古诗词

草池歌赠余懋贤

杨慎

谢氏池塘句,风流百千春。xiè shì chí táng jù,fēng liú bǎi qiān chūn。
何人继珵美,之子称瑛珍。hé rén jì chéng měi,zhī zi chēng yīng zhēn。
蚕丛古域青衣水,炳灵毓秀王杨里。cán cóng gǔ yù qīng yī shuǐ,bǐng líng yù xiù wáng yáng lǐ。
君家潭潭枕江湄,分源一一俱钟美。jūn jiā tán tán zhěn jiāng méi,fēn yuán yī yī jù zhōng měi。
天马出闲无暂蹶,芳桂秀林总骈蕊。tiān mǎ chū xián wú zàn jué,fāng guì xiù lín zǒng pián ruǐ。
司马高名在朔边,蝉嫣奕世更材贤。sī mǎ gāo míng zài shuò biān,chán yān yì shì gèng cái xián。
清游阮氏竹林下,盛世韦家花树前。qīng yóu ruǎn shì zhú lín xià,shèng shì wéi jiā huā shù qián。
伯季文武声猷大,仲也东山恣云卧。bó jì wén wǔ shēng yóu dà,zhòng yě dōng shān zì yún wò。
大雅先迹媲三陈,竞爽何曾弱一个。dà yǎ xiān jì pì sān chén,jìng shuǎng hé céng ruò yī gè。
鹤池渺云霄,芳池华羽遥。hè chí miǎo yún xiāo,fāng chí huá yǔ yáo。
仙源谁缩千里地,觏予重赓春草谣。xiān yuán shuí suō qiān lǐ dì,gòu yǔ zhòng gēng chūn cǎo yáo。
三玄亭上停鸾镳,五华烟霞迥见招。sān xuán tíng shàng tíng luán biāo,wǔ huá yān xiá jiǒng jiàn zhāo。
碧泉仙舟影泛泛,苍山秀句气飘飘。bì quán xiān zhōu yǐng fàn fàn,cāng shān xiù jù qì piāo piāo。
天涯琐旅知音少,眼中之人吾独老。tiān yá suǒ lǚ zhī yīn shǎo,yǎn zhōng zhī rén wú dú lǎo。
欲问江中湛湛波,却怜河畔青青草。yù wèn jiāng zhōng zhàn zhàn bō,què lián hé pàn qīng qīng cǎo。
吾生摧颓思一丘,君今当途仍黑头。wú shēng cuī tuí sī yī qiū,jūn jīn dāng tú réng hēi tóu。
功名在子岂殊我,坡翁有语君知否。gōng míng zài zi qǐ shū wǒ,pō wēng yǒu yǔ jūn zhī fǒu。
开樽饮我酒,歌诗为我寿。kāi zūn yǐn wǒ jiǔ,gē shī wèi wǒ shòu。
君诗巳抗三谢行,乡衮不必追王杨。jūn shī sì kàng sān xiè xíng,xiāng gǔn bù bì zhuī wáng yáng。
愿君勋名继司马,大荒白首沾馀光。yuàn jūn xūn míng jì sī mǎ,dà huāng bái shǒu zhān yú guāng。
杨慎

杨慎

杨慎(1488~1559)明代文学家,明代三大才子之首。字用修,号升庵,后因流放滇南,故自称博南山人、金马碧鸡老兵。杨廷和之子,汉族,四川新都(今成都市新都区)人,祖籍庐陵。正德六年状元,官翰林院修撰,豫修武宗实录。武宗微行出居庸关,上疏抗谏。世宗继位,任经筵讲官。嘉靖三年,因“大礼议”受廷杖,谪戍终老于云南永昌卫。终明一世记诵之博,著述之富,慎可推为第一。其诗虽不专主盛唐,仍有拟右倾向。贬谪以后,特多感愤。又能文、词及散曲,论古考证之作范围颇广。著作达百余种。后人辑为《升庵集》。 杨慎的作品>>

猜您喜欢

咏箐底香花

杨慎

滇海花名箐底香,山矾风味水仙妆。diān hǎi huā míng qìng dǐ xiāng,shān fán fēng wèi shuǐ xiān zhuāng。
琼枝本是天边种,零落遐荒四拾霜。qióng zhī běn shì tiān biān zhǒng,líng luò xiá huāng sì shí shuāng。

四月二日雨中拨闷

杨慎

零雨崇朝不下楼,开窗烟外见渔舟。líng yǔ chóng cháo bù xià lóu,kāi chuāng yān wài jiàn yú zhōu。
今年四月寒犹在,坐拥红炉送酒筹。jīn nián sì yuè hán yóu zài,zuò yōng hóng lú sòng jiǔ chóu。

毛园萃芳亭与沈中白丘月渚同赋

杨慎

缭垣洞屋锁烟霞,五色离披百种花。liáo yuán dòng wū suǒ yān xiá,wǔ sè lí pī bǎi zhǒng huā。
客子看来犹驻马,主人何事不归家。kè zi kàn lái yóu zhù mǎ,zhǔ rén hé shì bù guī jiā。

毛园萃芳亭与沈中白丘月渚同赋

杨慎

哨声红雀语黄莺,知我名园赏杂英。shào shēng hóng què yǔ huáng yīng,zhī wǒ míng yuán shǎng zá yīng。
远客应添今夕梦,海棠红湿锦官城。yuǎn kè yīng tiān jīn xī mèng,hǎi táng hóng shī jǐn guān chéng。

毛园萃芳亭与沈中白丘月渚同赋

杨慎

额城一别会滇云,花底匆匆酒未醺。é chéng yī bié huì diān yún,huā dǐ cōng cōng jiǔ wèi xūn。
青殿挥毫应忆我,金梁明月碧峣分。qīng diàn huī háo yīng yì wǒ,jīn liáng míng yuè bì yáo fēn。

毛园萃芳亭与沈中白丘月渚同赋

杨慎

酥雨才收又夕阳,参差竹粉映花光。sū yǔ cái shōu yòu xī yáng,cān chà zhú fěn yìng huā guāng。
流泉石窦停教住,莫放轻飘曲水香。liú quán shí dòu tíng jiào zhù,mò fàng qīng piāo qū shuǐ xiāng。

纪梦

杨慎

梦里江阳荔子单,觉来枕上五更寒。mèng lǐ jiāng yáng lì zi dān,jué lái zhěn shàng wǔ gèng hán。
含情懒对痴人说,强向杯中觅旧欢。hán qíng lǎn duì chī rén shuō,qiáng xiàng bēi zhōng mì jiù huān。

三月十八日水滨闲步

杨慎

鱼?蚁酒野人欢,且喜春残花未残。yú yǐ jiǔ yě rén huān,qiě xǐ chūn cán huā wèi cán。
无事栖栖经半载,出门天地一何宽。wú shì qī qī jīng bàn zài,chū mén tiān dì yī hé kuān。

三月十八日水滨闲步

杨慎

杨林今日是昭关,白首拘留未得还。yáng lín jīn rì shì zhāo guān,bái shǒu jū liú wèi dé hái。
渔父浣纱浑不见,断肠今古泪潺湲。yú fù huàn shā hún bù jiàn,duàn cháng jīn gǔ lèi chán yuán。

病渴汲楼前井花水饮之

杨慎

半夜儿童汲井花,老夫病渴漱云牙。bàn yè ér tóng jí jǐng huā,lǎo fū bìng kě shù yún yá。
八公德水何须问,甘露清泠在我家。bā gōng dé shuǐ hé xū wèn,gān lù qīng líng zài wǒ jiā。

兴教寺海棠

杨慎

两树繁花占上春,多情谁是惜芳人。liǎng shù fán huā zhàn shàng chūn,duō qíng shuí shì xī fāng rén。
京华一朵千金价,肯信空山委路尘。jīng huá yī duǒ qiān jīn jià,kěn xìn kōng shān wěi lù chén。

十二月廿三日高峣大雪

杨慎

朔雪如筛密不开,自怜身在乱云堆。shuò xuě rú shāi mì bù kāi,zì lián shēn zài luàn yún duī。
剡溪纵有王猷棹,中道那堪兴尽回。shàn xī zòng yǒu wáng yóu zhào,zhōng dào nà kān xīng jǐn huí。

十二月廿三日高峣大雪

杨慎

佳句渔蓑怜郑谷,中庭鹤氅立王恭。jiā jù yú suō lián zhèng gǔ,zhōng tíng hè chǎng lì wáng gōng。
那知执戟杨云老,冻卧孤村积雪中。nà zhī zhí jǐ yáng yún lǎo,dòng wò gū cūn jī xuě zhōng。

十二月廿三日高峣大雪

杨慎

雪满昆池胜画图,长吟独坐兴偏孤。xuě mǎn kūn chí shèng huà tú,zhǎng yín dú zuò xīng piān gū。
何如太白襄阳道,笑坐金鞍挂一壶。hé rú tài bái xiāng yáng dào,xiào zuò jīn ān guà yī hú。

十二月廿三日高峣大雪

杨慎

雪中送炭忆前人,欲暖曲身成直身。xuě zhōng sòng tàn yì qián rén,yù nuǎn qū shēn chéng zhí shēn。
翠柏苍松元自劲,岁寒那肯变天真。cuì bǎi cāng sōng yuán zì jìn,suì hán nà kěn biàn tiān zhēn。