古诗词

画草虫为黄月坡赋

杨慎

天下几人画草虫,吴兴公子痴孙隆。tiān xià jǐ rén huà cǎo chóng,wú xīng gōng zi chī sūn lóng。
冰缣雪练鸣趯趯,丹屏绣几飞薨薨。bīng jiān xuě liàn míng tì tì,dān píng xiù jǐ fēi hōng hōng。
渔父蜻蜓爱钓缕,美人蟋蟀嫌雕笼。yú fù qīng tíng ài diào lǚ,měi rén xī shuài xián diāo lóng。
百种生意何融融,夷羊非羊鸿非鸿。bǎi zhǒng shēng yì hé róng róng,yí yáng fēi yáng hóng fēi hóng。
长卿带晚翠,简子矜秋红。zhǎng qīng dài wǎn cuì,jiǎn zi jīn qiū hóng。
王孙西游归未得,清江碧草烟蒙蒙。wáng sūn xī yóu guī wèi dé,qīng jiāng bì cǎo yān méng méng。
忆昔曹不兴,点蝇惑?翁。yì xī cáo bù xīng,diǎn yíng huò wēng。
滕王扫蛱蝶,摹榻喧唐宫。téng wáng sǎo jiá dié,mó tà xuān táng gōng。
宋家道君入能品,鸾标鼊轴沉毡穹。sòng jiā dào jūn rù néng pǐn,luán biāo bì zhóu chén zhān qióng。
古来好手竟寂寞,老痴江东洒绝迹。gǔ lái hǎo shǒu jìng jì mò,lǎo chī jiāng dōng sǎ jué jì。
君不见醯鸡发覆天梦梦,蠓飞硙雨春飞风。jūn bù jiàn xī jī fā fù tiān mèng mèng,měng fēi wéi yǔ chūn fēi fēng。
小痴大黠应物理,孙痴非痴乃其聪。xiǎo chī dà xiá yīng wù lǐ,sūn chī fēi chī nǎi qí cōng。
痴翁之死谁继出,西川曹狂称最工。chī wēng zhī sǐ shuí jì chū,xī chuān cáo kuáng chēng zuì gōng。
痴狂乃有两绝蓻,爚耀滇南与江东。chī kuáng nǎi yǒu liǎng jué zí,yuè yào diān nán yǔ jiāng dōng。
朅来曹狂数相见,吮毫蠲纸惊飞蓬。qiè lái cáo kuáng shù xiāng jiàn,shǔn háo juān zhǐ jīng fēi péng。
月坡仙人好奇者,赏鉴自与山谷通。yuè pō xiān rén hǎo qí zhě,shǎng jiàn zì yǔ shān gǔ tōng。
凤嬉亭前月瞳瞳,更仆不知寒漏终。fèng xī tíng qián yuè tóng tóng,gèng pū bù zhī hán lòu zhōng。
铜盘烧蜡春如烘,悬图索赋何匆匆。tóng pán shāo là chūn rú hōng,xuán tú suǒ fù hé cōng cōng。
蚊脚细字盈方空,酒酣操觚持似公,雕刻自愧吾家雄。wén jiǎo xì zì yíng fāng kōng,jiǔ hān cāo gū chí shì gōng,diāo kè zì kuì wú jiā xióng。
杨慎

杨慎

杨慎(1488~1559)明代文学家,明代三大才子之首。字用修,号升庵,后因流放滇南,故自称博南山人、金马碧鸡老兵。杨廷和之子,汉族,四川新都(今成都市新都区)人,祖籍庐陵。正德六年状元,官翰林院修撰,豫修武宗实录。武宗微行出居庸关,上疏抗谏。世宗继位,任经筵讲官。嘉靖三年,因“大礼议”受廷杖,谪戍终老于云南永昌卫。终明一世记诵之博,著述之富,慎可推为第一。其诗虽不专主盛唐,仍有拟右倾向。贬谪以后,特多感愤。又能文、词及散曲,论古考证之作范围颇广。著作达百余种。后人辑为《升庵集》。 杨慎的作品>>

猜您喜欢

留别安宁滇城诸友

杨慎

垂老东还日,天涯此别稀。chuí lǎo dōng hái rì,tiān yá cǐ bié xī。
关山归马地,江水钓鱼矶。guān shān guī mǎ dì,jiāng shuǐ diào yú jī。
秉烛情何尽,衔杯泪欲挥。bǐng zhú qíng hé jǐn,xián bēi lèi yù huī。
相思幸相问,处处有鸿飞。xiāng sī xìng xiāng wèn,chù chù yǒu hóng fēi。

五月二日太华寺会效韩昌黎

杨慎

雨后来更好,山水有清音。yǔ hòu lái gèng hǎo,shān shuǐ yǒu qīng yīn。
紫霞池上酌,白雪丘中琴。zǐ xiá chí shàng zhuó,bái xuě qiū zhōng qín。
悟以千佛偈,因之九仙吟。wù yǐ qiān fú jì,yīn zhī jiǔ xiān yín。
闻钟发深省,䬃尔洒尘襟。wén zhōng fā shēn shěng,sà ěr sǎ chén jīn。

宿积翠岩

杨慎

晓色动香尘,天风杂梵声。xiǎo sè dòng xiāng chén,tiān fēng zá fàn shēng。
鸡鸣关树白,龙卧海波清。jī míng guān shù bái,lóng wò hǎi bō qīng。
湘浦行捐佩,沧浪坐濯缨。xiāng pǔ xíng juān pèi,cāng làng zuò zhuó yīng。
思归还引望,怀古若为情。sī guī hái yǐn wàng,huái gǔ ruò wèi qíng。

游玉案山宝珠寺

杨慎

名山已发兴,空宇复离群。míng shān yǐ fā xīng,kōng yǔ fù lí qún。
开楼见西海,出岫指南云。kāi lóu jiàn xī hǎi,chū xiù zhǐ nán yún。
泉华玉霤接,风籁紫宵闻。quán huá yù liù jiē,fēng lài zǐ xiāo wén。
前朝一片石,金薤剥苔文。qián cháo yī piàn shí,jīn xiè bō tái wén。

酬金秀才

杨慎

伏枕抱疾日,闭关馀春时。fú zhěn bào jí rì,bì guān yú chūn shí。
欣闻空谷音,适与中林期。xīn wén kōng gǔ yīn,shì yǔ zhōng lín qī。
清风洒兰藻,零雨坐茅茨。qīng fēng sǎ lán zǎo,líng yǔ zuò máo cí。
翻然不可见,悠哉寄遐思。fān rán bù kě jiàn,yōu zāi jì xiá sī。

乌撒喜情

杨慎

易见黄河清,难逢乌撒晴。yì jiàn huáng hé qīng,nán féng wū sā qíng。
阴霾既巳豁,险道况复平。yīn mái jì sì huō,xiǎn dào kuàng fù píng。
蜀日杳千里,滇云惟十程。shǔ rì yǎo qiān lǐ,diān yún wéi shí chéng。
江花与江草,异国看春生。jiāng huā yǔ jiāng cǎo,yì guó kàn chūn shēng。

大理春市因忆李仁甫

杨慎

海国樱桃市,春山兰蕙游。hǎi guó yīng táo shì,chūn shān lán huì yóu。
青丝盘騕袅,红颊醉扶留。qīng sī pán yǎo niǎo,hóng jiá zuì fú liú。
狼荒金莫辨,鲛宫珠暗投。láng huāng jīn mò biàn,jiāo gōng zhū àn tóu。
佳人眇天末,因之问阻修。jiā rén miǎo tiān mò,yīn zhī wèn zǔ xiū。

大华寺即事

杨慎

旧雨高峣上,新晴太华中。jiù yǔ gāo yáo shàng,xīn qíng tài huá zhōng。
松门㡠山霭,兰渚镜文虹。sōng mén zhèng shān ǎi,lán zhǔ jìng wén hóng。
钟动烟花紫,灯然暝色葱。zhōng dòng yān huā zǐ,dēng rán míng sè cōng。
山僧多养马,疑是古支公。shān sēng duō yǎng mǎ,yí shì gǔ zhī gōng。

大相公岭

杨慎

九折刺史坂,七擒丞相桥。jiǔ zhé cì shǐ bǎn,qī qín chéng xiāng qiáo。
沉黎汉原古,严道蜀关遥。chén lí hàn yuán gǔ,yán dào shǔ guān yáo。
策马冰槽滑,乘橇雪泞消。cè mǎ bīng cáo huá,chéng qiāo xuě nìng xiāo。
我行再经此,感慨一长谣。wǒ xíng zài jīng cǐ,gǎn kǎi yī zhǎng yáo。

招刘善充

杨慎

戎旅九塞上,暂归如梦中。róng lǚ jiǔ sāi shàng,zàn guī rú mèng zhōng。
双江碧云合,九桥明月同。shuāng jiāng bì yún hé,jiǔ qiáo míng yuè tóng。
摇心渺天末,携手期城东。yáo xīn miǎo tiān mò,xié shǒu qī chéng dōng。
伫立永今夕,银蜡粲铜缸。zhù lì yǒng jīn xī,yín là càn tóng gāng。

送毛东镇往临安

杨慎

缥缥碧鸡使,萧萧斑马群。piāo piāo bì jī shǐ,xiāo xiāo bān mǎ qún。
离亭方禁酒,征路正炎氛。lí tíng fāng jìn jiǔ,zhēng lù zhèng yán fēn。
水弩含沙影,天鸢坠火云。shuǐ nǔ hán shā yǐng,tiān yuān zhuì huǒ yún。
归音期蟋蟀,莫待海花纷。guī yīn qī xī shuài,mò dài hǎi huā fēn。

鱼凫关宴别赵龙岩佥宪

杨慎

有美台中彦,怀予别思长。yǒu měi tái zhōng yàn,huái yǔ bié sī zhǎng。
薄云随马首,落日送渔梁。báo yún suí mǎ shǒu,luò rì sòng yú liáng。
野燎山多黑,江秋荻已黄。yě liáo shān duō hēi,jiāng qiū dí yǐ huáng。
摇摇愁转旆,宁用诉华觞。yáo yáo chóu zhuǎn pèi,níng yòng sù huá shāng。

北桥离席留别赵州诸子

杨慎

漂泊犹戎旅,羁栖且岁年。piāo pō yóu róng lǚ,jī qī qiě suì nián。
又伤南浦别,重醉北桥边。yòu shāng nán pǔ bié,zhòng zuì běi qiáo biān。
烟树环江浒,风花簇野筵。yān shù huán jiāng hǔ,fēng huā cù yě yán。
乡心那可问,愁思绕离弦。xiāng xīn nà kě wèn,chóu sī rào lí xián。

答杨从龙给事

杨慎

仙居深紫府,旅望渺苍波。xiān jū shēn zǐ fǔ,lǚ wàng miǎo cāng bō。
五夜劳魂梦,三年阻啸歌。wǔ yè láo hún mèng,sān nián zǔ xiào gē。
云心陶令远,秋兴杜陵多。yún xīn táo lìng yuǎn,qiū xīng dù líng duō。
鱼浦南风便,龙关一羽过。yú pǔ nán fēng biàn,lóng guān yī yǔ guò。

感通寺

杨慎

岳麓苍山半,波涛黑水分。yuè lù cāng shān bàn,bō tāo hēi shuǐ fēn。
传灯留圣制,演梵听华云。chuán dēng liú shèng zhì,yǎn fàn tīng huá yún。
壁古仙苔见,泉香瑞草闻。bì gǔ xiān tái jiàn,quán xiāng ruì cǎo wén。
花宫三十六,一一远人群。huā gōng sān shí liù,yī yī yuǎn rén qún。