古诗词

琵琶短引

杨慎

汉宫佳丽呼韩妇,黄金捍拨春风手。hàn gōng jiā lì hū hán fù,huáng jīn hàn bō chūn fēng shǒu。
鹓凤宜承馺娑恩,犬羊翻作穹卢偶。yuān fèng yí chéng sà suō ēn,quǎn yáng fān zuò qióng lú ǒu。
行行北斗望南看,马上一声堪白首。xíng xíng běi dòu wàng nán kàn,mǎ shàng yī shēng kān bái shǒu。
茫茫烟草叫胡笳,漠漠尘沙杂刁斗。máng máng yān cǎo jiào hú jiā,mò mò chén shā zá diāo dòu。
塞垣三秋少雁鸿,幕庭四月无花柳。sāi yuán sān qiū shǎo yàn hóng,mù tíng sì yuè wú huā liǔ。
枫香绝调今共怜,粪英幽恨君知否。fēng xiāng jué diào jīn gòng lián,fèn yīng yōu hèn jūn zhī fǒu。
遗谱谁将异代传,艳辞自出骚人口。yí pǔ shuí jiāng yì dài chuán,yàn cí zì chū sāo rén kǒu。
贺段本领昔已荒,穆曹官调知何有。hè duàn běn lǐng xī yǐ huāng,mù cáo guān diào zhī hé yǒu。
定子新从北里来,管儿不是东墙搂。dìng zi xīn cóng běi lǐ lái,guǎn ér bù shì dōng qiáng lǒu。
华表工雕犀四棱,锦绦自结丝千缕。huá biǎo gōng diāo xī sì léng,jǐn tāo zì jié sī qiān lǚ。
撚弦运轸翠虬盘,促挝急节朱鸾走。niǎn xián yùn zhěn cuì qiú pán,cù wō jí jié zhū luán zǒu。
轮袍哉引连琐新,惊帆截浪忽雷吼。lún páo zāi yǐn lián suǒ xīn,jīng fān jié làng hū léi hǒu。
曲终赚尾复重头,掩却瓶笙兼瓦缶。qū zhōng zhuàn wěi fù zhòng tóu,yǎn què píng shēng jiān wǎ fǒu。
良夜邀欢松炬㸐,主翁爱客江鱼剖。liáng yè yāo huān sōng jù rán,zhǔ wēng ài kè jiāng yú pōu。
善谑欣逢宋魏三,知音况对唐元九。shàn xuè xīn féng sòng wèi sān,zhī yīn kuàng duì táng yuán jiǔ。
饱谙世事反覆多,甘向天涯沦落久。bǎo ān shì shì fǎn fù duō,gān xiàng tiān yá lún luò jiǔ。
船中肯湿马曹衫,樽前且进牛殳酒。chuán zhōng kěn shī mǎ cáo shān,zūn qián qiě jìn niú shū jiǔ。
杨慎

杨慎

杨慎(1488~1559)明代文学家,明代三大才子之首。字用修,号升庵,后因流放滇南,故自称博南山人、金马碧鸡老兵。杨廷和之子,汉族,四川新都(今成都市新都区)人,祖籍庐陵。正德六年状元,官翰林院修撰,豫修武宗实录。武宗微行出居庸关,上疏抗谏。世宗继位,任经筵讲官。嘉靖三年,因“大礼议”受廷杖,谪戍终老于云南永昌卫。终明一世记诵之博,著述之富,慎可推为第一。其诗虽不专主盛唐,仍有拟右倾向。贬谪以后,特多感愤。又能文、词及散曲,论古考证之作范围颇广。著作达百余种。后人辑为《升庵集》。 杨慎的作品>>

猜您喜欢

晏寝漫兴

杨慎

少年爱睡苦不足,鸡鸣催入承明宫。shǎo nián ài shuì kǔ bù zú,jī míng cuī rù chéng míng gōng。
蹀躞金珂响斜月,丁当玉佩摇回风。dié xiè jīn kē xiǎng xié yuè,dīng dāng yù pèi yáo huí fēng。
共怜人马辉光异,肯信簪袅拘挛同。gòng lián rén mǎ huī guāng yì,kěn xìn zān niǎo jū luán tóng。
老便晏寝北窗北,起看日生东海东。lǎo biàn yàn qǐn běi chuāng běi,qǐ kàn rì shēng dōng hǎi dōng。

寄蓝玉夫

杨慎

四海风纪蓝御史,廿载逃名即墨城。sì hǎi fēng jì lán yù shǐ,niàn zài táo míng jí mò chéng。
青冥鸿飞日月白,紫渊龙卧波涛清。qīng míng hóng fēi rì yuè bái,zǐ yuān lóng wò bō tāo qīng。
晴窗香芸拂蟫蠹,春谷乔木歌嘤鸣。qíng chuāng xiāng yún fú yín dù,chūn gǔ qiáo mù gē yīng míng。
总角欢游忽衰老,握镜愁看华发生。zǒng jiǎo huān yóu hū shuāi lǎo,wò jìng chóu kàn huá fā shēng。

登海宝寺望侍御唐池南

杨慎

横紫烟光凝上方,人家宛在水中央。héng zǐ yān guāng níng shàng fāng,rén jiā wǎn zài shuǐ zhōng yāng。
一重一掩肺脯地,某水某丘游钓乡。yī zhòng yī yǎn fèi pú dì,mǒu shuǐ mǒu qiū yóu diào xiāng。
忆我频年枉书札,与君连日醉壶觞。yì wǒ pín nián wǎng shū zhá,yǔ jūn lián rì zuì hú shāng。
诗瓢不似山人瘦,大雅堂高接盛唐。shī piáo bù shì shān rén shòu,dà yǎ táng gāo jiē shèng táng。

重寄张愈光

杨慎

海客张公鬓巳苍,豪游曾结少年场。hǎi kè zhāng gōng bìn sì cāng,háo yóu céng jié shǎo nián chǎng。
古文金碧盘龙虎,丽句琼瑶琢凤凰。gǔ wén jīn bì pán lóng hǔ,lì jù qióng yáo zuó fèng huáng。
寻壑径丘穿窈窕,倚楼看镜立沧芒。xún hè jìng qiū chuān yǎo tiǎo,yǐ lóu kàn jìng lì cāng máng。
朔风鸿雁传消息,明月青山隔几乡。shuò fēng hóng yàn chuán xiāo xī,míng yuè qīng shān gé jǐ xiāng。

重寄张愈光

杨慎

海裔江湄独倚楼,瑟居匏系又惊秋。hǎi yì jiāng méi dú yǐ lóu,sè jū páo xì yòu jīng qiū。
菊花黄处回青眼,枫叶红时对白头。jú huā huáng chù huí qīng yǎn,fēng yè hóng shí duì bái tóu。
少日声名追杜甫,暮途鞿绊脱庄周。shǎo rì shēng míng zhuī dù fǔ,mù tú jī bàn tuō zhuāng zhōu。
九龙尚有临池兴,一雁能忘远札投。jiǔ lóng shàng yǒu lín chí xīng,yī yàn néng wàng yuǎn zhá tóu。

夏日抱病幽居

杨慎

抱病闭门谁与同,隐几焚香长夏中。bào bìng bì mén shuí yǔ tóng,yǐn jǐ fén xiāng zhǎng xià zhōng。
槐花细洒鹅黄雪,芭蕉斜扇青鸾风。huái huā xì sǎ é huáng xuě,bā jiāo xié shàn qīng luán fēng。
蚊雷无赖鼓昏黑,萤火多情流暝红。wén léi wú lài gǔ hūn hēi,yíng huǒ duō qíng liú míng hóng。
墨池过雨积新溜,一部鸣哇何大雄。mò chí guò yǔ jī xīn liū,yī bù míng wa hé dà xióng。

泛莲池晚归

杨慎

桂枻兰?泛碧漪,芰塍莲荡倒芳卮。guì yì lán tóng fàn bì yī,jì chéng lián dàng dào fāng zhī。
十三雁足传情遍,二八蛾眉度曲迟。shí sān yàn zú chuán qíng biàn,èr bā é méi dù qū chí。
玉树风前人散后,金波水上月明时。yù shù fēng qián rén sàn hòu,jīn bō shuǐ shàng yuè míng shí。
良辰胜会应难续,风雨连宵恼别离。liáng chén shèng huì yīng nán xù,fēng yǔ lián xiāo nǎo bié lí。

两湖叶道亨泰招饮过湖晚归

杨慎

杨堤叶屿迥相邻,东主西宾意自亲。yáng dī yè yǔ jiǒng xiāng lín,dōng zhǔ xī bīn yì zì qīn。
促席忽披千里雾,归舟重醉两湖春。cù xí hū pī qiān lǐ wù,guī zhōu zhòng zuì liǎng hú chūn。
沙边渔火明还暗,树里人家认未真。shā biān yú huǒ míng hái àn,shù lǐ rén jiā rèn wèi zhēn。
已订鱼乡鸥社约,片帆何惜往来频。yǐ dìng yú xiāng ōu shè yuē,piàn fān hé xī wǎng lái pín。

寄杨弘山都谏

杨慎

螭头早挂进贤冠,迹远东墀玉笋班。chī tóu zǎo guà jìn xián guān,jì yuǎn dōng chí yù sǔn bān。
倦意巳还飞鸟外,归心元在急流间。juàn yì sì hái fēi niǎo wài,guī xīn yuán zài jí liú jiān。
仙郎高议留青琐,学士新诗满碧山。xiān láng gāo yì liú qīng suǒ,xué shì xīn shī mǎn bì shān。
十九峰前同醉处,梦中琼树几回攀。shí jiǔ fēng qián tóng zuì chù,mèng zhōng qióng shù jǐ huí pān。

唐僖宗行宫遗础次熊尚弼侍御韵

杨慎

唐帝行宫有露台,础莲几度换春苔。táng dì xíng gōng yǒu lù tái,chǔ lián jǐ dù huàn chūn tái。
军容再向蚕丛狩,王气遥从骆谷来。jūn róng zài xiàng cán cóng shòu,wáng qì yáo cóng luò gǔ lái。
万里山川神骏老,五更风雨杜鹃哀。wàn lǐ shān chuān shén jùn lǎo,wǔ gèng fēng yǔ dù juān āi。
始知蜀道蒙尘驾,不及胡僧渡海杯。shǐ zhī shǔ dào méng chén jià,bù jí hú sēng dù hǎi bēi。

丁丑九日

杨慎

燕台九日罢登临,节物萧条入楚吟。yàn tái jiǔ rì bà dēng lín,jié wù xiāo tiáo rù chǔ yín。
关塞骅骝迷去路,朔风鸿雁滞归音。guān sāi huá liú mí qù lù,shuò fēng hóng yàn zhì guī yīn。
仙游御宿山川远,白露清霜日夜深。xiān yóu yù sù shān chuān yuǎn,bái lù qīng shuāng rì yè shēn。
云际侧身愁北望,天涯怀抱可能禁。yún jì cè shēn chóu běi wàng,tiān yá huái bào kě néng jìn。

己卯九日登高

杨慎

采采黄花不满衣,暝烟起望自朝晖。cǎi cǎi huáng huā bù mǎn yī,míng yān qǐ wàng zì cháo huī。
马乡病里芳菲晚,宋玉愁边节序非。mǎ xiāng bìng lǐ fāng fēi wǎn,sòng yù chóu biān jié xù fēi。
落木流波如有意,来鸿去燕故相违。luò mù liú bō rú yǒu yì,lái hóng qù yàn gù xiāng wéi。
消除强醉清樽酒,归掩田家白板扉。xiāo chú qiáng zuì qīng zūn jiǔ,guī yǎn tián jiā bái bǎn fēi。

庚辰九日闻金鹤卿张惟信有彭门之会疾不克陪

杨慎

一别黄金万里台,孤城三见菊花开。yī bié huáng jīn wàn lǐ tái,gū chéng sān jiàn jú huā kāi。
云移北阙沾恩宴,日远南山献寿杯。yún yí běi quē zhān ēn yàn,rì yuǎn nán shān xiàn shòu bēi。
抱病江天常阒寂,关心时序独徘徊。bào bìng jiāng tiān cháng qù jì,guān xīn shí xù dú pái huái。
高人喜共登高会,咫尺彭门阻一陪。gāo rén xǐ gòng dēng gāo huì,zhǐ chǐ péng mén zǔ yī péi。

定州书事

杨慎

此地去年新驻跸,行宫曾榜太平门。cǐ dì qù nián xīn zhù bì,xíng gōng céng bǎng tài píng mén。
尧樽置酒中衢溢,梵字挥毫古塔尊。yáo zūn zhì jiǔ zhōng qú yì,fàn zì huī háo gǔ tǎ zūn。
汉帝楼船穷岛屿,周王车辙满乾坤。hàn dì lóu chuán qióng dǎo yǔ,zhōu wáng chē zhé mǎn qián kūn。
多方独使劳神武,诸将何由答主恩。duō fāng dú shǐ láo shén wǔ,zhū jiāng hé yóu dá zhǔ ēn。

中秋禁中对月

杨慎

汉家台殿号明光,月满秋高夜未央。hàn jiā tái diàn hào míng guāng,yuè mǎn qiū gāo yè wèi yāng。
银箭金壶催漏水,仙音法曲献《霓裳》。yín jiàn jīn hú cuī lòu shuǐ,xiān yīn fǎ qū xiàn ní shang。
路车天远鸾声静,宫扇风多雉影凉。lù chē tiān yuǎn luán shēng jìng,gōng shàn fēng duō zhì yǐng liáng。
千里可怜同此夕,美人迢递隔西方。qiān lǐ kě lián tóng cǐ xī,měi rén tiáo dì gé xī fāng。