古诗词

江上闻筝曲

杨慎

清江明月悬,光彩映漪涟。qīng jiāng míng yuè xuán,guāng cǎi yìng yī lián。
灯影近临水,筝声遥出船。dēng yǐng jìn lín shuǐ,zhēng shēng yáo chū chuán。
明月华灯两相照,筝语弦声何要妙。míng yuè huá dēng liǎng xiāng zhào,zhēng yǔ xián shēng hé yào miào。
轻璘缛彩艳阳歌,掩抑摧藏苦寒调。qīng lín rù cǎi yàn yáng gē,yǎn yì cuī cáng kǔ hán diào。
不见新妆出镜台,想应纤手拂香埃。bù jiàn xīn zhuāng chū jìng tái,xiǎng yīng xiān shǒu fú xiāng āi。
若非汝南刘碧玉,定是秦中薛夜来。ruò fēi rǔ nán liú bì yù,dìng shì qín zhōng xuē yè lái。
二八蛾眉竞丰茜,十三雁足传情遍。èr bā é méi jìng fēng qiàn,shí sān yàn zú chuán qíng biàn。
温侯帐底气若虹,谢傅筵前泪如霰。wēn hóu zhàng dǐ qì ruò hóng,xiè fù yán qián lèi rú xiàn。
旧宠新期容易乖,高张疏节迥难谐。jiù chǒng xīn qī róng yì guāi,gāo zhāng shū jié jiǒng nán xié。
金杯漫自传芳酒,罗袖空劳挂玉钗。jīn bēi màn zì chuán fāng jiǔ,luó xiù kōng láo guà yù chāi。
曲终如鼓湘灵瑟,断肠似和胡笳拍。qū zhōng rú gǔ xiāng líng sè,duàn cháng shì hé hú jiā pāi。
淩云未遇掞天才,幽吟一夜东方白。líng yún wèi yù shàn tiān cái,yōu yín yī yè dōng fāng bái。
杨慎

杨慎

杨慎(1488~1559)明代文学家,明代三大才子之首。字用修,号升庵,后因流放滇南,故自称博南山人、金马碧鸡老兵。杨廷和之子,汉族,四川新都(今成都市新都区)人,祖籍庐陵。正德六年状元,官翰林院修撰,豫修武宗实录。武宗微行出居庸关,上疏抗谏。世宗继位,任经筵讲官。嘉靖三年,因“大礼议”受廷杖,谪戍终老于云南永昌卫。终明一世记诵之博,著述之富,慎可推为第一。其诗虽不专主盛唐,仍有拟右倾向。贬谪以后,特多感愤。又能文、词及散曲,论古考证之作范围颇广。著作达百余种。后人辑为《升庵集》。 杨慎的作品>>

猜您喜欢

感通

杨慎

飞瀑悬泉百丈,禅枝意树千年。fēi pù xuán quán bǎi zhàng,chán zhī yì shù qiān nián。
桥板遥通绝涧,藤萝上合诸天。qiáo bǎn yáo tōng jué jiàn,téng luó shàng hé zhū tiān。

感通

杨慎

宝地三千色界,苍山十九云峰。bǎo dì sān qiān sè jiè,cāng shān shí jiǔ yún fēng。
樽酒此时相聚,烟霞何日重逢。zūn jiǔ cǐ shí xiāng jù,yān xiá hé rì zhòng féng。

感通

杨慎

璈响云中孔雀,钟鸣霜里华鲸。áo xiǎng yún zhōng kǒng què,zhōng míng shuāng lǐ huá jīng。
龙树七人共坐,虎溪一笑相迎。lóng shù qī rén gòng zuò,hǔ xī yī xiào xiāng yíng。

感通

杨慎

流水高山唱咏,明月清风主宾。liú shuǐ gāo shān chàng yǒng,míng yuè qīng fēng zhǔ bīn。
尘土不惊幽梦,乾坤自有间人。chén tǔ bù jīng yōu mèng,qián kūn zì yǒu jiān rén。

寒朝早起即事

杨慎

篱头筚栗竞发,炉心榾柮通红。lí tóu bì lì jìng fā,lú xīn gǔ duò tōng hóng。
煨香蹲鸱已熟,流澌冻醴方融。wēi xiāng dūn chī yǐ shú,liú sī dòng lǐ fāng róng。
小窗一梳新月,影在梅花树东。xiǎo chuāng yī shū xīn yuè,yǐng zài méi huā shù dōng。

卜云林篇

杨慎

卜云林兮栖真。bo yún lín xī qī zhēn。
结灵茅兮远滨。jié líng máo xī yuǎn bīn。
迥与太初为邻。jiǒng yǔ tài chū wèi lín。
离世遗物绝尘。lí shì yí wù jué chén。
鱼鸟自来亲人。yú niǎo zì lái qīn rén。

卜云林篇

杨慎

射干独立山椒。shè gàn dú lì shān jiāo。
长松落落英摽。zhǎng sōng luò luò yīng biāo。
覆露玄云素朝。fù lù xuán yún sù cháo。
结璘郁仪相邀。jié lín yù yí xiāng yāo。
景界一何参寥。jǐng jiè yī hé cān liáo。

卜云林篇

杨慎

长谣凄凄锵锵。zhǎng yáo qī qī qiāng qiāng。
鸾雏凤伯相将。luán chú fèng bó xiāng jiāng。
鹍鸡群晨成行。kūn jī qún chén chéng xíng。
西天老胡文康。xī tiān lǎo hú wén kāng。
上云乐奏侜倡。shàng yún lè zòu zhōu chàng。

卜云林篇

杨慎

吟篁啸桐四清。yín huáng xiào tóng sì qīng。
间宫变徵希声。jiān gōng biàn zhēng xī shēng。
井公下博明琼。jǐng gōng xià bó míng qióng。
玉女投壶电生。yù nǚ tóu hú diàn shēng。
照景饮醴含情。zhào jǐng yǐn lǐ hán qíng。

卜云林篇

杨慎

折酲晓踏瑶茸。zhé chéng xiǎo tà yáo rōng。
琅玕琦玗交拥。láng gān qí yú jiāo yōng。
柯攒叶抱花捧。kē zǎn yè bào huā pěng。
重露成帏垂陇。zhòng lù chéng wéi chuí lǒng。
晞发忘言息踵。xī fā wàng yán xī zhǒng。

卜云林篇

杨慎

处雄虹兮标颠。chù xióng hóng xī biāo diān。
玉树青葱际天。yù shù qīng cōng jì tiān。
口诵石室苔篇。kǒu sòng shí shì tái piān。
坐饮金膏冷泉。zuò yǐn jīn gāo lěng quán。
烱如龙汉初年。jiǒng rú lóng hàn chū nián。

卜云林篇

杨慎

横看晚霭岚沉。héng kàn wǎn ǎi lán chén。
餐食沆瀣沦阴。cān shí hàng xiè lún yīn。
微披蕙带兰襟。wēi pī huì dài lán jīn。
追和游山九吟。zhuī hé yóu shān jiǔ yín。
聊以陶铸尘心。liáo yǐ táo zhù chén xīn。

卜云林篇

杨慎

采秋菊兮露沾。cǎi qiū jú xī lù zhān。
黄菁玉豉金盐。huáng jīng yù shì jīn yán。
克牣丹房药奁。kè rèn dān fáng yào lián。
变化七乌九蟾。biàn huà qī wū jiǔ chán。
后天独秀苍黔。hòu tiān dú xiù cāng qián。

卜云林篇

杨慎

织落毛兮为衣。zhī luò máo xī wèi yī。
溪谷香窱迂威。xī gǔ xiāng tiǎo yū wēi。
骏狼荐暖长晖。jùn láng jiàn nuǎn zhǎng huī。
弄彻梅轸兰徽。nòng chè méi zhěn lán huī。
看舞素雪朔霏。kàn wǔ sù xuě shuò fēi。

卜云林篇

杨慎

解澌圆折璿流。jiě sī yuán zhé xuán liú。
回渊比心清眸。huí yuān bǐ xīn qīng móu。
游䱁皎镜中浮。yóu qiáo jiǎo jìng zhōng fú。
遐想惠施庄周。xiá xiǎng huì shī zhuāng zhōu。
千载一朝同游。qiān zài yī cháo tóng yóu。