古诗词

剌桐花行

杨慎

剌桐花,苍梧树。lá tóng huā,cāng wú shù。
潇洒迎凉辰,庵蔼留炎暮。xiāo sǎ yíng liáng chén,ān ǎi liú yán mù。
渥翠扫蛮烟,飞英飘瘴雾。wò cuì sǎo mán yān,fēi yīng piāo zhàng wù。
蛮烟瘴雾雨馀天,耀彩舒芳最可怜。mán yān zhàng wù yǔ yú tiān,yào cǎi shū fāng zuì kě lián。
红欺鹦喙浅,砂点鹤头鲜。hóng qī yīng huì qiǎn,shā diǎn hè tóu xiān。
连林千炬烂,照水百枝然。lián lín qiān jù làn,zhào shuǐ bǎi zhī rán。
星回节后流萤院,乞巧楼前乌鹊筵。xīng huí jié hòu liú yíng yuàn,qǐ qiǎo lóu qián wū què yán。
边候两年通象译,方隅万里接龙编。biān hòu liǎng nián tōng xiàng yì,fāng yú wàn lǐ jiē lóng biān。
故乡殊未返,空园聊息偃。gù xiāng shū wèi fǎn,kōng yuán liáo xī yǎn。
一夕复一朝,竹看岁华晚。yī xī fù yī cháo,zhú kàn suì huá wǎn。
环波海碣渺渺流,干云金碧层层献。huán bō hǎi jié miǎo miǎo liú,gàn yún jīn bì céng céng xiàn。
汀际遥瞻柳浑洲,陇坻长望张衡坂。tīng jì yáo zhān liǔ hún zhōu,lǒng chí zhǎng wàng zhāng héng bǎn。
钩陈阁道紫微垣,鸣銮曳佩列文轩。gōu chén gé dào zǐ wēi yuán,míng luán yè pèi liè wén xuān。
建章东回下鹄沼,甘泉西对宿麟园。jiàn zhāng dōng huí xià gǔ zhǎo,gān quán xī duì sù lín yuán。
金芝炜晔商飙起,玉植青葱瑞露繁。jīn zhī wěi yè shāng biāo qǐ,yù zhí qīng cōng ruì lù fán。
翡翠丛中游蛱蝶,莺黄叶底集雏鹓。fěi cuì cóng zhōng yóu jiá dié,yīng huáng yè dǐ jí chú yuān。
枝近上林全许借,树高温室竟无言。zhī jìn shàng lín quán xǔ jiè,shù gāo wēn shì jìng wú yán。
讵信长年悲落木,谁怜迁客赋登薠。jù xìn zhǎng nián bēi luò mù,shuí lián qiān kè fù dēng fán。
归去来,定何日,秋菊英英桂将实。guī qù lái,dìng hé rì,qiū jú yīng yīng guì jiāng shí。
憩蘧庐,宴蓬荜,浊酒田家醉不辞,清缨渔父愁先失。qì qú lú,yàn péng bì,zhuó jiǔ tián jiā zuì bù cí,qīng yīng yú fù chóu xiān shī。
杨慎

杨慎

杨慎(1488~1559)明代文学家,明代三大才子之首。字用修,号升庵,后因流放滇南,故自称博南山人、金马碧鸡老兵。杨廷和之子,汉族,四川新都(今成都市新都区)人,祖籍庐陵。正德六年状元,官翰林院修撰,豫修武宗实录。武宗微行出居庸关,上疏抗谏。世宗继位,任经筵讲官。嘉靖三年,因“大礼议”受廷杖,谪戍终老于云南永昌卫。终明一世记诵之博,著述之富,慎可推为第一。其诗虽不专主盛唐,仍有拟右倾向。贬谪以后,特多感愤。又能文、词及散曲,论古考证之作范围颇广。著作达百余种。后人辑为《升庵集》。 杨慎的作品>>

猜您喜欢

浣溪沙

杨慎

步彻香尘倚画阑。bù chè xiāng chén yǐ huà lán。
丛头合凤尾交鸾。cóng tóu hé fèng wěi jiāo luán。
金莲并蒂月双弯。jīn lián bìng dì yuè shuāng wān。
宋玉东邻芳草软,江淹南浦落花干。sòng yù dōng lín fāng cǎo ruǎn,jiāng yān nán pǔ luò huā gàn。
抱云勾雪近灯看。bào yún gōu xuě jìn dēng kàn。

浣溪沙

杨慎

解唱隋家昔昔盐。jiě chàng suí jiā xī xī yán。
离亭别宴柳毵毵。lí tíng bié yàn liǔ sān sān。
远山颦映翠眉尖。yuǎn shān pín yìng cuì méi jiān。
霅上恰嫌苕子小,江都还笑宝儿憨。zhà shàng qià xián sháo zi xiǎo,jiāng dōu hái xiào bǎo ér hān。
断肠春色在江南。duàn cháng chūn sè zài jiāng nán。

浣溪沙

杨慎

脚上鞋儿血色罗。jiǎo shàng xié ér xuè sè luó。
掌上无力斗弯靴。zhǎng shàng wú lì dòu wān xuē。
月牙新样不争多。yuè yá xīn yàng bù zhēng duō。
芍药栏边穿窈窕,柘枝筵下舞婆娑。sháo yào lán biān chuān yǎo tiǎo,zhè zhī yán xià wǔ pó suō。
芙蓉帐里奈君何。fú róng zhàng lǐ nài jūn hé。

蜀中竹枝词

杨慎

夔州府城白帝西,家家楼阁层层梯。kuí zhōu fǔ chéng bái dì xī,jiā jiā lóu gé céng céng tī。
冬雪下来不到地,春水生时与树齐。dōng xuě xià lái bù dào dì,chūn shuǐ shēng shí yǔ shù qí。

蜀中竹枝词

杨慎

日照峰头紫雾开,雪消江面绿波来。rì zhào fēng tóu zǐ wù kāi,xuě xiāo jiāng miàn lǜ bō lái。
鱼腹浦边晒网去,麝香山上打柴回。yú fù pǔ biān shài wǎng qù,shè xiāng shān shàng dǎ chái huí。

蜀中竹枝词

杨慎

江头秋色换春风,江上枫林青又红。jiāng tóu qiū sè huàn chūn fēng,jiāng shàng fēng lín qīng yòu hóng。
下水上风来往惯,一年长在马船中。xià shuǐ shàng fēng lái wǎng guàn,yī nián zhǎng zài mǎ chuán zhōng。

蜀中竹枝词

杨慎

最高峰顶有人家,冬种蔓菁春采茶。zuì gāo fēng dǐng yǒu rén jiā,dōng zhǒng màn jīng chūn cǎi chá。
长笑江头来往客,冷风寒雨宿天涯。zhǎng xiào jiāng tóu lái wǎng kè,lěng fēng hán yǔ sù tiān yá。

蜀中竹枝词

杨慎

青江白石女郎神,门外往来祈赛频。qīng jiāng bái shí nǚ láng shén,mén wài wǎng lái qí sài pín。
风飐青旗香雨歇,山桂花开瑶草春。fēng zhǎn qīng qí xiāng yǔ xiē,shān guì huā kāi yáo cǎo chūn。

蜀中竹枝词

杨慎

红妆女伴碧江濆,蓪草花簪茜草裙。hóng zhuāng nǚ bàn bì jiāng fén,tōng cǎo huā zān qiàn cǎo qún。
西舍东邻同夜烛,吹笙打鼓赛朝云。xī shě dōng lín tóng yè zhú,chuī shēng dǎ gǔ sài cháo yún。

蜀中竹枝词

杨慎

神女峰前江水深,襄王此地几沉吟。shén nǚ fēng qián jiāng shuǐ shēn,xiāng wáng cǐ dì jǐ chén yín。
?花温玉朝朝态,翠壁丹枫夜夜心。huā wēn yù cháo cháo tài,cuì bì dān fēng yè yè xīn。

蜀中竹枝词

杨慎

上峡舟航风浪多,送郎行去为郎歌。shàng xiá zhōu háng fēng làng duō,sòng láng xíng qù wèi láng gē。
白盐红锦多多载,危石高滩稳稳过。bái yán hóng jǐn duō duō zài,wēi shí gāo tān wěn wěn guò。

蜀中竹枝词

杨慎

无义滩头风浪收,黄云开处见黄牛。wú yì tān tóu fēng làng shōu,huáng yún kāi chù jiàn huáng niú。
白波一道青峰里,听尽猿声是峡州。bái bō yī dào qīng fēng lǐ,tīng jǐn yuán shēng shì xiá zhōu。

杨柳枝·词

杨慎

汉东门外柳新栽,拂晓长堤露眼开。hàn dōng mén wài liǔ xīn zāi,fú xiǎo zhǎng dī lù yǎn kāi。
野老攀条相向语,去年曾被贼烧来。yě lǎo pān tiáo xiāng xiàng yǔ,qù nián céng bèi zéi shāo lái。

杨柳枝·词

杨慎

临水临风漾碧漪,含烟含雾一枝枝。lín shuǐ lín fēng yàng bì yī,hán yān hán wù yī zhī zhī。
战尘收后无离别,又见长条到地时。zhàn chén shōu hòu wú lí bié,yòu jiàn zhǎng tiáo dào dì shí。

一七令·舟中阅唐诗纪事王起李绅张籍令孤楚于白乐天席上各赋一字至七字诗以题为韵遂效其体为花风月雪四首宋人名

杨慎

花。huā。
摛锦,铺霞。chī jǐn,pù xiá。
邀蝶队,聚蜂衙。yāo dié duì,jù fēng yá。
珠璎姹女,宝髻宫娃。zhū yīng chà nǚ,bǎo jì gōng wá。
风前香掩冉,月底影交加。fēng qián xiāng yǎn rǎn,yuè dǐ yǐng jiāo jiā。
绿水名园几蔟,青楼大道千家。lǜ shuǐ míng yuán jǐ cù,qīng lóu dà dào qiān jiā。
谢傅金屏成坐笑,陈朝琼树不须夸。xiè fù jīn píng chéng zuò xiào,chén cháo qióng shù bù xū kuā。