首。字用修,号升庵,后因流放滇南,故自称博南山人、金马碧鸡老兵。杨廷和之子,汉族,四川新都(今成都市新都区)人,祖籍庐陵。正德六年状元,官翰林院修撰,豫修武宗实录。武宗微行出居庸关,上疏抗谏。世宗继位,任经筵讲官。嘉靖三年,因“大礼议”受廷杖,谪戍终老于云南永昌卫。终明一世记诵之博,著述之富,慎可推为第一。其诗虽不专主盛唐,仍有拟右倾向。贬谪以后,特多感愤。又能文、词及散曲,论古考证之作范围颇广。著作达百余种。后人辑为《升庵集》。 杨慎的作品>>

猜您喜欢

赠王民望其二

杨慎

离忧一何丛,我心一何忡。lí yōu yī hé cóng,wǒ xīn yī hé chōng。
紫芳行采采,翠管坐蒙蒙。zǐ fāng xíng cǎi cǎi,cuì guǎn zuò méng méng。
开奁熭宝饵,隐几拂雕桐。kāi lián wèi bǎo ěr,yǐn jǐ fú diāo tóng。
驰神随去鹢,缄情付归鸿。chí shén suí qù yì,jiān qíng fù guī hóng。

送人之吴楚

杨慎

佳丽东南地,登临罨画中。jiā lì dōng nán dì,dēng lín yǎn huà zhōng。
竹云笼晓渚,梅雨澹烟空。zhú yún lóng xiǎo zhǔ,méi yǔ dàn yān kōng。
风顺帆如马,天高月似弓。fēng shùn fān rú mǎ,tiān gāo yuè shì gōng。
哀歌休拔剑,槎上觅仙翁。āi gē xiū bá jiàn,chá shàng mì xiān wēng。

舟晓

杨慎

羁心厌漏迟,未晓命舟师。jī xīn yàn lòu chí,wèi xiǎo mìng zhōu shī。
树过如人立,帆开觉岸移。shù guò rú rén lì,fān kāi jué àn yí。
天梭星落织,霞锦日舒丝。tiān suō xīng luò zhī,xiá jǐn rì shū sī。
渐喜渔村近,炊烟出竹篱。jiàn xǐ yú cūn jìn,chuī yān chū zhú lí。

与胡在轩简西峃泛舟至柳坝晚归

杨慎

北风吹海岸,拥沬聚银沙。běi fēng chuī hǎi àn,yōng mèi jù yín shā。
去棹穿汀叶,归帆拂渚花。qù zhào chuān tīng yè,guī fān fú zhǔ huā。
鹅儿黄似酒,杨柳绿藏鸦。é ér huáng shì jiǔ,yáng liǔ lǜ cáng yā。
物色撩人醉,醉歌凌紫霞。wù sè liāo rén zuì,zuì gē líng zǐ xiá。

滇晓

杨慎

林迥碧鸡飞,花稍露欲晞。lín jiǒng bì jī fēi,huā shāo lù yù xī。
迢迢城漏寂,隐隐寺钟微。tiáo tiáo chéng lòu jì,yǐn yǐn sì zhōng wēi。
小店明灯出,残妆带月归。xiǎo diàn míng dēng chū,cán zhuāng dài yuè guī。
云津渔唱起,空翠湿蓑衣。yún jīn yú chàng qǐ,kōng cuì shī suō yī。

元宵雪

杨慎

娥月隐春城,仙云飘六霙。é yuè yǐn chūn chéng,xiān yún piāo liù yīng。
花随四照出,光与九枝争。huā suí sì zhào chū,guāng yǔ jiǔ zhī zhēng。
白战横诗槊,清愁倩酒兵。bái zhàn héng shī shuò,qīng chóu qiàn jiǔ bīng。
何须访姑射,人世即瑶京。hé xū fǎng gū shè,rén shì jí yáo jīng。

九月望日与诸弟夜泛

杨慎

嘉木绕通川,空林众籁传。jiā mù rào tōng chuān,kōng lín zhòng lài chuán。
江天清近榻,霜月冷侵船。jiāng tiān qīng jìn tà,shuāng yuè lěng qīn chuán。
尽日供愁坐,连宵只醉眠。jǐn rì gōng chóu zuò,lián xiāo zhǐ zuì mián。
不同池上酌,何事有新篇。bù tóng chí shàng zhuó,hé shì yǒu xīn piān。

次夜

杨慎

南浦风光阔,东林霁景饶。nán pǔ fēng guāng kuò,dōng lín jì jǐng ráo。
滩声喧昨夜,峰影静今朝。tān shēng xuān zuó yè,fēng yǐng jìng jīn cháo。
行艓寻烟语,停杯待月邀。xíng dié xún yān yǔ,tíng bēi dài yuè yāo。
清游不隔日,玉树好风标。qīng yóu bù gé rì,yù shù hǎo fēng biāo。

昭化饮咂酒

杨慎

酝入烟霞品,功随曲蘖高。yùn rù yān xiá pǐn,gōng suí qū niè gāo。
秋筐收橡栗,春瓮发蒲桃。qiū kuāng shōu xiàng lì,chūn wèng fā pú táo。
旅集三更兴,宾酬百拜劳。lǚ jí sān gèng xīng,bīn chóu bǎi bài láo。
苦无多酌我,一吸已陶陶。kǔ wú duō zhuó wǒ,yī xī yǐ táo táo。

早发神宣驿

杨慎

孟冬来栈阁,清晓度乡关。mèng dōng lái zhàn gé,qīng xiǎo dù xiāng guān。
隐月鸡鸣急,回风虎啸闲。yǐn yuè jī míng jí,huí fēng hǔ xiào xián。
雾收才见树,日出始分山。wù shōu cái jiàn shù,rì chū shǐ fēn shān。
时复凭高望,秦川指掌间。shí fù píng gāo wàng,qín chuān zhǐ zhǎng jiān。

登金华山玉京观中有陈子昂书台

杨慎

巴峤亭前立,涪江槛外斜。bā jiào tíng qián lì,fú jiāng kǎn wài xié。
雪堂开洞府,云木上烟霞。xuě táng kāi dòng fǔ,yún mù shàng yān xiá。
叶响非关雨,林香不是花。yè xiǎng fēi guān yǔ,lín xiāng bù shì huā。
玉京如可到,从此问丹砂。yù jīng rú kě dào,cóng cǐ wèn dān shā。

登金华山玉京观中有陈子昂书台

杨慎

古调今寥落,令人忆拾遗。gǔ diào jīn liáo luò,lìng rén yì shí yí。
不图垂拱世,复睹建安诗。bù tú chuí gǒng shì,fù dǔ jiàn ān shī。
瑟在犹清庙,碑残尚色丝。sè zài yóu qīng miào,bēi cán shàng sè sī。
紫玚留咏后,千载有钟期。zǐ chàng liú yǒng hòu,qiān zài yǒu zhōng qī。

长安遇雪

杨慎

日下长安近,天涯晏岁逢。rì xià zhǎng ān jìn,tiān yá yàn suì féng。
冻云千亩竹,寒雪五陵松。dòng yún qiān mǔ zhú,hán xuě wǔ líng sōng。
桥远迷玄灞,山明见紫峰。qiáo yuǎn mí xuán bà,shān míng jiàn zǐ fēng。
行行游猎者,争信客无悰。xíng xíng yóu liè zhě,zhēng xìn kè wú cóng。

沙河县

杨慎

空碛少人烟,孤城大道边。kōng qì shǎo rén yān,gū chéng dà dào biān。
平沙盘马路,残雪射雕天。píng shā pán mǎ lù,cán xuě shè diāo tiān。
野日三竿上,河冰百片穿。yě rì sān gān shàng,hé bīng bǎi piàn chuān。
条风将变柳,客思感流年。tiáo fēng jiāng biàn liǔ,kè sī gǎn liú nián。

春雪寄内

杨慎

春阴郁未开,春雪犯寒来。chūn yīn yù wèi kāi,chūn xuě fàn hán lái。
点缀过花径,飘扬度玉台。diǎn zhuì guò huā jìng,piāo yáng dù yù tái。
望迷河畔草,歌茖陇头梅。wàng mí hé pàn cǎo,gē gé lǒng tóu méi。
并起因风兴,还思道韫才。bìng qǐ yīn fēng xīng,hái sī dào yùn cái。