古诗词

望西山

杨慎

望西山,西山迢递庆霄间。wàng xī shān,xī shān tiáo dì qìng xiāo jiān。
峰辉林彩如堪挹,翠壁丹梯若可攀。fēng huī lín cǎi rú kān yì,cuì bì dān tī ruò kě pān。
亦有青乌占紫气。yì yǒu qīng wū zhàn zǐ qì。
还乘白鹤驻红颜。hái chéng bái hè zhù hóng yán。
斗极南陲分王气,天骄北漠控胡关。dòu jí nán chuí fēn wáng qì,tiān jiāo běi mò kòng hú guān。
近接桥陵鼎湖路,太乙勾陈临玉树。jìn jiē qiáo líng dǐng hú lù,tài yǐ gōu chén lín yù shù。
遥瞻双阙对氤氛,葱葱郁郁捧瑞云。yáo zhān shuāng quē duì yīn fēn,cōng cōng yù yù pěng ruì yún。
润接天河起箕尾,根缠维络镇坤文。rùn jiē tiān hé qǐ jī wěi,gēn chán wéi luò zhèn kūn wén。
长安楼阁中天起,峻极相连近天咫。zhǎng ān lóu gé zhōng tiān qǐ,jùn jí xiāng lián jìn tiān zhǐ。
金芙蓉开万井中,罨画屏张三素里。jīn fú róng kāi wàn jǐng zhōng,yǎn huà píng zhāng sān sù lǐ。
龙宫鲸吼晓岚青,凤城鸦宿烟光紫。lóng gōng jīng hǒu xiǎo lán qīng,fèng chéng yā sù yān guāng zǐ。
雪晴琼岳转分明,日映名都一何绮。xuě qíng qióng yuè zhuǎn fēn míng,rì yìng míng dōu yī hé qǐ。
雪晴日映风光和,陌上游人积渐多。xuě qíng rì yìng fēng guāng hé,mò shàng yóu rén jī jiàn duō。
相邀帝女柔桑路,其柰王孙芳草何。xiāng yāo dì nǚ róu sāng lù,qí nài wáng sūn fāng cǎo hé。
静婉香车褰翟茀,嫖姚飞盖拥盘陀。jìng wǎn xiāng chē qiān dí fú,piáo yáo fēi gài yōng pán tuó。
杨柳千条金作线,梨花百叶玉为柯。yáng liǔ qiān tiáo jīn zuò xiàn,lí huā bǎi yè yù wèi kē。
雕俎华筵分内苑,锦场绣野入平坡。diāo zǔ huá yán fēn nèi yuàn,jǐn chǎng xiù yě rù píng pō。
行行国艳皆桃李,处处尘香尽绮罗。xíng xíng guó yàn jiē táo lǐ,chù chù chén xiāng jǐn qǐ luó。
巨灵赑屃应相避,玄囿萧条未许过。jù líng bì xì yīng xiāng bì,xuán yòu xiāo tiáo wèi xǔ guò。
别有青莲千万宇,金榜红墙围净土。bié yǒu qīng lián qiān wàn yǔ,jīn bǎng hóng qiáng wéi jìng tǔ。
锡卓多非汉代名,翚飞各占周原膴。xī zhuó duō fēi hàn dài míng,huī fēi gè zhàn zhōu yuán hū。
横玉行香尽贵人,挥金资福皆豪贾。héng yù xíng xiāng jǐn guì rén,huī jīn zī fú jiē háo jiǎ。
菩提花发六时闲,吉祥风动千铃语。pú tí huā fā liù shí xián,jí xiáng fēng dòng qiān líng yǔ。
海昙仙梵日供张,铢衣宝鬘时歌舞。hǎi tán xiān fàn rì gōng zhāng,zhū yī bǎo mán shí gē wǔ。
望山竟如何,由来逸兴多。wàng shān jìng rú hé,yóu lái yì xīng duō。
朝回长挂笏,休沐想鸣珂。cháo huí zhǎng guà hù,xiū mù xiǎng míng kē。
三月春将谢,未请游山假。sān yuè chūn jiāng xiè,wèi qǐng yóu shān jiǎ。
痼疾在烟霞,俗鞅萦晨夜。gù jí zài yān xiá,sú yāng yíng chén yè。
闲人真遂爱山情,韦曲天西少送迎。xián rén zhēn suì ài shān qíng,wéi qū tiān xī shǎo sòng yíng。
短屐踏莎占土脉,奚囊探韵赋春晴。duǎn jī tà shā zhàn tǔ mài,xī náng tàn yùn fù chūn qíng。
岂似神仙限官府,爱山空作望山行。qǐ shì shén xiān xiàn guān fǔ,ài shān kōng zuò wàng shān xíng。
杨慎

杨慎

杨慎(1488~1559)明代文学家,明代三大才子之首。字用修,号升庵,后因流放滇南,故自称博南山人、金马碧鸡老兵。杨廷和之子,汉族,四川新都(今成都市新都区)人,祖籍庐陵。正德六年状元,官翰林院修撰,豫修武宗实录。武宗微行出居庸关,上疏抗谏。世宗继位,任经筵讲官。嘉靖三年,因“大礼议”受廷杖,谪戍终老于云南永昌卫。终明一世记诵之博,著述之富,慎可推为第一。其诗虽不专主盛唐,仍有拟右倾向。贬谪以后,特多感愤。又能文、词及散曲,论古考证之作范围颇广。著作达百余种。后人辑为《升庵集》。 杨慎的作品>>

猜您喜欢

留别刘珥江

杨慎

东波南浦送轻航,怊怅芳春发故乡。dōng bō nán pǔ sòng qīng háng,chāo chàng fāng chūn fā gù xiāng。
泛宅浮家沙鸟外,销魂回首石犀傍。fàn zhái fú jiā shā niǎo wài,xiāo hún huí shǒu shí xī bàng。
垂垂杨柳人千里,漠漠蒹葭水一方。chuí chuí yáng liǔ rén qiān lǐ,mò mò jiān jiā shuǐ yī fāng。
更喜欲来相慰藉,挐音何日到江阳。gèng xǐ yù lái xiāng wèi jí,ná yīn hé rì dào jiāng yáng。

吊孟拾遗

杨慎

骆谷鸾舆再播移,横流沧海广明时。luò gǔ luán yú zài bō yí,héng liú cāng hǎi guǎng míng shí。
刑馀周召田中令,地下逢干孟拾遗。xíng yú zhōu zhào tián zhōng lìng,dì xià féng gàn mèng shí yí。
赤水探珠迷象罔,青霄蚀月任蟆颐。chì shuǐ tàn zhū mí xiàng wǎng,qīng xiāo shí yuè rèn má yí。
怀沙沉石何曾问,帐殿毬宫总不知。huái shā chén shí hé céng wèn,zhàng diàn qiú gōng zǒng bù zhī。

中岩留别余方池草池兄弟

杨慎

又别中岩二十春,禅枝忍草几昏晨。yòu bié zhōng yán èr shí chūn,chán zhī rěn cǎo jǐ hūn chén。
三生水月淹留地,万里江山感慨身。sān shēng shuǐ yuè yān liú dì,wàn lǐ jiāng shān gǎn kǎi shēn。
楚泽羁累吟北渚,谢家兄弟饯南津。chǔ zé jī lèi yín běi zhǔ,xiè jiā xiōng dì jiàn nán jīn。
酣杯且喜朱颜在,览镜休惊白发新。hān bēi qiě xǐ zhū yán zài,lǎn jìng xiū jīng bái fā xīn。

过南溪怀二刘参之承之兄弟

杨慎

京国交游四十春,刘家兄弟最情亲。jīng guó jiāo yóu sì shí chūn,liú jiā xiōng dì zuì qíng qīn。
风流云散三生梦,水逝山藏一聚尘。fēng liú yún sàn sān shēng mèng,shuǐ shì shān cáng yī jù chén。
沙步维舟催解缆,邻村闻笛倍沾巾。shā bù wéi zhōu cuī jiě lǎn,lín cūn wén dí bèi zhān jīn。
可怜烟草江安树,愁见当年送别津。kě lián yān cǎo jiāng ān shù,chóu jiàn dāng nián sòng bié jīn。

寄李芝山初冈二李国相

杨慎

玄韵仙飙舞柜松,新诗清水出芙蓉。xuán yùn xiān biāo wǔ guì sōng,xīn shī qīng shuǐ chū fú róng。
丹梯不唾青城地,彩笔曾干紫阁峰。dān tī bù tuò qīng chéng dì,cǎi bǐ céng gàn zǐ gé fēng。
濯锦江波舟泛泛,散花楼阁树重重。zhuó jǐn jiāng bō zhōu fàn fàn,sàn huā lóu gé shù zhòng zhòng。
旧游回首金沙寺,几度衣冠起暮钟。jiù yóu huí shǒu jīn shā sì,jǐ dù yī guān qǐ mù zhōng。

孟秋北岩招提即事

杨慎

秋江芙蓉开且鲜,红妆碧水斗明蠲。qiū jiāng fú róng kāi qiě xiān,hóng zhuāng bì shuǐ dòu míng juān。
可怜丈室散花地,便是三管空侯天。kě lián zhàng shì sàn huā dì,biàn shì sān guǎn kōng hóu tiān。
慈云演梵香幂阜,凉雨催诗珠跳船。cí yún yǎn fàn xiāng mì fù,liáng yǔ cuī shī zhū tiào chuán。
醉乡不见二豪至,苏门竟成孤啸还。zuì xiāng bù jiàn èr háo zhì,sū mén jìng chéng gū xiào hái。

甲寅新正六日送简西峃登舟

杨慎

金兰意气昔论文,燕坐朝霜竟夕曛。jīn lán yì qì xī lùn wén,yàn zuò cháo shuāng jìng xī xūn。
千里驱驰来僰道,十年羁旅共滇云。qiān lǐ qū chí lái bó dào,shí nián jī lǚ gòng diān yún。
交游落落晨星散,踪迹悠悠水国分。jiāo yóu luò luò chén xīng sàn,zōng jì yōu yōu shuǐ guó fēn。
江北江南从此隔,何时何地再逢君。jiāng běi jiāng nán cóng cǐ gé,hé shí hé dì zài féng jūn。

赠赵大洲太史

杨慎

起凤才华锦水头,鸣銮仙步上瀛洲。qǐ fèng cái huá jǐn shuǐ tóu,míng luán xiān bù shàng yíng zhōu。
文传庄叔栖云集,赋奏金卿花萼楼。wén chuán zhuāng shū qī yún jí,fù zòu jīn qīng huā è lóu。
何国白环曾入贡,至今青海未全收。hé guó bái huán céng rù gòng,zhì jīn qīng hǎi wèi quán shōu。
庙堂终用平戎策,未许栖迟老一丘。miào táng zhōng yòng píng róng cè,wèi xǔ qī chí lǎo yī qiū。

怀刘东阜谢狷齐

杨慎

谢刘生死论交地,巴蜀山川迢递程。xiè liú shēng sǐ lùn jiāo dì,bā shǔ shān chuān tiáo dì chéng。
万古云霄森意气,五兵词赋莽纵横。wàn gǔ yún xiāo sēn yì qì,wǔ bīng cí fù mǎng zòng héng。
虞江精舍浮云隔,汴水孤坟宿草生。yú jiāng jīng shě fú yún gé,biàn shuǐ gū fén sù cǎo shēng。
濯锦浣花游眺地,悲泉斜日下层城。zhuó jǐn huàn huā yóu tiào dì,bēi quán xié rì xià céng chéng。

三月二十八日与诸弟出野观社笋舆穿窄径日中乃得平路小憩大梵寺

杨慎

滴阶零雨坐深更,天为游人放晓晴。dī jiē líng yǔ zuò shēn gèng,tiān wèi yóu rén fàng xiǎo qíng。
松盖擎云村径暗,秧针剌水野田明。sōng gài qíng yún cūn jìng àn,yāng zhēn lá shuǐ yě tián míng。
菁葱俏茜怜春晚,诘屈崎岖觉路生。jīng cōng qiào qiàn lián chūn wǎn,jí qū qí qū jué lù shēng。
正恼懒蝉勾午睡,蒲牢喜听远钟鸣。zhèng nǎo lǎn chán gōu wǔ shuì,pú láo xǐ tīng yuǎn zhōng míng。

姚凤冈荔枝

杨慎

柏府薰风荔子丹,雕盘持赠下台端。bǎi fǔ xūn fēng lì zi dān,diāo pán chí zèng xià tái duān。
绛纱囊里冰肌滑,火齐枝头水玉寒。jiàng shā náng lǐ bīng jī huá,huǒ qí zhī tóu shuǐ yù hán。
罗帕分珍惭逐客,驿尘飞鞚忆长安。luó pà fēn zhēn cán zhú kè,yì chén fēi kòng yì zhǎng ān。
琼瑶欲报才应尽,独立苍茫倚曲阑。qióng yáo yù bào cái yīng jǐn,dú lì cāng máng yǐ qū lán。

次姚凤冈

杨慎

玉蟾寺在翠微间,薝卜林中万竹班。yù chán sì zài cuì wēi jiān,zhān bo lín zhōng wàn zhú bān。
人境由来非物外,吾乡元不是他山。rén jìng yóu lái fēi wù wài,wú xiāng yuán bù shì tā shān。
何须老衲双飞锡,愿共诗人一扣关。hé xū lǎo nà shuāng fēi xī,yuàn gòng shī rén yī kòu guān。
䬃䬃金风乘兴去,团团宝月伴君还。sà sà jīn fēng chéng xīng qù,tuán tuán bǎo yuè bàn jūn hái。

四月十一日喜雨柬妹丈刘珥江周五津

杨慎

舟胶水浅似坳堂,忽尔宵残雨送凉。zhōu jiāo shuǐ qiǎn shì ào táng,hū ěr xiāo cán yǔ sòng liáng。
原色未须歌涤涤,滩声最喜听浪浪。yuán sè wèi xū gē dí dí,tān shēng zuì xǐ tīng làng làng。
望中笑电生矫矢,梦里雷车借阿香。wàng zhōng xiào diàn shēng jiǎo shǐ,mèng lǐ léi chē jiè ā xiāng。
便注仙瓢倾马背,尽回焦土作金穰。biàn zhù xiān piáo qīng mǎ bèi,jǐn huí jiāo tǔ zuò jīn ráng。

四月十一日喜雨柬妹丈刘珥江周五津

杨慎

南浦新声喜雨篇,不须艳曲唱婵娟。nán pǔ xīn shēng xǐ yǔ piān,bù xū yàn qū chàng chán juān。
惠连池草偕灵运,杜甫檐花对郑虔。huì lián chí cǎo xié líng yùn,dù fǔ yán huā duì zhèng qián。
巳见清风生羽扇,更闻流水入琴弦。sì jiàn qīng fēng shēng yǔ shàn,gèng wén liú shuǐ rù qín xián。
蜜云龙茗劳珍贶,好试东城解玉泉。mì yún lóng míng láo zhēn kuàng,hǎo shì dōng chéng jiě yù quán。

僧寺古梅

杨慎

古干盘龙鹤膝丫,眠江似泛斗牛槎。gǔ gàn pán lóng hè xī yā,mián jiāng shì fàn dòu niú chá。
风酸寒凛香仍馥,雪虐霜凌蕊自花。fēng suān hán lǐn xiāng réng fù,xuě nüè shuāng líng ruǐ zì huā。
冷面不为灵琐艳,铁心宁受广平夸。lěng miàn bù wèi líng suǒ yàn,tiě xīn níng shòu guǎng píng kuā。
维摩一室空千偈,坐对双林宝月斜。wéi mó yī shì kōng qiān jì,zuò duì shuāng lín bǎo yuè xié。