古诗词

琵琶短引

杨慎

汉宫佳丽呼韩妇,黄金捍拨春风手。hàn gōng jiā lì hū hán fù,huáng jīn hàn bō chūn fēng shǒu。
鹓凤宜承馺娑恩,犬羊翻作穹卢偶。yuān fèng yí chéng sà suō ēn,quǎn yáng fān zuò qióng lú ǒu。
行行北斗望南看,马上一声堪白首。xíng xíng běi dòu wàng nán kàn,mǎ shàng yī shēng kān bái shǒu。
茫茫烟草叫胡笳,漠漠尘沙杂刁斗。máng máng yān cǎo jiào hú jiā,mò mò chén shā zá diāo dòu。
塞垣三秋少雁鸿,幕庭四月无花柳。sāi yuán sān qiū shǎo yàn hóng,mù tíng sì yuè wú huā liǔ。
枫香绝调今共怜,粪英幽恨君知否。fēng xiāng jué diào jīn gòng lián,fèn yīng yōu hèn jūn zhī fǒu。
遗谱谁将异代传,艳辞自出骚人口。yí pǔ shuí jiāng yì dài chuán,yàn cí zì chū sāo rén kǒu。
贺段本领昔已荒,穆曹官调知何有。hè duàn běn lǐng xī yǐ huāng,mù cáo guān diào zhī hé yǒu。
定子新从北里来,管儿不是东墙搂。dìng zi xīn cóng běi lǐ lái,guǎn ér bù shì dōng qiáng lǒu。
华表工雕犀四棱,锦绦自结丝千缕。huá biǎo gōng diāo xī sì léng,jǐn tāo zì jié sī qiān lǚ。
撚弦运轸翠虬盘,促挝急节朱鸾走。niǎn xián yùn zhěn cuì qiú pán,cù wō jí jié zhū luán zǒu。
轮袍哉引连琐新,惊帆截浪忽雷吼。lún páo zāi yǐn lián suǒ xīn,jīng fān jié làng hū léi hǒu。
曲终赚尾复重头,掩却瓶笙兼瓦缶。qū zhōng zhuàn wěi fù zhòng tóu,yǎn què píng shēng jiān wǎ fǒu。
良夜邀欢松炬㸐,主翁爱客江鱼剖。liáng yè yāo huān sōng jù rán,zhǔ wēng ài kè jiāng yú pōu。
善谑欣逢宋魏三,知音况对唐元九。shàn xuè xīn féng sòng wèi sān,zhī yīn kuàng duì táng yuán jiǔ。
饱谙世事反覆多,甘向天涯沦落久。bǎo ān shì shì fǎn fù duō,gān xiàng tiān yá lún luò jiǔ。
船中肯湿马曹衫,樽前且进牛殳酒。chuán zhōng kěn shī mǎ cáo shān,zūn qián qiě jìn niú shū jiǔ。
杨慎

杨慎

杨慎(1488~1559)明代文学家,明代三大才子之首。字用修,号升庵,后因流放滇南,故自称博南山人、金马碧鸡老兵。杨廷和之子,汉族,四川新都(今成都市新都区)人,祖籍庐陵。正德六年状元,官翰林院修撰,豫修武宗实录。武宗微行出居庸关,上疏抗谏。世宗继位,任经筵讲官。嘉靖三年,因“大礼议”受廷杖,谪戍终老于云南永昌卫。终明一世记诵之博,著述之富,慎可推为第一。其诗虽不专主盛唐,仍有拟右倾向。贬谪以后,特多感愤。又能文、词及散曲,论古考证之作范围颇广。著作达百余种。后人辑为《升庵集》。 杨慎的作品>>

猜您喜欢

咏绳桥

杨慎

度索寻橦国,升猱饮狖形。dù suǒ xún tóng guó,shēng náo yǐn yòu xíng。
俯窥愁净绿,仰睇失空青。fǔ kuī chóu jìng lǜ,yǎng dì shī kōng qīng。
雨过苔絙湿,风来箐雾腥。yǔ guò tái huán shī,fēng lái qìng wù xīng。
天将限夷夏,何用罪坤灵。tiān jiāng xiàn yí xià,hé yòng zuì kūn líng。

元宵宿北岩开公房

杨慎

春醉依莲社,宵谈衍葛藤。chūn zuì yī lián shè,xiāo tán yǎn gé téng。
云僧标指月,天女步然灯。yún sēng biāo zhǐ yuè,tiān nǚ bù rán dēng。
桑下经三宿,蒲团了一乘。sāng xià jīng sān sù,pú tuán le yī chéng。
何须分垢净,持此问南能。hé xū fēn gòu jìng,chí cǐ wèn nán néng。

王母瑶池图寿李右川母张太安人

杨慎

仙乡名永寿,仙李即蟠桃。xiān xiāng míng yǒng shòu,xiān lǐ jí pán táo。
彩服晨趋数,瑶池夕晏高。cǎi fú chén qū shù,yáo chí xī yàn gāo。
遐龄还再阅,恩诏见重褒。xiá líng hái zài yuè,ēn zhào jiàn zhòng bāo。
笙鹤三天下,云中听响璈。shēng hè sān tiān xià,yún zhōng tīng xiǎng áo。

哭徐用先

杨慎

子卿还绝漠,贾谊返长沙。zi qīng hái jué mò,jiǎ yì fǎn zhǎng shā。
共喜天才定,俄惊日已斜。gòng xǐ tiān cái dìng,é jīng rì yǐ xié。
颓峰萦九折,逝水绕三巴。tuí fēng yíng jiǔ zhé,shì shuǐ rào sān bā。
挂剑应无地,飞蓬惨泪笳。guà jiàn yīng wú dì,fēi péng cǎn lèi jiā。

西施咏

杨慎

美人出南国,名字号西施。měi rén chū nán guó,míng zì hào xī shī。
鸾舞隔烟雾,鱼惊沉网丝。luán wǔ gé yān wù,yú jīng chén wǎng sī。
轻盈羞燕尾,窈窕妒蛾眉。qīng yíng xiū yàn wěi,yǎo tiǎo dù é méi。
一入吴宫去,姑苏麋鹿时。yī rù wú gōng qù,gū sū mí lù shí。

戊戌除夕赠萦经徐尹

杨慎

今夕知何夕,明朝是岁朝。jīn xī zhī hé xī,míng cháo shì suì cháo。
雪封岚气净,云护岭天遥。xuě fēng lán qì jìng,yún hù lǐng tiān yáo。
杨柳惊横吹,梅花起丽谯。yáng liǔ jīng héng chuī,méi huā qǐ lì qiáo。
故人新酒熟,储兴款春宵。gù rén xīn jiǔ shú,chǔ xīng kuǎn chūn xiāo。

辛丑新正

杨慎

贵竹逢新岁,寂寥空馆时。guì zhú féng xīn suì,jì liáo kōng guǎn shí。
泉声为滴漏,原烧作晨曦。quán shēng wèi dī lòu,yuán shāo zuò chén xī。
野戍击柝早,山衙开印迟。yě shù jī tuò zǎo,shān yá kāi yìn chí。
春盘罗鬼菜,冻体欲流澌。chūn pán luó guǐ cài,dòng tǐ yù liú sī。

来报豚儿生志喜一首

杨慎

鱼札报堂琅,犀兵走阿幢。yú zhá bào táng láng,xī bīng zǒu ā chuáng。
弧悬金雀幔,花灿玉虫缸。hú xuán jīn què màn,huā càn yù chóng gāng。
老蚌宁嘲晚,明珠讶许双。lǎo bàng níng cháo wǎn,míng zhū yà xǔ shuāng。
归来梨枣熟,笑傲倚陶窗。guī lái lí zǎo shú,xiào ào yǐ táo chuāng。

层台驿

杨慎

陡坡千百磴,破店两三家。dǒu pō qiān bǎi dèng,pò diàn liǎng sān jiā。
湿灶薪无焰,硗田饭有沙。shī zào xīn wú yàn,qiāo tián fàn yǒu shā。
瘦兵宵泣血,猛虎昼磨牙。shòu bīng xiāo qì xuè,měng hǔ zhòu mó yá。
行路难如此,羁愁一倍加。xíng lù nán rú cǐ,jī chóu yī bèi jiā。

箐口关

杨慎

箐口关何险,山头路更赊。qìng kǒu guān hé xiǎn,shān tóu lù gèng shē。
淩兢磨旋蚁,屈曲阵蟠蛇。líng jīng mó xuán yǐ,qū qū zhèn pán shé。
官舍惟孤舍,人家无一家。guān shě wéi gū shě,rén jiā wú yī jiā。
客心何处切,夕照闪归鸦。kè xīn hé chù qiè,xī zhào shǎn guī yā。

云隐林中

杨慎

燕坐洗尘颜,风林久未还。yàn zuò xǐ chén yán,fēng lín jiǔ wèi hái。
众流争漱浦,群濑欲聋山。zhòng liú zhēng shù pǔ,qún lài yù lóng shān。
鸣蚻杨阴静,飞蠝桧影闲。míng zhá yáng yīn jìng,fēi lěi guì yǐng xián。
晚来空翠湿,似觉雨斑斑。wǎn lái kōng cuì shī,shì jué yǔ bān bān。

宿龙宇寺

杨慎

二妙此招携,双林狎遁栖。èr miào cǐ zhāo xié,shuāng lín xiá dùn qī。
禅僧香雾窟,樵子青云梯。chán sēng xiāng wù kū,qiáo zi qīng yún tī。
宝树飙埃净,昙花色相迷。bǎo shù biāo āi jìng,tán huā sè xiāng mí。
有为应笑法,诗句续灯题。yǒu wèi yīng xiào fǎ,shī jù xù dēng tí。

观刈稻纪谚

杨慎

平章门外路,散策喜凉天。píng zhāng mén wài lù,sàn cè xǐ liáng tiān。
雨涨青蛙水,秋成白鹤田。yǔ zhǎng qīng wā shuǐ,qiū chéng bái hè tián。
林塘闻牧笛,墟里起炊烟。lín táng wén mù dí,xū lǐ qǐ chuī yān。
欲问沧洲趣,沧洲趣不传。yù wèn cāng zhōu qù,cāng zhōu qù bù chuán。

观刈稻纪谚

杨慎

田父邀予说,秋成此岁多。tián fù yāo yǔ shuō,qiū chéng cǐ suì duō。
草头占月晕,米价问天河。cǎo tóu zhàn yuè yūn,mǐ jià wèn tiān hé。
乐土宁无咏,礼年亦有歌。lè tǔ níng wú yǒng,lǐ nián yì yǒu gē。
惟愁军饷急,松茂正干戈。wéi chóu jūn xiǎng jí,sōng mào zhèng gàn gē。

送张惟信册封唐邸因归省母

杨慎

鸣玉遥持节,分圭重剪桐。míng yù yáo chí jié,fēn guī zhòng jiǎn tóng。
骅骝开蜀道,蟋蟀采唐风。huá liú kāi shǔ dào,xī shuài cǎi táng fēng。
税驾云山外,回船月峡东。shuì jià yún shān wài,huí chuán yuè xiá dōng。
还将《南陔》什,一奏北堂中。hái jiāng nán gāi shén,yī zòu běi táng zhōng。