古诗词

望西山

杨慎

望西山,西山迢递庆霄间。wàng xī shān,xī shān tiáo dì qìng xiāo jiān。
峰辉林彩如堪挹,翠壁丹梯若可攀。fēng huī lín cǎi rú kān yì,cuì bì dān tī ruò kě pān。
亦有青乌占紫气。yì yǒu qīng wū zhàn zǐ qì。
还乘白鹤驻红颜。hái chéng bái hè zhù hóng yán。
斗极南陲分王气,天骄北漠控胡关。dòu jí nán chuí fēn wáng qì,tiān jiāo běi mò kòng hú guān。
近接桥陵鼎湖路,太乙勾陈临玉树。jìn jiē qiáo líng dǐng hú lù,tài yǐ gōu chén lín yù shù。
遥瞻双阙对氤氛,葱葱郁郁捧瑞云。yáo zhān shuāng quē duì yīn fēn,cōng cōng yù yù pěng ruì yún。
润接天河起箕尾,根缠维络镇坤文。rùn jiē tiān hé qǐ jī wěi,gēn chán wéi luò zhèn kūn wén。
长安楼阁中天起,峻极相连近天咫。zhǎng ān lóu gé zhōng tiān qǐ,jùn jí xiāng lián jìn tiān zhǐ。
金芙蓉开万井中,罨画屏张三素里。jīn fú róng kāi wàn jǐng zhōng,yǎn huà píng zhāng sān sù lǐ。
龙宫鲸吼晓岚青,凤城鸦宿烟光紫。lóng gōng jīng hǒu xiǎo lán qīng,fèng chéng yā sù yān guāng zǐ。
雪晴琼岳转分明,日映名都一何绮。xuě qíng qióng yuè zhuǎn fēn míng,rì yìng míng dōu yī hé qǐ。
雪晴日映风光和,陌上游人积渐多。xuě qíng rì yìng fēng guāng hé,mò shàng yóu rén jī jiàn duō。
相邀帝女柔桑路,其柰王孙芳草何。xiāng yāo dì nǚ róu sāng lù,qí nài wáng sūn fāng cǎo hé。
静婉香车褰翟茀,嫖姚飞盖拥盘陀。jìng wǎn xiāng chē qiān dí fú,piáo yáo fēi gài yōng pán tuó。
杨柳千条金作线,梨花百叶玉为柯。yáng liǔ qiān tiáo jīn zuò xiàn,lí huā bǎi yè yù wèi kē。
雕俎华筵分内苑,锦场绣野入平坡。diāo zǔ huá yán fēn nèi yuàn,jǐn chǎng xiù yě rù píng pō。
行行国艳皆桃李,处处尘香尽绮罗。xíng xíng guó yàn jiē táo lǐ,chù chù chén xiāng jǐn qǐ luó。
巨灵赑屃应相避,玄囿萧条未许过。jù líng bì xì yīng xiāng bì,xuán yòu xiāo tiáo wèi xǔ guò。
别有青莲千万宇,金榜红墙围净土。bié yǒu qīng lián qiān wàn yǔ,jīn bǎng hóng qiáng wéi jìng tǔ。
锡卓多非汉代名,翚飞各占周原膴。xī zhuó duō fēi hàn dài míng,huī fēi gè zhàn zhōu yuán hū。
横玉行香尽贵人,挥金资福皆豪贾。héng yù xíng xiāng jǐn guì rén,huī jīn zī fú jiē háo jiǎ。
菩提花发六时闲,吉祥风动千铃语。pú tí huā fā liù shí xián,jí xiáng fēng dòng qiān líng yǔ。
海昙仙梵日供张,铢衣宝鬘时歌舞。hǎi tán xiān fàn rì gōng zhāng,zhū yī bǎo mán shí gē wǔ。
望山竟如何,由来逸兴多。wàng shān jìng rú hé,yóu lái yì xīng duō。
朝回长挂笏,休沐想鸣珂。cháo huí zhǎng guà hù,xiū mù xiǎng míng kē。
三月春将谢,未请游山假。sān yuè chūn jiāng xiè,wèi qǐng yóu shān jiǎ。
痼疾在烟霞,俗鞅萦晨夜。gù jí zài yān xiá,sú yāng yíng chén yè。
闲人真遂爱山情,韦曲天西少送迎。xián rén zhēn suì ài shān qíng,wéi qū tiān xī shǎo sòng yíng。
短屐踏莎占土脉,奚囊探韵赋春晴。duǎn jī tà shā zhàn tǔ mài,xī náng tàn yùn fù chūn qíng。
岂似神仙限官府,爱山空作望山行。qǐ shì shén xiān xiàn guān fǔ,ài shān kōng zuò wàng shān xíng。
杨慎

杨慎

杨慎(1488~1559)明代文学家,明代三大才子之首。字用修,号升庵,后因流放滇南,故自称博南山人、金马碧鸡老兵。杨廷和之子,汉族,四川新都(今成都市新都区)人,祖籍庐陵。正德六年状元,官翰林院修撰,豫修武宗实录。武宗微行出居庸关,上疏抗谏。世宗继位,任经筵讲官。嘉靖三年,因“大礼议”受廷杖,谪戍终老于云南永昌卫。终明一世记诵之博,著述之富,慎可推为第一。其诗虽不专主盛唐,仍有拟右倾向。贬谪以后,特多感愤。又能文、词及散曲,论古考证之作范围颇广。著作达百余种。后人辑为《升庵集》。 杨慎的作品>>

猜您喜欢

滇池泛舟见新雁

杨慎

忽见行行雁,来应自故乡。hū jiàn xíng xíng yàn,lái yīng zì gù xiāng。
天涯多少路,云际几乎霜。tiān yá duō shǎo lù,yún jì jǐ hū shuāng。
滇水饶葭菼,禺山足稻粱。diān shuǐ ráo jiā tǎn,yú shān zú dào liáng。
金河尔休恋,无限虏弦张。jīn hé ěr xiū liàn,wú xiàn lǔ xián zhāng。

中元夕望开福寺塔灯

杨慎

窣堵高千尺,然灯达五更。sū dǔ gāo qiān chǐ,rán dēng dá wǔ gèng。
刚风吹不灭,甘露洗还明。gāng fēng chuī bù miè,gān lù xǐ hái míng。
龙烛真堪并,蛾飞不敢惊。lóng zhú zhēn kān bìng,é fēi bù gǎn jīng。
獶升何矫捷,应见闼婆城。nǎo shēng hé jiǎo jié,yīng jiàn tà pó chéng。

咏琵琶

杨慎

回窗映华表,连环系锦绦。huí chuāng yìng huá biǎo,lián huán xì jǐn tāo。
桃叶双鬟小,枫香一调高。táo yè shuāng huán xiǎo,fēng xiāng yī diào gāo。
牛羊上青冢,狐兔没黄蒿。niú yáng shàng qīng zhǒng,hú tù méi huáng hāo。
留宾芳夜促,且欲醉蒲桃。liú bīn fāng yè cù,qiě yù zuì pú táo。

春江曲

杨慎

时女玩春翘,新梅发远条。shí nǚ wán chūn qiào,xīn méi fā yuǎn tiáo。
风香随步步,云彩艳朝朝。fēng xiāng suí bù bù,yún cǎi yàn cháo cháo。
怅望迷晴浦,音书候晚潮。chàng wàng mí qíng pǔ,yīn shū hòu wǎn cháo。
玉轮江上水,心断木兰桡。yù lún jiāng shàng shuǐ,xīn duàn mù lán ráo。

折杨柳

杨慎

白雪新年尽,东风昨夜惊。bái xuě xīn nián jǐn,dōng fēng zuó yè jīng。
芳菲随处满,杨柳最多情。fāng fēi suí chù mǎn,yáng liǔ zuì duō qíng。
染作春衣色,吹为玉笛声。rǎn zuò chūn yī sè,chuī wèi yù dí shēng。
如何千里别,只赠一枝行。rú hé qiān lǐ bié,zhǐ zèng yī zhī xíng。

杨慎

蝉咽枝头露,鸠抟树杪风。chán yàn zhī tóu lù,jiū tuán shù miǎo fēng。
窗窗凉意足,叶叶雨声雄。chuāng chuāng liáng yì zú,yè yè yǔ shēng xióng。
案对灯花喜,宵分簟色融。àn duì dēng huā xǐ,xiāo fēn diàn sè róng。
不知何水部,吟断滴阶中。bù zhī hé shuǐ bù,yín duàn dī jiē zhōng。

青桥驿

杨慎

铁壁千秋雪,冰崖万壑雷。tiě bì qiān qiū xuě,bīng yá wàn hè léi。
人家比星散,鸟道入云回。rén jiā bǐ xīng sàn,niǎo dào rù yún huí。
旅寓山河隔,乡心日夜催。lǚ yù shān hé gé,xiāng xīn rì yè cuī。
客行春又夏,不见捷书来。kè xíng chūn yòu xià,bù jiàn jié shū lái。

渡黑龙江时连雨水涨竟日乃济

杨慎

飞鹢朝暾霁,停骖午漏分。fēi yì cháo tūn jì,tíng cān wǔ lòu fēn。
客心随水急,人语隔江闻。kè xīn suí shuǐ jí,rén yǔ gé jiāng wén。
雨过添清气,风生爱縠纹。yǔ guò tiān qīng qì,fēng shēng ài hú wén。
中流归棹稳,跂望有来群。zhōng liú guī zhào wěn,qí wàng yǒu lái qún。

忆用叙弟

杨慎

阿弟远行役,一年无定居。ā dì yuǎn xíng yì,yī nián wú dìng jū。
劳劳恒念尔,寂寂正愁予。láo láo héng niàn ěr,jì jì zhèng chóu yǔ。
日月攀芳树,云霄隔素书。rì yuè pān fāng shù,yún xiāo gé sù shū。
燕南池草绿,应好赋归欤。yàn nán chí cǎo lǜ,yīng hǎo fù guī yú。

同祝鸣和锦江泛舟

杨慎

八月茅花水,诸天桂子风。bā yuè máo huā shuǐ,zhū tiān guì zi fēng。
追凉琪树底,击汰锦亭东。zhuī liáng qí shù dǐ,jī tài jǐn tíng dōng。
人境嚣尘隔,仙曹逸兴同。rén jìng xiāo chén gé,xiān cáo yì xīng tóng。
城楼钟欲动,斜照带微红。chéng lóu zhōng yù dòng,xié zhào dài wēi hóng。

游中嵓寺

杨慎

高阁诸天近,长江客路分。gāo gé zhū tiān jìn,zhǎng jiāng kè lù fēn。
帆开山吐月,钟动水连云。fān kāi shān tǔ yuè,zhōng dòng shuǐ lián yún。
渔唱通宵起,樵音隔浦闻。yú chàng tōng xiāo qǐ,qiáo yīn gé pǔ wén。
佛香浑不断,散作南岧薰。fú xiāng hún bù duàn,sàn zuò nán tiáo xūn。

次胡孝思中嵓韵

杨慎

翠微连宝地,青霭压云堤。cuì wēi lián bǎo dì,qīng ǎi yā yún dī。
俯瞰行人小,平瞻远树齐。fǔ kàn xíng rén xiǎo,píng zhān yuǎn shù qí。
振衣淹暮屐,回棹听寒鼙。zhèn yī yān mù jī,huí zhào tīng hán pí。
雨歇枫林静,荒鸡尚未啼。yǔ xiē fēng lín jìng,huāng jī shàng wèi tí。

候朝简王舜卿

杨慎

文华接武英,凤吹应鸡鸣。wén huá jiē wǔ yīng,fèng chuī yīng jī míng。
月晃牙牌字,风传玉佩声。yuè huǎng yá pái zì,fēng chuán yù pèi shēng。
天香飘左掖,宫漏隔西清。tiān xiāng piāo zuǒ yē,gōng lòu gé xī qīng。
不是班行迥,焉知夙夜情。bù shì bān xíng jiǒng,yān zhī sù yè qíng。

桔柏渡

杨慎

桔柏古时渡,江流今宛然。jú bǎi gǔ shí dù,jiāng liú jīn wǎn rán。
名存巴国志,诗有杜陵萹。míng cún bā guó zhì,shī yǒu dù líng biǎn。
鸨鹢冲烟散,鼋鼍抱日眠。bǎo yì chōng yān sàn,yuán tuó bào rì mián。
分留馀物色,朗咏惜高贤。fēn liú yú wù sè,lǎng yǒng xī gāo xián。

重过华清宫

杨慎

绣岭仙人阁,华清玉女汤。xiù lǐng xiān rén gé,huá qīng yù nǚ tāng。
山川犹气象,台殿久荒凉。shān chuān yóu qì xiàng,tái diàn jiǔ huāng liáng。
暖水生烟雾,寒松受雪霜。nuǎn shuǐ shēng yān wù,hán sōng shòu xuě shuāng。
碑文无岁月,螭首卧牛羊。bēi wén wú suì yuè,chī shǒu wò niú yáng。