古诗词

结交行赠张季文兼寄刘建之

杨慎

涧有流泉山有尘,结交易交心难亲。jiàn yǒu liú quán shān yǒu chén,jié jiāo yì jiāo xīn nán qīn。
古人所以叹,白首恒如新。gǔ rén suǒ yǐ tàn,bái shǒu héng rú xīn。
弹冠当途少知己,何况贫交多苦辛。dàn guān dāng tú shǎo zhī jǐ,hé kuàng pín jiāo duō kǔ xīn。
慎也早充观国宾,金马兰台献纳臣。shèn yě zǎo chōng guān guó bīn,jīn mǎ lán tái xiàn nà chén。
亨衢岂但履虎尾,逢时吐气婴龙鳞。hēng qú qǐ dàn lǚ hǔ wěi,féng shí tǔ qì yīng lóng lín。
一朝远谪滨万死,旷野匪兕谁与邻。yī cháo yuǎn zhé bīn wàn sǐ,kuàng yě fěi sì shuí yǔ lín。
旧游相弃不相识,平生怀抱空向人。jiù yóu xiāng qì bù xiāng shí,píng shēng huái bào kōng xiàng rén。
行路之难有如此,感慨令人思洗耳。xíng lù zhī nán yǒu rú cǐ,gǎn kǎi lìng rén sī xǐ ěr。
新知者谁张与刘,一见豁然忘旅忧。xīn zhī zhě shuí zhāng yǔ liú,yī jiàn huō rán wàng lǚ yōu。
晤言数晨夕,欢娱历春秋。wù yán shù chén xī,huān yú lì chūn qiū。
竹林不厌清狂客,漆园共拟逍遥游。zhú lín bù yàn qīng kuáng kè,qī yuán gòng nǐ xiāo yáo yóu。
马鸣龙树访野寺,鸾吟凤笑登高丘。mǎ míng lóng shù fǎng yě sì,luán yín fèng xiào dēng gāo qiū。
山中日月自潇洒,眼前世事空悠悠。shān zhōng rì yuè zì xiāo sǎ,yǎn qián shì shì kōng yōu yōu。
穷途握手心尚尔,云天高义谁能俦。qióng tú wò shǒu xīn shàng ěr,yún tiān gāo yì shuí néng chóu。
刘子昨别皋桥头,君今复动西南驺。liú zi zuó bié gāo qiáo tóu,jūn jīn fù dòng xī nán zōu。
故乡遥忆不可见,故人同心复异县。gù xiāng yáo yì bù kě jiàn,gù rén tóng xīn fù yì xiàn。
枯鱼涸辙怀沬濡,穷鸟空林垂羽翰。kū yú hé zhé huái mèi rú,qióng niǎo kōng lín chuí yǔ hàn。
黯然销魂望去尘,徒有临岐泪如霰。àn rán xiāo hún wàng qù chén,tú yǒu lín qí lèi rú xiàn。
君上青云翼日车,我看明月隔天涯。jūn shàng qīng yún yì rì chē,wǒ kàn míng yuè gé tiān yá。
行欲寻仙三岛去,相思青鸟递瑶华。xíng yù xún xiān sān dǎo qù,xiāng sī qīng niǎo dì yáo huá。
杨慎

杨慎

杨慎(1488~1559)明代文学家,明代三大才子之首。字用修,号升庵,后因流放滇南,故自称博南山人、金马碧鸡老兵。杨廷和之子,汉族,四川新都(今成都市新都区)人,祖籍庐陵。正德六年状元,官翰林院修撰,豫修武宗实录。武宗微行出居庸关,上疏抗谏。世宗继位,任经筵讲官。嘉靖三年,因“大礼议”受廷杖,谪戍终老于云南永昌卫。终明一世记诵之博,著述之富,慎可推为第一。其诗虽不专主盛唐,仍有拟右倾向。贬谪以后,特多感愤。又能文、词及散曲,论古考证之作范围颇广。著作达百余种。后人辑为《升庵集》。 杨慎的作品>>

猜您喜欢

朝天岭

杨慎

落日半山坳,掩映栗叶赤。luò rì bàn shān ào,yǎn yìng lì yè chì。
行客早知休,前溪多虎迹。xíng kè zǎo zhī xiū,qián xī duō hǔ jì。

将进酒

杨慎

清酤如济,浊醪如河。qīng gū rú jì,zhuó láo rú hé。
君子有酒旨且多。jūn zi yǒu jiǔ zhǐ qiě duō。
我当起舞君当歌。wǒ dāng qǐ wǔ jūn dāng gē。
歌乌乌,舞傞傞,歌舞未终良夜过。gē wū wū,wǔ suō suō,gē wǔ wèi zhōng liáng yè guò。
我首既濡君颜酡,古称贤达日饮何。wǒ shǒu jì rú jūn yán tuó,gǔ chēng xián dá rì yǐn hé。
人生安乐,孰知其他。rén shēng ān lè,shú zhī qí tā。
将进酒,杯行迟。jiāng jìn jiǔ,bēi xíng chí。
主人且勿喧,君子有所思。zhǔ rén qiě wù xuān,jūn zi yǒu suǒ sī。
尧置中衢尊,文王法酒旗。yáo zhì zhōng qú zūn,wén wáng fǎ jiǔ qí。
共此融融欢,无愆抑抑仪。gòng cǐ róng róng huān,wú qiān yì yì yí。
今汝年寿等乔松,名与金石期。jīn rǔ nián shòu děng qiáo sōng,míng yǔ jīn shí qī。
将进酒,酒且终。jiāng jìn jiǔ,jiǔ qiě zhōng。
乐相乐,乐无穷。lè xiāng lè,lè wú qióng。

七盘劳歌

杨慎

一盘溪谷低,仰首愁攀跻。yī pán xī gǔ dī,yǎng shǒu chóu pān jī。
蚕崖白云上,鸟道金天西。cán yá bái yún shàng,niǎo dào jīn tiān xī。

七盘劳歌

杨慎

二盘行渐难,谷口野风寒。èr pán xíng jiàn nán,gǔ kǒu yě fēng hán。
石磴愁旋马,行人各解鞍。shí dèng chóu xuán mǎ,xíng rén gè jiě ān。

七盘劳歌

杨慎

三盘云雾堆,侧径转迂回。sān pán yún wù duī,cè jìng zhuǎn yū huí。
前旌正延伫,骏骑莫相催。qián jīng zhèng yán zhù,jùn qí mò xiāng cuī。

七盘劳歌

杨慎

四盘连翠微,峰日隐晴辉。sì pán lián cuì wēi,fēng rì yǐn qíng huī。
石齿啮人足,树枝罥人衣。shí chǐ niè rén zú,shù zhī juàn rén yī。

七盘劳歌

杨慎

五盘势更高,俯见栖鸟巢。wǔ pán shì gèng gāo,fǔ jiàn qī niǎo cháo。
岩峦暂相倚,人马同时劳。yán luán zàn xiāng yǐ,rén mǎ tóng shí láo。

七盘劳歌

杨慎

六盘穷攀缘,真似上青天。liù pán qióng pān yuán,zhēn shì shàng qīng tiān。
下瞰巳峻绝,上望更巍然。xià kàn sì jùn jué,shàng wàng gèng wēi rán。

七盘劳歌

杨慎

七盘险栈平,眺望倚分明。qī pán xiǎn zhàn píng,tiào wàng yǐ fēn míng。
西征通蜀道,北望指秦城。xī zhēng tōng shǔ dào,běi wàng zhǐ qín chéng。

鹣鹣歌

杨慎

绀宇流霜豆房冷,华烛蟠烟舞交影。gàn yǔ liú shuāng dòu fáng lěng,huá zhú pán yān wǔ jiāo yǐng。
中有一人字鹣鹣,飞爵腾觚盼斜领。zhōng yǒu yī rén zì jiān jiān,fēi jué téng gū pàn xié lǐng。
莲花漏水夜无多,莫将金滴比银河。lián huā lòu shuǐ yè wú duō,mò jiāng jīn dī bǐ yín hé。
愿为楚女巫山之行雨,不愿作甄妃洛浦之凌波。yuàn wèi chǔ nǚ wū shān zhī xíng yǔ,bù yuàn zuò zhēn fēi luò pǔ zhī líng bō。

楚妃引

杨慎

金缸衔壁随珠烛,美人如月嬉华屋。jīn gāng xián bì suí zhū zhú,měi rén rú yuè xī huá wū。
明星烂烂接朝霞,笑杀兰膏夸宋玉。míng xīng làn làn jiē cháo xiá,xiào shā lán gāo kuā sòng yù。

楚妃引

杨慎

宵猎南梦赴长莽,火似云鲵駴雷鼓。xiāo liè nán mèng fù zhǎng mǎng,huǒ shì yún ní hài léi gǔ。
同车独共龙阳君,纤腰美人空楚舞。tóng chē dú gòng lóng yáng jūn,xiān yāo měi rén kōng chǔ wǔ。
1332«83848586878889