古诗词

邹生行赠谦之编修谪官广德

杨慎

慧星夜扫文昌宫,天下学士悲途穷。huì xīng yè sǎo wén chāng gōng,tiān xià xué shì bēi tú qióng。
邹生上书叫阊阖,九关虎豹谁为通。zōu shēng shàng shū jiào chāng hé,jiǔ guān hǔ bào shuí wèi tōng。
雷公怒号玉女笑,囚笯鸾凤随沙虫。léi gōng nù hào yù nǚ xiào,qiú nú luán fèng suí shā chóng。
蠖伸龙屈应物理,曲钓直弦羞谣童。huò shēn lóng qū yīng wù lǐ,qū diào zhí xián xiū yáo tóng。
君不见贾生昔遇汉文帝,一疏反覆双流涕。jūn bù jiàn jiǎ shēng xī yù hàn wén dì,yī shū fǎn fù shuāng liú tì。
忠臣自古忧圣明,近侍何曾忘献替。zhōng chén zì gǔ yōu shèng míng,jìn shì hé céng wàng xiàn tì。
石渠天禄君少年,文彩照耀金华筵。shí qú tiān lù jūn shǎo nián,wén cǎi zhào yào jīn huá yán。
从祀拟奋获麟笔,丰称思陈雊雉篇。cóng sì nǐ fèn huò lín bǐ,fēng chēng sī chén gòu zhì piān。
以兹瓠落甘流放,金马长鸣下仙仗。yǐ zī hù luò gān liú fàng,jīn mǎ zhǎng míng xià xiān zhàng。
北极逍遥紫气傍,南陵仿佛丹丘上。běi jí xiāo yáo zǐ qì bàng,nán líng fǎng fú dān qiū shàng。
凉风萧萧吹五两,登薠聊骋平原望。liáng fēng xiāo xiāo chuī wǔ liǎng,dēng fán liáo chěng píng yuán wàng。
迁客心随江水流,游子梦绕浮云嶂。qiān kè xīn suí jiāng shuǐ liú,yóu zi mèng rào fú yún zhàng。
清商吟,激楚唱。qīng shāng yín,jī chǔ chàng。
酒阑击节气悲壮,月寒江清剑光荡。jiǔ lán jī jié qì bēi zhuàng,yuè hán jiāng qīng jiàn guāng dàng。
水有蛟螭陆犀象,感慨赠君随君向。shuǐ yǒu jiāo chī lù xī xiàng,gǎn kǎi zèng jūn suí jūn xiàng。
君向江湖脱网罗,我淹京邑阻烟波。jūn xiàng jiāng hú tuō wǎng luó,wǒ yān jīng yì zǔ yān bō。
乘风焉得骑鸿鹄,万里相随一羽过。chéng fēng yān dé qí hóng gǔ,wàn lǐ xiāng suí yī yǔ guò。
杨慎

杨慎

杨慎(1488~1559)明代文学家,明代三大才子之首。字用修,号升庵,后因流放滇南,故自称博南山人、金马碧鸡老兵。杨廷和之子,汉族,四川新都(今成都市新都区)人,祖籍庐陵。正德六年状元,官翰林院修撰,豫修武宗实录。武宗微行出居庸关,上疏抗谏。世宗继位,任经筵讲官。嘉靖三年,因“大礼议”受廷杖,谪戍终老于云南永昌卫。终明一世记诵之博,著述之富,慎可推为第一。其诗虽不专主盛唐,仍有拟右倾向。贬谪以后,特多感愤。又能文、词及散曲,论古考证之作范围颇广。著作达百余种。后人辑为《升庵集》。 杨慎的作品>>

猜您喜欢

江月晃重山四阕壬寅立春

杨慎

屏翳烘云靺鞨,羲和敲日玻瓈。píng yì hōng yún mò hé,xī hé qiāo rì bō lí。
韶风丽景画桥西。sháo fēng lì jǐng huà qiáo xī。
春色早,南国且黄鹂。chūn sè zǎo,nán guó qiě huáng lí。
潇洒蕙楼菌阁,繁华杏坞桃溪。xiāo sǎ huì lóu jūn gé,fán huá xìng wù táo xī。
多情杨柳露新荑。duō qíng yáng liǔ lù xīn tí。
堪一醉,骑马欲鸡栖。kān yī zuì,qí mǎ yù jī qī。

江月晃重山四阕壬寅立春

杨慎

龙马山前草长,螳螂川上花开。lóng mǎ shān qián cǎo zhǎng,táng láng chuān shàng huā kāi。
霜天晓角报春回。shuāng tiān xiǎo jiǎo bào chūn huí。
传菜手,先进荡寒杯。chuán cài shǒu,xiān jìn dàng hán bēi。
金线丝丝染柳,玉英片片熏梅。jīn xiàn sī sī rǎn liǔ,yù yīng piàn piàn xūn méi。
流光容易把人催。liú guāng róng yì bǎ rén cuī。
吾老矣,何日赋归来。wú lǎo yǐ,hé rì fù guī lái。

瑞鹧鸪·咏柳

杨慎

垂杨垂柳管芳年。chuí yáng chuí liǔ guǎn fāng nián。
飞絮飞花媚远天。fēi xù fēi huā mèi yuǎn tiān。
金茧抱春寒食后,玉蛾翻雪暖风前。jīn jiǎn bào chūn hán shí hòu,yù é fān xuě nuǎn fēng qián。
别离江上还河上,抛掷桥边与路边。bié lí jiāng shàng hái hé shàng,pāo zhì qiáo biān yǔ lù biān。
游子魂销青塞月,美人肠断翠楼烟。yóu zi hún xiāo qīng sāi yuè,měi rén cháng duàn cuì lóu yān。

柳梢青

杨慎

酥雨才收。sū yǔ cái shōu。
猩红谢馆,蛾经秦楼。xīng hóng xiè guǎn,é jīng qín lóu。
忙杀东君,牡丹缠脚,芍药梳头。máng shā dōng jūn,mǔ dān chán jiǎo,sháo yào shū tóu。
藏鸦杨柳风流。cáng yā yáng liǔ fēng liú。
正好系、班骓紫骝。zhèng hǎo xì bān zhuī zǐ liú。
窈窕洲边,温柔乡里,莫负歌喉。yǎo tiǎo zhōu biān,wēn róu xiāng lǐ,mò fù gē hóu。

巫山一段云

杨慎

星的妆金靥,云梳挽宝鬘。xīng de zhuāng jīn yè,yún shū wǎn bǎo mán。
长蛾新月斗弯环。zhǎng é xīn yuè dòu wān huán。
风度佩珊珊。fēng dù pèi shān shān。
小玉香煤烬,飞琼扇影闲,鳞霞练霭锦班班。xiǎo yù xiāng méi jìn,fēi qióng shàn yǐng xián,lín xiá liàn ǎi jǐn bān bān。
画出晚来山。huà chū wǎn lái shān。

太平时溯流纳溪舟,宿玉林寺。忆昔刘参之与弟承之、梁腾实相送至此,参之、腾实墓已宿草,感怆赋

杨慎

回首徂征出塞前。huí shǒu cú zhēng chū sāi qián。
甲申年。jiǎ shēn nián。
故人相送蜀江边。gù rén xiāng sòng shǔ jiāng biān。
共留连。gòng liú lián。
廿载旧游非旧雨。niàn zài jiù yóu fēi jiù yǔ。
销魂处。xiāo hún chù。
晨星朝露各风烟。chén xīng cháo lù gè fēng yān。
泪潸然。lèi shān rán。

灼灼花

杨慎

谁把纤纤月。shuí bǎ xiān xiān yuè。
掩在湘裙褶。yǎn zài xiāng qún zhě。
凤翠花明,猩红珠莹,蝉纱雪叠。fèng cuì huā míng,xīng hóng zhū yíng,chán shā xuě dié。
颤巍巍一对、玉弓儿,把芳心生拽。chàn wēi wēi yī duì yù gōng ér,bǎ fāng xīn shēng zhuāi。
掌上呈娇怯。zhǎng shàng chéng jiāo qiè。
痛惜还轻捻。tòng xī hái qīng niǎn。
戏蕊含莲,齿痕斜印,凌波罗袜。xì ruǐ hán lián,chǐ hén xié yìn,líng bō luó wà。
踏青回露湿、怕春寒,倩檀郎温热。tà qīng huí lù shī pà chūn hán,qiàn tán láng wēn rè。

鹧鸪天·棋姬

杨慎

红袖乌丝罢写诗。hóng xiù wū sī bà xiě shī。
翠娥银烛笑谭棋。cuì é yín zhú xiào tán qí。
雁行布阵穿花垒,虎穴临冲拔绣旗。yàn xíng bù zhèn chuān huā lěi,hǔ xué lín chōng bá xiù qí。
烽火劫,羽书持。fēng huǒ jié,yǔ shū chí。
东山樽俎卷淮淝,紫囊儿辈元能办,况有婵娟出六奇。dōng shān zūn zǔ juǎn huái féi,zǐ náng ér bèi yuán néng bàn,kuàng yǒu chán juān chū liù qí。

鹧鸪天·棋姬

杨慎

篱下黄花早已雕。lí xià huáng huā zǎo yǐ diāo。
镜中华发不相饶。jìng zhōng huá fā bù xiāng ráo。
清霜白露烟光晚,去雁来鸿客路遥。qīng shuāng bái lù yān guāng wǎn,qù yàn lái hóng kè lù yáo。
香篆冷,烛花消。xiāng zhuàn lěng,zhú huā xiāo。
佳宾同醉可怜宵。jiā bīn tóng zuì kě lián xiāo。
都将璧月琼枝句,付与樽前薛小桃。dōu jiāng bì yuè qióng zhī jù,fù yǔ zūn qián xuē xiǎo táo。

鹧鸪天·棋姬

杨慎

仙梵潮音水月堂。xiān fàn cháo yīn shuǐ yuè táng。
昙花犹映墨花香。tán huā yóu yìng mò huā xiāng。
旧围红袖题诗处,曾指银瓶索酒尝。jiù wéi hóng xiù tí shī chù,céng zhǐ yín píng suǒ jiǔ cháng。
追幻梦,忆疏狂。zhuī huàn mèng,yì shū kuáng。
春风宿草满平冈。chūn fēng sù cǎo mǎn píng gāng。
浮山夜壑藏舟夜,槛外长江自渺茫。fú shān yè hè cáng zhōu yè,kǎn wài zhǎng jiāng zì miǎo máng。

鹧鸪天·元宵后独酌

杨慎

千点寒梅晓角中,一番春信画楼东。qiān diǎn hán méi xiǎo jiǎo zhōng,yī fān chūn xìn huà lóu dōng。
收灯庭院迟迟月,落索秋千剪剪风。shōu dēng tíng yuàn chí chí yuè,luò suǒ qiū qiān jiǎn jiǎn fēng。
鱼雁杳,水云重,异乡节序恨匆匆。yú yàn yǎo,shuǐ yún zhòng,yì xiāng jié xù hèn cōng cōng。
当歌幸有金陵子,翠斝清尊莫放空。dāng gē xìng yǒu jīn líng zi,cuì jiǎ qīng zūn mò fàng kōng。

塞垣瑞鹧鸪檃括唐诗以补唐曲

杨慎

秦时明月玉弓悬。qín shí míng yuè yù gōng xuán。
汉塞黄河锦带连。hàn sāi huáng hé jǐn dài lián。
都护羽书飞瀚海,单于猎火照甘泉。dōu hù yǔ shū fēi hàn hǎi,dān yú liè huǒ zhào gān quán。
莺闺燕阁年三五,马邑龙堆路十千。yīng guī yàn gé nián sān wǔ,mǎ yì lóng duī lù shí qiān。
谁起东山安石卧,为君谭笑静烽烟。shuí qǐ dōng shān ān shí wò,wèi jūn tán xiào jìng fēng yān。

清平乐

杨慎

君王未起。jūn wáng wèi qǐ。
玉漏穿花底。yù lòu chuān huā dǐ。
永巷脱簪妆黛洗。yǒng xiàng tuō zān zhuāng dài xǐ。
衣湿露华如水。yī shī lù huá rú shuǐ。
六宫鸾凤鸳鸯。liù gōng luán fèng yuān yāng。
九重罗绮笙簧。jiǔ zhòng luó qǐ shēng huáng。
但愿君恩似日,从教妾鬓如霜。dàn yuàn jūn ēn shì rì,cóng jiào qiè bìn rú shuāng。

清平乐

杨慎

倾城艳质。qīng chéng yàn zhì。
本自神仙匹。běn zì shén xiān pǐ。
二八承恩初选入。èr bā chéng ēn chū xuǎn rù。
身是三千第一。shēn shì sān qiān dì yī。
月明花落黄昏。yuè míng huā luò huáng hūn。
人间天上销魂。rén jiān tiān shàng xiāo hún。
且共题诗团扇,笑他买赋长门。qiě gòng tí shī tuán shàn,xiào tā mǎi fù zhǎng mén。

浣溪沙

杨慎

风里桃花一阵红。fēng lǐ táo huā yī zhèn hóng。
一年春色又成空。yī nián chūn sè yòu chéng kōng。
可怜光景闭门中。kě lián guāng jǐng bì mén zhōng。
绝塞不知登览兴,故乡惟与梦魂通。jué sāi bù zhī dēng lǎn xīng,gù xiāng wéi yǔ mèng hún tōng。
倚楼病眼送归鸿。yǐ lóu bìng yǎn sòng guī hóng。