古诗词

赋得灵岩阁送余懋贤

杨慎

青衣江水青枫林,灵岩楼阁冠灵岑。qīng yī jiāng shuǐ qīng fēng lín,líng yán lóu gé guān líng cén。
鲸音晓彻三峰静,渔唱霄连五渡深。jīng yīn xiǎo chè sān fēng jìng,yú chàng xiāo lián wǔ dù shēn。
三峰五渡招提景,双林八水氛埃屏。sān fēng wǔ dù zhāo tí jǐng,shuāng lín bā shuǐ fēn āi píng。
花雨诸天白壁云,松风六月丹崖冷。huā yǔ zhū tiān bái bì yún,sōng fēng liù yuè dān yá lěng。
丹崖白壁上清虚,石窦云龛缥渺居。dān yá bái bì shàng qīng xū,shí dòu yún kān piāo miǎo jū。
玄度每过支遁室,陶潜常醉远公庐。xuán dù měi guò zhī dùn shì,táo qián cháng zuì yuǎn gōng lú。
子别灵岩岁初改,早见声仪动江海。zi bié líng yán suì chū gǎi,zǎo jiàn shēng yí dòng jiāng hǎi。
仙舟玉节下清泠,烟峦霞屿生光彩。xiān zhōu yù jié xià qīng líng,yān luán xiá yǔ shēng guāng cǎi。
岩前落木秋纷纷,楼下澄江静练纹。yán qián luò mù qiū fēn fēn,lóu xià chéng jiāng jìng liàn wén。
登临定拟汤休作,好寄新题向碧云。dēng lín dìng nǐ tāng xiū zuò,hǎo jì xīn tí xiàng bì yún。
杨慎

杨慎

杨慎(1488~1559)明代文学家,明代三大才子之首。字用修,号升庵,后因流放滇南,故自称博南山人、金马碧鸡老兵。杨廷和之子,汉族,四川新都(今成都市新都区)人,祖籍庐陵。正德六年状元,官翰林院修撰,豫修武宗实录。武宗微行出居庸关,上疏抗谏。世宗继位,任经筵讲官。嘉靖三年,因“大礼议”受廷杖,谪戍终老于云南永昌卫。终明一世记诵之博,著述之富,慎可推为第一。其诗虽不专主盛唐,仍有拟右倾向。贬谪以后,特多感愤。又能文、词及散曲,论古考证之作范围颇广。著作达百余种。后人辑为《升庵集》。 杨慎的作品>>

猜您喜欢

狼山凯歌

杨慎

去时官柳万枝黄,归路寒葭满地霜。qù shí guān liǔ wàn zhī huáng,guī lù hán jiā mǎn dì shuāng。
挟纩已温良月候,吹纶更作小春芳。xié kuàng yǐ wēn liáng yuè hòu,chuī lún gèng zuò xiǎo chūn fāng。

狼山凯歌

杨慎

三军喜气失严冬,万里中原罢战锋。sān jūn xǐ qì shī yán dōng,wàn lǐ zhōng yuán bà zhàn fēng。
甲帐筹功星两两,午门传捷日彤彤。jiǎ zhàng chóu gōng xīng liǎng liǎng,wǔ mén chuán jié rì tóng tóng。

狼山凯歌

杨慎

无定河边望旆旃,居延城外候烽烟。wú dìng hé biān wàng pèi zhān,jū yán chéng wài hòu fēng yān。
家家喜语占乌鹊,不用金钗当卜钱。jiā jiā xǐ yǔ zhàn wū què,bù yòng jīn chāi dāng bo qián。

寄远曲

杨慎

濯锦江头烟水绿,相思万里人如玉。zhuó jǐn jiāng tóu yān shuǐ lǜ,xiāng sī wàn lǐ rén rú yù。
瑶琴别后不曾弹,今朝才理将归曲。yáo qín bié hòu bù céng dàn,jīn cháo cái lǐ jiāng guī qū。

春郊即事

杨慎

杨柳垂垂曲永滨,骊车日日送征尘。yáng liǔ chuí chuí qū yǒng bīn,lí chē rì rì sòng zhēng chén。
春来莫怪枝条少,无限临岐折赠人。chūn lái mò guài zhī tiáo shǎo,wú xiàn lín qí zhé zèng rén。

春郊即事

杨慎

果园坊里杏花开,公子邀欢载酒来。guǒ yuán fāng lǐ xìng huā kāi,gōng zi yāo huān zài jiǔ lái。
醉落残英千万片,马头更折一枝回。zuì luò cán yīng qiān wàn piàn,mǎ tóu gèng zhé yī zhī huí。

暮春淇馆会别以道

杨慎

淇水东流生晚波,巴人惜别动燕歌。qí shuǐ dōng liú shēng wǎn bō,bā rén xī bié dòng yàn gē。
可怜袅袅垂杨柳,奈此迢迢别恨何。kě lián niǎo niǎo chuí yáng liǔ,nài cǐ tiáo tiáo bié hèn hé。

白莲

杨慎

凌波仙子白霓裳,风助精神露洗妆。líng bō xiān zi bái ní shang,fēng zhù jīng shén lù xǐ zhuāng。
曾向蕊珠宫里见,人间何处有红芳。céng xiàng ruǐ zhū gōng lǐ jiàn,rén jiān hé chù yǒu hóng fāng。

白莲

杨慎

玉立亭亭笑粉光,浣纱人在越溪傍。yù lì tíng tíng xiào fěn guāng,huàn shā rén zài yuè xī bàng。
鳞官⾙屋难留住,合上吴王白玉床。lín guān wū nán liú zhù,hé shàng wú wáng bái yù chuáng。

白莲

杨慎

风清月皎露华凉,深隐花丛暗递香。fēng qīng yuè jiǎo lù huá liáng,shēn yǐn huā cóng àn dì xiāng。
寄语玉人休折尽,夜深留伴睡鸳鸯。jì yǔ yù rén xiū zhé jǐn,yè shēn liú bàn shuì yuān yāng。

黄花吟

杨慎

金风滟滟开黄菊,黄蝶茸茸竞相逐。jīn fēng yàn yàn kāi huáng jú,huáng dié rōng rōng jìng xiāng zhú。
千英万蕊艳且香,晚来知向何枝宿。qiān yīng wàn ruǐ yàn qiě xiāng,wǎn lái zhī xiàng hé zhī sù。

董坝

杨慎

扁舟孤棹宿枫林,猎火渔灯逼岁阴。biǎn zhōu gū zhào sù fēng lín,liè huǒ yú dēng bī suì yīn。
千里思家回句首,青山江上叠愁心。qiān lǐ sī jiā huí jù shǒu,qīng shān jiāng shàng dié chóu xīn。

咏史

杨慎

月仗云门五彩毬,御前争赌最先筹。yuè zhàng yún mén wǔ cǎi qiú,yù qián zhēng dǔ zuì xiān chóu。
须臾赢得西川印,便脱青衣拥碧油。xū yú yíng dé xī chuān yìn,biàn tuō qīng yī yōng bì yóu。

鱼凫关

杨慎

鱼凫今日是阳关,九度长征九度还。yú fú jīn rì shì yáng guān,jiǔ dù zhǎng zhēng jiǔ dù hái。
何补干城与心腹,枉教霜雪老容颜。hé bǔ gàn chéng yǔ xīn fù,wǎng jiào shuāng xuě lǎo róng yán。

摩尼寒夜拥炉有怀冯定水

杨慎

行炉特赠远行人,处处温柔乡里身。xíng lú tè zèng yuǎn xíng rén,chù chù wēn róu xiāng lǐ shēn。
寒夕赖君生暖热,炭星红喷雪楼春。hán xī lài jūn shēng nuǎn rè,tàn xīng hóng pēn xuě lóu chūn。